Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> ............

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 cuoocjsoongs1
 member

 ID 55800
 09/18/2009



............
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

.........



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 cuoocjsoongs1
 member

 REF: 483745
 09/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



- T, mi chọn thi ngành chi?
- Chắc tao chọn ngành quản lư thư viện.
- Trời đất! Học toán ra để chọn nghề ngồi làm thư viện à?
- Tại tao thích đọc sách. Làm ở thư viện vừa ngồi trong im trong mát, lại suốt ngày tiếp xúc với sách, tao có thể đọc thoải mái tha hồ tất cả các sách hay sách quư trên Thế giới... Có thể cuộc đời ḿnh sẽ không có điều kiện để tới được các nơi, gặp được mọi điều mới lạ, nhưng đọc được nó trong sách chẳng khác chi cuộc đời ḿnh đă được trải qua...
- Khổ quá! Sao mi mơ mộng viễn vông dữ vậy? Biết cái thư viện mà mi sẽ làm có mua được cuốn sách quư hiếm trên Thế giới về không? Hay toàn những sách báo làng nhàng không đáng mất th́ giờ để đọc. Rồi biết lúc đó sếp của mi có chịu cho mi ngồi yên để tập trung đọc cho hết cuốn sách suốt ngày không? hay là họ sai mi làm cái này xếp cái nọ... có muốn đọc cũng không có th́ giờ để đọc. Mà tao nghe nói nhân viên thư viện lương thấp lắm, lúc đó đói meo đến nơi không có tiền đi chợ mua món ngon cho con mi ăn hỏi thử mi có ngồi yên để đọc sách nổi không?

Tôi nhớ lại cái lần đầu tiên tôi và đám bạn trong lớp đến thư viện thành phố đọc sách... Thấy sách nhiều quá đứa nào cũng ham mượn một lô chín mười cuốn, nào là sách học, nào là truyện xưa, truyện nay, kiếm hiệp,... mỗi đứa ôm một chồng về bàn rồi hồ hởi hỏi nhau "Mi mượn cuốn chi rứa?"... Chúng tôi không ai bảo ai nhưng h́nh như đều như nhau, ngồi bên chồng sách rút cuốn này đọc ít trang, lại rút cuốn khác đọc ít trang, rồi lại nh́n đồng hồ "Trời, sắp đến giờ đóng cửa!", lướt mắt một lượt qua các gáy sách, chọn cuốn sách học cần thiết nhất, dở ra đọc mới tí chút,... "Reng reng...", lại phải trả hết sách, ra về trong đầu chẳng có chữ nào ra hồn!
Ừ nhỉ! Thà bên cạnh chỉ có một cuốn sách ḿnh c̣n có thể đọc chút chút, c̣n hơn là cả một kho sách mà cuối cùng chẳng có chút nào...

Tôi lại nhớ những lần đứng đợi cô nhân viên thư viện lấy sách, h́nh như tôi thấy cô chỉ có lặp lui lặp tới một công việc: nh́n phiếu, đi lấy sách, ghi sổ, chờ kư, trao sách, kiểm sách, đưa sổ, chờ kư, cất sách... Công việc cứ như một quán tính chẳng cần tí động năo nào...

Eo ơi!!!
Cứ lặp lui lặp tới như vậy ngày này qua tháng nọ chắc tôi chán chết!!!



 

