Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Bán máu ...

 Bấm vào đây để góp ý kiến

 tamvo
 member

 ID 44878
 08/21/2008



Bán máu ...
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien


Anh thừa hưởng được cái nét rắn roỉ cuả Ba và nụ cươì dịu hiền cuả Má. Ngoài giờ đi học, Anh hay dẫn ba đưá em xuống Ngoại chơi vì khu nhà Ngoại ở có một bãi đất hoang, tha hồ mấy Anh em quần thảo đến khi lên đèn mơí lúp xúp chạy về vơí bộ vó nhầy nhuạ đất sình, đôi lúc lủng cái aó, tẹc caí quần và thậm chí còn rướm maú ở đầu gối nưã đó.

Ấy vậy mà ngày hôm sau cứ y như rằng đoàn quân " Xã, Hội, Cưú ,Tế " lại đủng đỉnh đến điểm hẹn vơí lũ bạn mà khi gặp nhau chẳng thèm tay bắt mặt mừng. Chúng nhìn nhau gườm gườm hưá hẹn một mục chơi thú vị, dĩ nhiên là sẽ có đưá khóc hu hu chạy về méc Má.

Dơì về cái mốc hồi Ba Anh mơí có 5 tuổi. Đêm đó Anh Sưủ đập cưả rầm rầm làm Nội giật thót cả ngươì, sai Chị Muộn ra mở cổng. Anh Sửu lấm la lấm lét kêu Nội vào buồng, noí Nội khăn goí đi ngay đêm nay đi. Ngày mai đội du kích sẽ vào khám nhà và niêm phong đó. Từ hôm Ông Nội trốn đi, bà Nội đã thấp thỏm lo âu chờ đợi cái giây phút này. Ngươì Nội gầy sọp, hai má tóp lại ở caí tuổi vưà bước sang ba mươi. Không đơị noí thêm lần thứ hai, Nội nhanh nhẹn ra dấu cho Chị Muộn lo lên đường.

Chị Muộn là đưá con gái mà Cố cuả Anh nhặt được bên bờ đê trong một chiều sâm sẩm mưa. Ai đó đã nỡ tâm cuốn Chị vào một cái giỏ tre rồi để quên bên vệ đường. May là Cố đi đỡ đẻ về muộn nên gặp Chị gào thét vì đoí, vì lạnh và vì tiếng sấm giật thót mình .

Từ đó Chị Muộn ở vơí Cố rồi đến khi Nội ra riêng Chị theo về cơm nước giặt giũ cho Nội kể từ khi Ba cuả Anh Xã mở mắt chào đơì.

Chỉ một nhoáng Chị Muộn đã tươm tất bế Ba Anh trên tay. Nom kỹ cứ tưởng họ mập mạp lắm nhưng thật ra Chị Muộn đã khoác lên mình vài bộ quần aó và Ba cũng được mặc thật dầy.

Bà Nội chưả đã được 5 tháng, dáng đi mệt nhọc nhưng lúc này đây, cái lo sợ đã làm Nội quên hẳn đi mình là ai. Nội chỉ kịp đốt 3 nén nhang vái 3 cái vội vã, chưa kịp noí xong lơì khẩn cầu lâm râm xin Ông Bà tổ tiên phù hộ cho con đi đường bình an, Nội cắm vội vã vào cái lư hưong, chân nhang chưa đứng chắc nên ngoẹo sang một bên, Nội cũng chẳng quan tâm. Chứ ngày thường Nội kính cẩn cắm gọn ghẽ, chân nhang phaỉ xoè ra như cánh quạt, nếu dùng thước đo thì góc cuả nó phải chính xác như góc tù hay góc nhọn trong môn toán hình học...


Cái Mẹt để sẵn trên bàn vơí nải chuối xanh cắt vội ngoài vườn và thẻ nhang thơm thêm một ít giấy tiền hàng mã, Nội nâng lên để lên trên đầu .Một tay vịn mẹt, tay kia đưa lên quẹt giọt nước mắt làm nhoè đi cái hình ảnh tủ thờ uy nghi, cái giuờng gụ mà Nội vẫn ngồi đó chờ Ông Nội mỗi chiều đi dạy học về. Tất cả những hình ảnh thân thương Nội muốn gom về cất vội trong đôi mắt nhoè nhoẹt.