 cuoocjsoongs1
 member

 REF: 483772
 09/18/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



- T, mi chọn ngành chi chưa?
- Chưa, hay để tao coi học ngành chi mà sau ni làm ở bưu điện, tao thấy con gái làm bưu điện dễ thương thiệt, vừa ngồi trong im trong mát vừa tha hồ được diện áo quần đẹp, công việc lại nhẹ nhàng, con gái cần chi phải làm nhiều, miễn có một công việc có thu nhập để chồng khỏi coi thường là được.
- Nhưng mà mi có ông chú ông bác cô d́ chi đó đang làm to ở ngành bưu điện không?
- Không, chi vậy?
- Th́ để họ đưa mi về làm ở bưu điện quanh quanh thành phố chứ c̣n sao nữa, thời buổi ni cần chi bằng cấp, miễn có tiền và quen biết là được hết, chỗ nào cũng vừa thiếu mà vừa thừa. Nếu mi không thân không thế không tiền th́ thế nào cũng bị đẩy lên một bưu điện đèo heo hút gió nào đó mới lập ở miền núi hay miền biển, đường đi th́ khó khăn hiểm trở, thành ra đang là dân của thành phố mi thành dân nhập cư của rừng núi, mà tưởng làm chi cho ngon, ngồi chờ bán vài cái b́ thư với vài con tem...

Tôi tưởng tượng đến cảnh giữa rừng núi bao la trùng điệp rải rác những căn nhà sàn và vài căn nhà mới xây do người Kinh lên sinh sống, có một cái chợ nho nhỏ, ngay cổng chợ là cái quán nho nhỏ mới xây có cái biển mới toanh trên đó là hàng chữ "BƯU ĐIỆN...", ngồi thu lu trong cái quán nho nhỏ đó là tôi với cái máy điện thoại, chồng b́ thư, chồng tem và sổ sách... Chợ đông được chút buổi sáng tôi c̣n thấy vui vui bâng quơ ngồi nh́n người đi qua kẻ đi lại, đến chiều chợ không c̣n một ai tôi mới thấy tủi cho cái thân cái phận...

Chắc thế nào tôi cũng chuyển nghề thành nhà văn hay nhà thơ vô danh chuyên ca ngợi cảnh đẹp của rừng núi bao la mất thôi!!!



 

 cuoocjsoongs1
 member

 REF: 483976
 09/19/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



- T, đă chọn được ngành chi để thi chưa?
- Tao đang suy nghĩ nè, không lẽ tụi ḿnh thi tổng hợp?
- Thôi, đừng thi tổng hợp ra trường khó xin việc lắm.
- Tao nghĩ tụi ḿnh cứ thi tổng hợp toán, gắng học cho giỏi thế nào cũng được giữ lại trường.
- Tại sao? Ư mi nói chỉ cần học giỏi là được giữ lại trường? Cô bạn yêu quư của tôi ơi! Sao cô ngây thơ hăo huyền vậy! Thời buổi ni người ta thi lư trước rồi thi hóa sau mi không biết à? Lư là lư lịch đó, rồi mới đến hóa là văn hóa. Tụi ḿnh mà được giữ lại trường? Có mà trong mơ! Con cháu của mấy ông mấy bà bỏ đi đâu hết mà tới phiên tụi ḿnh?

Tôi tưởng tượng tôi của mấy năm sau… Cầm cái bằng tốt nghiệp kỹ sư khoa toán đi xin việc từ cơ quan này tới cơ quan khác. Chỗ nào cũng… “Tôi cần một kế toán”, “Tôi chỉ cần kỹ sư điện cơ”, “Kỹ sư điện lạnh”, “Kỹ sư hóa thực phẩm”, “Kỹ sư hóa silicat”, “Giáo viên toán”,…
May quá, có một trường đang thiếu giáo viên toán nên nhận tôi vào một chân dạy toán ngoài biên chế. Đúng một năm sau th́ Sở Giáo dục phân về cho trường một giáo viên vừa tốt nghiệp sư phạm toán mới toanh. Vậy là tôi phải lẳng lặng khăn gói ra đi v́ “không đúng ngạch biên chế”.
Tiu nghỉu tôi cầm cái bằng về cất làm kỷ niệm, rồi buồn đời đi lấy chồng sinh con đẻ cái.

A!!!!!!!!!
Lúc này đây tôi mới thấy kiến thức của một kỹ sư toán được đưa ra vận dụng:

Điều kiện cần và đủ để kinh tế gia đ́nh bền vững là:

Chi < Thu



 

 cuoocjsoongs1
 member

 REF: 485918
 09/25/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



- T nè, tụi con trai lớp ḿnh h́nh như chọn bách khoa gần hết.
- Đi bách khoa nếu đậu phải học xa nhà sợ ba má ḿnh không cho. Nói thiệt ḿnh rất thích đi sư phạm, cứ bày vẽ cho tụi nhỏ học là ḿnh thích rồi, bà chị cũng nói ḿnh có khiếu sư phạm. Nhưng không hiểu tại sao khi ḿnh nói sẽ thi sư phạm th́ tự nhiên ba má la làng, anh chị th́ phản đối kịch liệt.
- Mấy người đó phản đối là đúng rồi! Mi không nghe người ta nói: "chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm" à? Rồi "Thầy-giáo tháo-giày đi dép lốp" nữa! Bộ mi muốn nghèo suốt đời hay sao mà đi sư phạm?

Tôi nhớ lại hè năm nào...
Tôi vào thăm anh chị đang dạy ở một trường cấp ba của một thị trấn nhỏ thuộc miền Trung.
Đường đường là thầy cô giáo được phụ huynh nể trọng, nhưng mới về tới nhà là lập tức anh chị xắn tay áo, xăn quần tất bật người th́ xách cái xô đến quán ăn gần đó lấy nước mả, người th́ xắc rau, nấu cháo heo, tắm heo, cho heo ăn,... chăm bẵm mấy con heo c̣n hơn chăm bẵm bản thân.
Tôi đứng bên cạnh nh́n anh thoăn thoắt đổ thức ăn vào cái máng lợn cho những chú heo ăn. Tay chỉ vào những chú lợn đang "ủn ỉn..." táp lấy táp để anh nói: "Thức ăn và vật dụng sử dụng trong nhà của anh chị đó". Tôi không hiểu ǵ nhưng chưa kịp hỏi th́ anh đă nói: "Hàng tháng lương của anh chị lĩnh ra mua bao gạo để ở góc nhà là xong, nếu không nhờ mấy chú heo này th́ số tiền c̣n lại chỉ đủ đi chợ khoảng 1 tuần, c̣n lại là cầm cự ăn mắm-đuôi (muối-đâm) cho hết tháng trong khi chờ lương tháng tới".

Không đi đâu xa...
Gần nhà tôi là nhà thầy Hiệu trưởng một trường cấp hai lớn nhất của nội thành, con của thầy là bạn thân của bà chị tôi. Có lần chị em tôi đến nhà thầy chơi, tôi thấy thầy vừa ở trường về lập tức thay đôi giày đi làm bằng đôi dép nhựa, mặc bộ đồ công nhân sờn cũ, đội chiếc mũ lưỡi trai cũ kỹ, rồi dắt chiếc xe trở ngược ra cửa. Chị tôi hỏi chị bạn: "Thầy lại đi thồ (xe ôm) à?". Chị ấy nói: "Biết làm sao được, tụi tao cản bảo Ba đừng đi thồ nữa, nhưng Ba tao nói nếu không đi làm sao đủ tiền lo cho tất cả tụi tao đi học. Lương giáo viên của Ba Má tao chỉ đủ mua gạo mà thôi, Ba tao nói tụi tao đang tuổi lớn cần phải có cái ăn học mới vô".

Tôi tưởng tượng đến h́nh ảnh...
Tôi của mấy năm sau... cầm mảnh bằng tốt nghiệp Đại học Sư phạm, đương nhiên phải lên miền núi rồi v́ lư lịch của tôi đâu có phải thuộc nhóm tốt. Rồi tôi cũng sẽ lấy một anh chàng giáo viên nào đó. Ngày ngày chúng tôi khản cổ truyền đạt kiến thức cho các em học sinh. Ra khỏi cổng trường tôi sẽ lại trở về vị trí của một người nông dân chân lấm tay bùn, bón phân trồng rau, chăm bẵm mấy con heo ca gà vịt. Chồng tôi th́ tất bật xắn quần xăn áo đi xách nước mả cho heo hay là đậu xe ở một góc đường nào đó trong vai tṛ của một anh xe ôm để mong cải thiện chút thức ăn cho cả nhà...