Chợt có tiếng chó xuả làm Nội giật mình, nghĩ tơí caí viễn ảnh lặn lội đi trong đêm vơí những tiếng quát hoỉ, tiếng chân ngươì rầm râp đuổi theo, tiếng súng lên cò rẹt rẹt ...Làm Nội lạnh toát toàn thân mặc dù trơì giưã hạ vẫn còn hầm hập caí nóng ngun ngút và Nội lại dến những 3,4 bộ quần áo vào ngươì...





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1 2 Xem tat ca - Xem Tung trang  

 tamvo
 member

 REF: 385793
 08/25/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




(Phần 13)

Lay mãi không thấy bà Đông trả lơì, Hương lao vội ra thềm hét lớn

- Có ai cứu dùm Má tui hong, Má tui sao rồi ...huhuhuhu.

Đang tu dở gáo nước mưa, Xã quăng đại xuống chạy sang nhà kế bên.

- Má cô sao rồi, cô Hương ???

Nưóc mắt chạy quanh Hương noí trong tiếng nấc

- Má em mê man rồi. Em kêu không thấy trả lơì.

Chẳng noí chẳng rằng, Xã xốc bà Đông dậy, bế chạy bộ lên sở y tế cách đó độ hai cây số.

Chiều hôm đó bà Đông thều thào tiếng được tiếng mất chìm trong tiếng khóc sợ hãi tru tréo cuả Hương. Ngươì bà đã cứng dần, đôi mắt trợn ngược mặc dù Huơng vuốt mấy lần cũng không chiụ nhắm. Máu ở mồm rỉ ra hai bên mép. Ngươì ta noí bà chết oan uất nên linh hồn không chiụ đi...


o o O o o



Mưa rơi lúc một nặng hạt, trơì tối dần, Hương vẫn rên la thảm thiết goị Mẹ bên nấm mồ vưà đắp. Xã mấy lần đến giục cô về nhưng Hương nhất định ngồi lỳ lại. Đến nước này Xã đành liều xốc cô lên và lôi tuột cô về mặc cho cô dẫy duạ cào cấu rồi như kiệt sức, cô rũ vào đôi tay rắn chắc cuả Xã mặc cho Xã từng bước nhanh dần để đem cô về trước khi cơn mưa thịnh nộ ập xuống.

Ba ngày nay Xã bỏ việc đồng áng. Hương sốt li bì nên Xã không yên tâm. Anh túc trực ngày đêm bên giường bệnh. Anh chỉ sợ cô cũng chết, thì cái khu kinh tế mơí này nghĩa trang chưá ngươì chết còn nhiều hơn ngươì sống.

Ngòai chống cự vơí thiên tai hạn hán lũ lụt, môí lo nhất cuả cái đám dân Kinh tế mơí là đi khai hoang. Lâu lâu nghe tiếng nổ "đùng " chát chuá là mọi ngươì ngưng cuốc, đưa mắt nhìn nhau. Đâu đó có xác ngươì nhầy nhuạ trộn vào đất đỏ vì cuốc nhầm mìn....

o o O o o


Từ ngày Má đưa thằng Tế về Saì Gòn, Anh cũng muốn theo Má về đỡ đần sớm hôm, nhưng kẹt cái tuổi nghiã vụ và không có giấy tờ, cộng thêm ông Dượng sẵn sàng đưa Anh đi mút chỉ cà tha nên Anh đành ở lại đây.

Thú thật, Anh ở lại cũng vì Hương một phần...

Mươì tám tuổi, nếu nhìn kỹ, ngươì ta tưởng Anh 28. Bắp thịt vạm vỡ nhưng vì thiếu ăn nên nó không được cuồn cuộn cho lắm. Làn da lúc nào cũng ngăm ngăm đen. Nếu được tắm rưả sạch sẽ nó sẽ áng lên màu nâu khoẻ mạnh chứ không mốc thích như gạo phơi chưa đủ nắng.

Từ ngày Hương về đây, Xã mơí chợt nhớ ra là Anh chưa biết yêu. Cả ngày chỉ đánh vật vơí mảnh đất khô cằn, chiều về chỉ muốn dán lưng lên cái chõng tre eò uột, đánh một giấc đến sáng rồi lại ngày qua ngày năm qua năm. Nhưng cũng có nhiều hôm đâu suông sẻ như Anh nghĩ, gia cảnh Anh càng ngày càng xuống dốc kể từ khi hai đưá em cuả Anh dẫn nhau về bên kia thế giới. Má Anh như ngươì chết rồi. Bây giờ thằng Tế lại bịnh. Ngoại cũng chết để lại bao uất ức mà Má Anh nhẫn nhục chiụ đựng thà đoí còn hơn ngưả tay nhận đồng tiền cuả Dì Ba kèm theo lơì nhiếc móc....

Anh gặp Hương, lúc đầu cũng chẳng để ý. Hương hay pha trà Sen vào những đêm trăng tròn rồi thỏ thẻ mơì Má con Anh qua chơi đàm đạo. Anh được dịp nghe Hương kể về quãng đơì thơ ấu và lý do sao trôi dạt tơí nơi này. Mặc dầu Hương không vất vả như Anh nhưng ở đây coi như coĩ chết, đành chôn vuì một đơì hoa, vì bao lần cố đi vượt biển, bà Đông và cô tưởng đã bỏ mình cho cá mập. Giờ thì cạn tuí, đành tấp về đây. Tương lai ra sao ...chỉ là mù mịt....không lối thoát...





 

 sutubatmeo
 member

 REF: 385800
 08/25/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Anh Sutu vẫn theo dõi tamvo đây nè. Tamvo à, anh sẽ không chửi thề trước mặt em nữa. Mặc dù điều đó làm anh khổ tâm. Chúc em vui. Văn của em càng ngày càng tiến bộ.

 

 anhcongtam
 member

 REF: 385831
 08/25/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Tamvo viết truyện hay lắm, anh đang chờ TV viết tiếp đó.

Theo sự yêu cầu của TV, anh đi tìm nhạc „nghèo“, nhưng nhiều bài hát nói về nghèo khổ, đã được post lên rồi, nhưng anh tìm được bài hát này nghe cũng có ý nghĩa, post lên cho TV và các bạn thưởng thức…hihihi.

Chúc TV và cả nhà vui vẻ.



Chieu Tay Do - Duy Khanh


 

 hungngocpham
 member

 REF: 385846
 08/25/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Kiếp Nghèo - Thanh Tuyền








 

 tamvo
 member

 REF: 385923
 08/25/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Tam vô xin chào Anh Sư Tử

Chào Anh Công Tâm và cám ơn Anh đã post bài nhạc Chiều Tây Đô. Nghe hay và thấm thía quá. Một lần nưã cám ơn Anh rất nhiêù.

Chào Anh Hùng. Cám ơn Anh nhiều nghen. Nghe hoài bài Kiếp nghèo không thấy chán đó Anh. Nhất là phần hoạt cảnh, sao mà thương ngươì sống bên lề xã hội quá phải không Anh ???

Cám ơn tất cả và chúc moị ngươì vui nghen. Tam vô


 

 tamvo
 member

 REF: 385941
 08/25/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


(Phần 14)


Rồi dần dà Hương cũng nguôi ngoai cái đau mất Mẹ trước sự chăm sóc chu đáo ân cần cuả Xã.

Thoạt nhìn thấy Xã bên hiên nhà Hương giật thót mình, cứ ngỡ là Khanh tìm được nàng sau 10 năm lưu lạc. Cũng ánh mắt đó, nụ cười đó và cả cái dáng đi chậm rãi nhưng vững chắc đó đã làm cho Huơng đứng ngây ngươì há hốc mồm ú ớ không noí thành lơì . Tuy có hơi gầy và đen hơn nhưng đều tóat ra một sự thân quen mà 10 năm nay dù cuộc đơì biến đổi thăng trầm Hương cũng không thể nào quên được.

Hương cũng không biết là mình đã yêu Xã qua hình ảnh cuả Khanh hay tình yêu bộc phát vì cảm mến Xã đã nâng đỡ an uỉ Hương trong những ngày cô đơn vật vã...