Không lẽ cố gắng thức khuya dậy sớm, học ngày học đêm, để rồi... vẫn là một anh nông dân chân lấm tay bùn hay một anh xe ôm dăi nắng dầm mưa, chỉ để mong có chút thức ăn cải thiện cho qua ngày đoạn tháng?

Vậy học chi cho mệt vậy hè???

Thôi th́ đằng nào cũng vậy!
Ta hăy cứ bắt đầu nuôi heo, đi xe ôm ngay bây giờ đi! để đến mấy năm sau... trong lúc mọi người đang cố công mài đũng quần trên ghế nhà trường Đại học Sư phạm, th́ ta đă tích lũy được một mớ kinh nghiệm trong việc chăn nuôi heo hoặc đi xe ôm. Khi mấy cô mấy thầy bắt đầu đi dạy và v́ muốn cải thiện cuộc sống, đương nhiên các cô thầy lại phải chập chững gia nhập "hội chăn nuôi heo" hay "tổ xe thồ đường phố". Lúc đó, ta sẽ có dịp giảng giải cho các thầy các cô về kinh nghiệm nuôi heo hay kinh nghiệm đón khách đi xe ôm mà ta đă tích lũy trong mấy năm qua.
Cổ nhân có câu "Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy"
Vậy há chẳng phải ta đang là thầy của các thầy đó sao???

Trời ơi!!!
Không cần học mà vẫn có thể là thầy của các thầy.
C̣n chi sướng bằng!!!


T.T.T
2/83


 

 lkhach
 member

 REF: 486000
 09/25/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Lữ khách ghé ngang, trước tiên,cung kính chào Bạn ! Bạn có khoẻ hông ạ ?
Xin có muôn lời thăm hỏi. và khi đọc những mẫu truyện của Bạn, Lữ khách hiểu và
chỉ trộm nghĩ rằng " hai ḍng nước cũng đă đủ để chới với..." Không dám nói đến
bao ḍng nước ...

Quá Hâm mộ ! hâm mộ !

Lữ khách

" Bâng khuâng, đứng giữa hai ḍng nước ...
Phải chọn một ḍng - kẻo nước trôi ..!..."


 

 cuoocjsoongs1
 member

 REF: 486172
 09/26/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Xin chào bạn Lữkhách,

Trước hết xin lỗi bạn đă hồi âm chậm nè,
sau là cám ơn bạn thiệt nhiều là nhiều đă đọc và cho góp ư,
tiếp theo nữa là có suy nghĩ tí ti: bạn dùng từ "cung kính" làm csong ngại ngần vô cùng, theo csong từ này chỉ có thể dùng cho các bậc bề trên.
và sau cùng là bắt đền bạn, ai biểu nói "Hâm mộ ! hâm mộ !" làm mũi csong nở ph́nh to ra thành ra đă xấu mà c̣n xấu thêm không ai thèm nh́n nữa.


Bạn ơi,
csong khỏe khoắn vô cùng, cám ơn bạn đă thăm hỏi nhé, c̣n bạn th́ sao nè? đọc mấy tâm sự thơ của bạn ḿnh có cảm nhận bạn "thở than" nhiều hơn là "b́nh thản", tại sao vậy?

Bạn nói đúng đó, ḿnh cũng như bạn mà thôi, tức là chỉ có "bâng khuâng giữa 2 ḍng nước...", c̣n cái tựa đề này ḿnh lấy 1 câu của nhà thơ Tố Hữu đó mà:

Bâng khuâng đứng giữa đôi ḍng nước
Chọn một ḍng hay để nước trôi?