Mâm cơn dọn sẵn, Hương bó gối chờ Xã. Mưa rơi dầy, tạt cả vào nơi Hương ngồi. Nàng không buồn đóng cưả. Bộ quần aó vải tám vưà vá xong và cái khăn bông bèo nhèo được xếp cạnh bên chờ Xã về dùng vì nàng biết chắc chắn Anh sẽ ướt như chuột sau một ngày mệt nhọc đánh vật vơí đám ruộng nứt nẻ.

Thấy môi mình ươn ướt, Hương choàng tỉnh giấc mơ. Xã ghé sát mặt nàng cố vớt thêm 1 cái hôn nưã lên má. Hương đẩy Xã ra và duí vào tay Anh bộ quần áo rồi noí lí nhí

- Anh đi thay đồ đi, cơm canh nguội hết trơn rồi nè. Í hôm nay Anh hái được hoa phong lan rừng sao, đẹp quá hà. Ah, có cả chuối nưã ...hihihi

Dươí ánh đèn dầu le loí họ ngồi ăn cơm vơí nhau, im lặng, ngượng ngùng chẳng noí lơì gì, nhưng ánh mắt cuả họ thì chưá đầy một trơì yêu thương khao khát....

o o O o o


Thấy Hương kêu đau bụng và khó chiụ. Xã hối hả thu xếp đưa Hương ra bến xe về Sài Gòn. Cái thai hành Hương xanh mét như tàu lá làm Xã lo lắm. Mấy lần Má Anh noí đưa Hương đi khám thai nhưng vì không có tiền nên Anh còn chù chừ chưa đi. Nếu tính không lầm thì nội tháng này Hương sẽ sanh.

Xe chưa kịp tơí cổng nhà thương Từ Dũ thì Hương gào lên đau đớn. Xã hốt hoảng bồng Hương đi lẹ vào phòng cấp cứu. Bây giờ thì Anh mơí biết Hương đau bụng đẻ, bể bọc ối rồi, chắc lát là sanh thôi. Noí thì noí vậy, Anh chờ gần 6 tiếng đồng hồ trong tiếng la đau đớn và những cái cào cấu cuả Hương, cuối cùng thì cô mụ ngoắc Anh vào dấn vào tay Anh cái sinh vật đỏ hỏn bé tí mà chỉ có tiếng khóc là to thôi.

Đón Hương về nhà Má chưa dược 3 hôm thì Hương lên cơn sốt, máu ra nhiều và đau dữ dội. Xả sốt ruột đi tơí đi lui, thì có ngươì hoỉ

- Ai là Nguyễn Văn Xã.

- Dạ, thưa Bác Sĩ, tui đây. Dợ tui sao rồi Bác Sĩ.

Ông nhìn Anh thở dài, kéo vào sát góc tường cho Anh dựa rồi khẽ khàng bảo.

- Vợ Anh, Cô Trần Ngọc Đoan Hương, bị sót nhau. Làm độc. Chúng tôi đành bó tay không cứu kịp. Tôi xin chia buồn cùng Anh...

Anh choáng váng, tưởng cả bầu trơì xụp đổ. Anh lao vào phòng nơi Hương nằm. Nét mặt còn nhăn nhó, bàn tay còn bấu vào lớp ra giường, chỉ có điều là nàng nằm bất động, lạnh toát...

Sao ông trơì lại bất công như vậy. Đưá con chào đơì chưa kịp đặt tên. Bầu vú còn căng đọng sưã sao phải bắt Anh vuì xuống ba lớp đất để con Anh thiếu hơi Mẹ khóc khản cả tiếng mặc cho Anh ôm nó vào lòng nó cứ oằn ra như trách Anh không giữ Mẹ lại cho nó....



 

 tamvo
 member

 REF: 386011
 08/26/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


(phần 15)


Trong 1 khoảng diện tích chưa đầy 20 m vuông mà chưá 4 mạng ngươì và 1 cặp heo nái. Chắc không ai có thể tưởng tượng được đâu nhỉ. Mé sau trổ ra sông, Má Anh nuôi cặp heo, nhờ vào cơm thưà cuả nhà hàng cũng đỡ tiền cám gạo. Bù lại thằng Tế phải suốt ngày tắm rưả lau chuì cho chúng, nếu không ...
Đây là một dạng nhà sàn cất lậu ở ven sông cầu Ông Lãnh, nước tắm cho heo, tắm cho ngươì, giặt giũ nấu ăn cũng toàn trên con sông đó. Chẳng ai nghĩ tơí mầm bệnh. Mong ngày hai bưã no dạ là đủ rồi....


o o O o o



Từ ngày Hương chết để lại cho Xã con bé Hương Lan đỏ hỏn mà chú Tế cứ goị là con Bo vì lúc bấy giờ bưng bát cơm lên toàn là bo bo. Xã quyết định ở lại thành phố. Những ngày đầu chưa quen vơí sinh vật nhỏ nhoi và nỗi mất Hương, Anh chìm vào rượu. Mấy lần ngươì ta vớt Anh ở vệ sông Cầu Ông Lãnh, tưởng Anh chết rồi chứ.

Con Bo cứ khóc suốt ngày, những thià nước cháo Nội nó đút cho nó, nó cứ nhè ra rồi gào lên đến khi khản cổ nó mơí ực vài thìa rồi ngủ thiếp đi trên mi còn đọng giọt nước mắt dỗi hờn.

Cô Tư cách đó vài căn, cũng vưà đi đẻ về. Không may cho cô, đưá con chết trong bụng Mẹ vì cọng dây rốn xiết qua cổ. Ở đơì nếu có tiền thì moị việc suông sẻ. Không có tiền đi khám thai nên cô vác đưá con đã chết trong bụng bao lâu cô cũng không biết, đến lúc đau bụng vào nhà thương thì cô mơí hay...

Nghe tiếng nít nhỏ khóc hổm rày, cô ghé thăm, hoỉ sự tình mơí biết. Lòng thương con cuả ngươì Mẹ trỗi dậy trong cô. Từ đó cô ghé qua cho Bo bú nhờ, có khi chú Tế bế Bo qua nhà cô Tư để bú rình. Lúc này nó có da có thịt và nhìn cũng xinh, nó cươì nhiều hơn và rất ngoan.

Rồi Anh cũng nguôi ngoai dần vơí cái đau mất vợ. Nhìn con hồng hào kháu khỉnh, Anh nhớ tơí bổn phận làm Cha nên Anh đi tìm việc làm phụ thêm Má Anh nuôi bốn miệng ăn.

Để có tiền mua sưã cho con, Anh nghe mấy bạn xích lô suí đi bán maú. Ngươì ta trả cũng khá cao. Mỗi lần cho rút xong 1 lượng máu , Anh thấy sây sẩm mặt mày nhưng bù lại có hộp sữa trên tay và cái áo mơí cho con, Anh vui lắm.


Lân la chuyện trò, Anh được mai mối tơí bán 1 trái thận cho một cán bộ cao cấp ở nhà thương Vì Dân. Chỉ còn chờ xét nghiệm máu cùng nhóm là sẽ tiến hành ca mổ . Một ngàn Dollar chứ ít gì. Giá mà bán được cả hai Anh cũng bán. Anh muốn Má Anh sưả lại cái mái nhà, đừng nuôi heo chung trong nhà nưã và nhất là Anh có cái vốn sắm hẳn chiếc xích lô chạy ngày đêm, hoạ may đủ tiền nuôi con ăn học...


Đang nằm mơ màng thì có tiếng goị:

-Chú xích lô, có chở khách không chú ...???

Dỡ cái nón ra khoỉ mặt, Anh chưa kịp trả lơì, nhìn bà khách Anh muốn á khẩu. Một lúc lâu Anh mơí run run hoỉ

- Dì Út, hỏng nhận ra con sao ???. Dì Út Lê Thị Thuý Hồng.

Bà khách vưà định bước lên xe, chưng hửng vì có ai goị đích danh mình, mà còn kêu là Dì Út nưã chứ

-Xin lỗi, cậu là ai, tui quen cậu ha.

Anh Xã cươì mếu máo

- Con nè Dì Út, thằng Xã nè. Xã Hội Cứu Tế nè Dì Út ơi...