Đây là "tập truyện cực ngắn" hay có thể gọi là "đoản văn" đi cũng được, v́ là truyện cho nên nó phải thể hiện tất cả mọi khía cạnh của vấn đề, có thể có 1 vài t́nh tiết bây giờ đă không c̣n đúng, nhưng với 1 giai đoạn nào đó của xă hội VN nó là bức tranh sao chép rất thực.
Ví dụ: ở thập niên 80,90 ngành giáo ở VN thê thảm vô cùng, nhưng hiện nay th́ đă khá hơn nhiều.
Mục đích của những mẩu chuyện nho nhỏ này ḿnh muốn nói đến tâm trạng của những sĩ tử đang phân vân đứng trước ngưỡng của của chọn lấy 1 nghề cho tương lai, có 1 thời giáo dục VN thiếu mất sự định hướng, cha mẹ th́ cực khổ quá chỉ chăm vô việc cày để "ăn bữa hôm lo bữa mai" không c̣n có hơi sức và tâm trí để định hướng cho con cái, các sĩ tử th́ chỉ biết "học rồi thi",... nên các em chọn sai cũng không ít, và cũng lỡ cho thật nhiều số phận v́ đi sai nghề. Tuy nhiên có đôi khi không phải ḿnh chọn nghề mà là hoàn cảnh và xă hội chọn nghề cho ḿnh. Ví dụ "Tôi yêu thích làm giáo viên, tôi và mọi người biết tôi có năng khiếu sư phạm, nhưng gia đ́nh tôi ngăn cản, xă hội đánh giá thấp nghề đó và trả công không tương xứng, tôi không kiên định,... nên tôi không chọn nó". Rồi những tồn tại trong xă hội "thi lư trước thi hóa sau",... để nói lên chất xám thực chất chưa có được ươm mầm, trọng dụng và đề cao, vậy th́ lấy đâu ra mà phát triển, mà đi lên cho nhanh,...

Ôi, ḿnh lan man quá,...

Cuối tuần chúc bạn và mọi người vui.



 

 lkhach
 member

 REF: 486202
 09/26/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Thưa Cô :

Lữ khách xin trả lời rằng Thơ chỉ là thơ thôi ! Đời thường và Cơi Ảo là 2 Thế giới khác nhau. Đôi lúc nhàn du cho vui thơi, chứ thâm tâm của Lữ khách không hề
mong mỏi một điều ǵ ở nơi đây, do đó, thơ than thở, thơ vui, thơ b́nh thản cũng
chỉ là Thơ thôi . Đời thường có lẽ có nhiều chuyện phải làm hơn là suy nghĩ lan man ...thú thật, trong Ḷng Lữ khách có một nỗi Buồn mà đă nhiều năm vẫn c̣n đau
nhức mỗi khi trời trở gió.

Lữ khách có đọc nhiều Văn và Tác phẩm của Người Cộng sản , nên biết và có một cái Nh́n của Riêng Lữ khách.

Đúng , Nhà giáo là Nhất cháo ! nhưng riêng 2 Bộ Môn Toán và Anh Văn th́ có thể
Dạy Phụ Đạo, Dạy thêm, ngoài giờ nhờ đó, với Những Thầy Cô nào Chủ Nhiệm về 1
trong 2 Bộ Môn này th́ rất " khấm khá " và nếu không muốn nói là " Vô tư " trong
Cuộc Sống ! các Bộ Môn khác không thể So sánh với 2 Bộ môn này.

KHÔNG phải Người ta đi Sai Nghề hay Chọn Sai Nghề ! mà Người ta Muốn Chọn cái
Nghề " Hái " ra Tiền ! Đầu tư vào cái sẽ Kiếm ra, Hái ra tiền. Và cái gọi là
" Chất xám " chỉ nhằm Mục Đích kiếm ra Tiền, đương nhiên,Ai cũng phải có một
Lư tưởng nhưng sau đó là Tiền để Phục vụ, Cung ứng cho cái gọi là nhu cầu đ̣i hỏi trong một cái Xă hội Kim tiền, Văn minh...

Chúc Cô vạn sự đắc ư và vui tươi

Lữ khách


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network