 

 tamvo
 member

 REF: 386161
 08/26/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


(phần 16)

Cũng may là Xã đỡ kịp. Dì Út mặt mày tái mét, thở hổn hển như vưà nghe tin Sài Gòn thất thủ. Noí cho cùng thì Dì Út không thay đổi bao nhiêu mặc dù gần 10 năm xa cách. Việt Kiều có khác, da trắng trẻo, ăn mặc sang trọng ...chả bù cho Anh...

Đưa tay quệt giọt nước mắt, dì Út bù lu bù loa như đưá trẻ gặp Mẹ dỗi hờn

- Dì Ba mơí noí vơí Dì là mày có liên đoàn xe taxi tổ hợp. Má con mày bây giờ khá lắm. Dọn nhà ra tận Nha Trang ở nên ít dià Saì Gòn

Xã chỉ nhếch mép cươì buồn.

- Dì thấy rồi đó, thằng Xã bằng da bằng thịt ngồi trước mặt Dì nè, nếu nó chỉ có vài trăm ngàn đưa vợ nó đi khám thai thì Hương đâu có chết bất tử như vâỵ ... Nước mắt suôi dòng, Xã kể lại phần đơì cuả mình trong 10 năm cho dì Út nghe trong vòng 60 phút dươí cái trợn mắt hoảng hốt và tiếng khóc rấm rứt cuả Dì.

Từ ngày dì đi định cư sang Mỹ. Năm bưã nưả tháng dì nhận được thư xin tiền cuả Má con Xã, lúc thì muốn đút lót để có hộ khẩu, khi thì sưả mái nhà, con đau ...ối, tứ lung tung, hầm bà lằng. Nếu tính lại, từ đó đến nay cũng bộn à nha, vài chục ngàn Dollar là khác. Dì đã cố đi làm, lén lút Dượng gơỉ về vơí lơì nhắn nhủ là cho 1 vài đưá đi vượt biên đi, tốn bao nhiêu cũng không thành vấn đề...

Sao bây giờ những gì Dì nghe từ chính con ngươì bằng da bằng thịt kể lại hoàn toàn sai vơí niềm tin mà Dì nuôi dưỡng từ 10 năm nay. Dì chỉ ngồi lặng im mặc cho nước mắt tuôn tràn.

Còn nước còn tát, thay vì định đi dạo Sài Gòn, Dì biểu Anh chở Dì vào chợ, mua sưã, quần aó đồ chơi cho con Bo rồi chực chỉ về nhà Anh. Dì muốn kiếm lại cái nắm ruột mà bao nhiêu năm nay Dì cứ ngỡ là ...ngươì, chứ không phải những linh hồn sống ...


 

 tamvo
 member

 REF: 386294
 08/27/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


(phần 17)

Sau khi đuổi được đám vợ con nheo nhóc lôi thôi lếch thếch về quê. Dượng Bắc ra sức ca bài con cá cho Dì Ba tin là đối vơí Dượng chỉ có Dì Ba là số một. Nào là con gái Nam thơm tho sạch sẽ chứ không như bà vợ quê muà hôi hám kia, nào là Dì biết nấu ăn ngon biết chiều chồng đúng lúc đúng gìơ...v.v...Riết rồi Dì Ba cũng hài lòng vì noí đúng ra Dượng Bắc cũng khá điển trai lại khéo ăn khéo noí nên Dì tha thứ lần đầu...

Theo như kế hoạch cuả Dượng, Dì Ba viết thơ sang ỉ ôi xin Dì Út. Số tiền gưỉ về, ban đầu họ đào lỗ chôn thật kín, lâu dần Dượng rủ Dì bỏ ra làm ăn. Mua đất đai, hùn vốn buôn bán. Tiền lơì tiêu xài thoải mái. Cứ từ từ Dượng đi sớm về trễ vì những phi vụ làm ăn quan trọng. Mỗi lần về Dượng quăng cái cặp đầy ắp tiền, biểu Dì đếm rồi đem cất đi.

Quăng 1 sấp hồ sơ kế hoạch làm đường, chia lô đất bán xuống giường, Dượng khẽ khàng noí Dì có bao nhiêu tiền đưa hết cho Dượng. Chuyến này 1 lơì 5 là ít. Làm xong vụ này nghỉ dưỡng già là vưà vì trong lúc tranh tối tranh sáng mơí dễ lưà mấy tên Việt Kiều ham làm giàu . Mai kia ai cũng biết thì khó làm ăn, vả lại đây là tin mật cuả cấp trên đưa xuống, không nắm thơì cơ thì không có lần thứ hai đâu.

Nghe buì tai, Dì Ba dốc vét trao hết cho Dượng. Trước khi lên đường, Dượng đã đưa Dì lên coĩ thiên đàng trong 1 khách sạn rẻ tiền cho niềm đam mê được hâm nóng lại...


o o O o o



Ba tháng Dì sống trong lo âu sợ hãi rồi đổi sang căm thù. Giá mà Dượng vác mặt về đây, Dì dám đâm chết lắm à.

Noí thì noí vậy, Dượng trở về thiểu não, trình bày rõ là bị bắt đi tù vì tội lừa dối. Tiền Dượng còn giấu ở ngoại ô, về nhờ Dì tơí lấy dùm.

Ngồi chưa nóng đít thì có đôi trai gái bấm chuông tơí kiếm Dượng. Từ đầu ngõ, cô gái bù lu bù loa, đưa tờ giấy lên cao lao thẳng vào mặt Dượng rồi gào thật lớn

- Đồ đểu, mày hại tao, mày lây HIV cho tao, tao giết mày...!!!. Mày dụ dỗ tao, cờ bạc sạch tuí. Tao thương tình chưá chấp nuôi cơm ăn áo mặc, sao mày nỡ hại tao vậy hả, đồ quân súc sanh ...hhuhhuhu..

Dì Ba bất động. Đôi mắt trợn ngược nhìn thật kỹ cái ngươì đầu ấp tay gối, cái ngươì có ăn có học, cái ngươì nắm quyền sát sinh mà còn thua luôn cả loài súc vật. Dì không noí thành lơì cứ đứng yên hoá đá như hòn vọng phu...





 

 tamvo
 member

 REF: 386440
 08/28/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


(Phần 18)


Xã nhắm nghiền đôi mắt lại, sao bụng Anh càng ngày càng cương cứng lên như người có chưả vậy. Đau đớn vật vã Anh từ lúc Anh tỉnh dậy sau ca mổ bán thận. Anh muốn biết số tiền họ để đâu mà bây giờ không thấy ai héo lánh tơí chỗ Anh nằm vậy?, sao cái phòng này bẩn thiủ và lạ quá vậy.

Anh cố gồng đau, nhỏm ngươì dậy, mặt muĩ Anh choáng váng. Cắn răng đến bật máu, Anh đưa tay hất cái ca nhôm đứng ở cái bàn gần chỗ Anh nằm. Nghe tiếng xoảng, cô bảy bán nước sôi chạy qua, đang lui cui lụm cái ca lên, Anh nhắng giọng hoỉ thăm

- Chị ơi, tui đang ở đâu đây.

- Hả, chú nằm ở đâu mà không biết ha. Nhà thương thí ở Cầu Dưà nè. Hôm qua tui nghe ngươì ta thấy chú bất tỉnh nằm ở mé cầu nên đem chú dô đây đó chứ . Chú có thân nhân gì hong dạ. Tui là Bảy chiên bán nước sôi ở khu này. Nếu cần gì chú cứ noí đừng ngại nghen. Lát có sư cô tơí thăm bịnh đó.

Xã nghe lùng bùng, mơ màng tiếng được tiếng mất. Sao Anh lại gục ở chân cầu ?. Anh có ký giấy hẳn hoi, sau ca mổ nằm lại nhà thương 1 tuần. Sau khi tỉnh họ sẽ chồng tiền mà. Trơì ơi, ngươì ta lưà Anh rồi sao. Ông trơì ơi, ông ngó xuống đây đi. Ngươì ta cướp thận cuả tui còn muốn giết tui nưã nè...

Nước mắt ưá ra, Anh ngất đi vì đau. Đau từ thể xác tơí tâm hồn....

Chẳng biết ngất đi bao lâu, Anh thấy âm ấm ở trán nên mở mắt ra. Bà sư già nhìn Anh mỉm cươì triù mến. Đút cho Anh 1 thià nước mưa. Bà hoỉ Anh có thân nhân gì không, vì Anh nằm đây 4 ngày rồi mà chưa thấy ai đi kiếm hay tơí thăm.

Anh nhờ Sư già tơí nhà cho Má Anh hay, biểu Má nhớ đem con Bo tơí cho Anh hôn nó , sao bây giờ Anh nhớ nó da diết...



 

 tamvo
 member

 REF: 386447
 08/28/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


( Phần 19)

Mấy hôm nay Má Anh đứng ngồi không yên, Anh đi đâu mà không noí, chỉ dặn ở nhà trông chừng con Bo, Anh đi công chiện khoảng 1 từn sẽ dià.

Thằng Tế từ ngày ăn chay trường và ngồi thiền theo lơì Sư Diệu Hạnh chỉ bảo, nó cũng đỡ lên cơn động kinh mà đôi lúc đang đi ngoài đường, nó nằm vật ra, suýt nưã thì vỡ sọ.

Con Bo càng lớn càng giống Má nó. Cái nét đẹp kiêu kỳ cuả con nhà trưởng giả lồ lộ ở làn da mũm mĩm và nụ cươì khanh khách cuả nó. Hôm nào bận mấy bộ đầm mà Bà Út đưa cho, nó chẳng thua con ông Hiệu ở nhà tiệm thuốc tây bên kia đường chút nào.

Ai cũng yêu mến nó, nó đem lại nụ cươì cho moị ngươì vơí những câu hoỉ ngây ngô và caí tiếng cươì như pha lê vỡ.

Đang ngồi đưa võng cho con Bo ngủ trưa, Má Anh ngạc nhiên khi thấy Sư cô Từ Tâm bước vào và hoỉ có phải nhà cuả Nguyễn Văn Xã không. Má Anh gật đầu như cái máy. Chưa kịp nghe hết câu chuyện, Má Anh hốt hoảng đảo mắt tìm đôi dép hai quai rồi noí vơí Sư cho Má Anh đi thăm Anh. Thằng Tế nằm nghe cũng nhỏm mình ngồi dậy

- Mô phật, con chào Sư Từ Tâm.

- Uả nhà con ở đây ha, hoá ra mình cũng quen biết nhau hết mà.

Thấy Má Anh hấp tấp sốt ruột, sư mỉm cươì bước ra cưả, không quên nhoẻn một nụ cươì vơí con bé kháu khỉnh đang ngủ say trên võng ...

o o O o o


Cà mên cháo chưa kịp đặt lên bàn, Má Anh hoảng hốt ôm chầm lấy Anh, lay cho Anh thức dậy. Má Anh muốn noí vơí Anh là sẽ bán heo đi không nuôi chung vơí người nưã và Dì Út có hưá giúp cho ít vốn để buôn bán làm ăn...còn nhiều nưã, mà sao Anh bất động vậy kià.

Thoạt nhìn ngươì ta tưởng Anh chỉ ngủ say. Mồm há hốc ra, mắt nhắm nghiền, tay buông thõng, duy chỉ có vết mổ trên bụng là còn rỉ máu.

Dì Út cũng vưà tơí vơí chiếc Toyota đứng đợi để đưa Anh vào nhà thương Việt Đức chưã chạy. Thấy Má Anh ôm Anh gào khóc, Dì đứng chết trân.

Thằng Tế hớt hải chạy vào:

- Má ơi Má, ngươì ta bắt cóc con Bo mất rồi Má ơi.

Anh Hai ơi, dậy đi tìm con Bo đi Anh Hai ơi ....hu hu hu ...


o o O o o



Thấm thoát vậy mà 13 năm rồi đó, giá con Bo còn ở bên Nội thì nó cũng 16 / 17 tuổi rồi chứ ít gì.

Mươì mấy năm nay Nội đi kiếm con mòn mỏi...Nội có lỗi vơí Ba con ...

Ngươì đàn bà đầu tóc bạc phơ, aó quần rách nát, ngồi bên viả hè, lúc thì cươì mỉm một mình, lúc lại đưa tay giựt tóc đấm ngực, miệng lại lẩm bẩm:

- Nội có lỗi vơí Ba con ..., Nội có lỗi...


-Hết-


 

 Page  Previous Page  1 2 Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network