Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> ANH YÊU EM ... VÀ NHỮNG CON BÚP BÊ KHÔNG LỜI

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 coldestwind
 member

 ID 43476
 07/08/2008



ANH YÊU EM ... VÀ NHỮNG CON BÚP BÊ KHÔNG LỜI
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Dân trí) - Tôi có một người bạn trai, người đă lớn lên cùng tôi. Tên anh ấy là Jin. Tôi luôn coi anh như một người bạn cho đến năm ngoái, khi chúng tôi cùng tham gia buổi đi chơi của câu lạc bộ, tôi nhận ra ḿnh đă yêu anh.

Trước khi buổi đi chơi kết thúc, tôi thú thật t́nh yêu của ḿnh. Chẳng bao lâu sau, chúng tôi thành một đôi.

Nhưng chúng tôi yêu theo những cách khác nhau. Tôi luôn luôn chỉ tập trung vào anh, c̣n bên cạnh anh, có quá nhiều cô gái khác. Đối với tôi, anh là duy nhất. C̣n đối với anh, có lẽ tôi chỉ như một trong số các cô gái kia thôi.

“Anh muốn đi xem phim không?” - Tôi hỏi. “Anh không thể”. “Tại sao? Anh cần học bài hả?” - Nỗi thất vọng đang làm trái tim tôi quặn lại. “Không… Anh phải đi gặp một người bạn”.

Anh luôn như thế. Anh gặp gỡ các cô gái trước mặt tôi, như thể chẳng có ǵ. Đối với anh, tôi chỉ là một người bạn gái. Từ “yêu” chỉ được nói ra từ miệng tôi. Từ khi biết anh, tôi chưa bao giờ được nghe anh nói “anh yêu em” trước.

Với chúng tôi, chẳng có ngày lễ kỷ niệm nào. Từ ngày đầu tiên anh đă không nói điều ǵ, rồi cứ thế 100 ngày, 200 ngày... Hàng ngày, trước khi tạm biệt, anh chỉ đưa cho tôi một con búp bê, hàng ngày, chắc chắn thế. Tôi không biết tại sao.

Photobucket

Rồi một ngày…

“Jin, em…” - Tôi ngập ngừng.
- “ Sao? Em cứ nói đi…”
- “Em yêu anh”
- “Em… Ừm, thôi cầm lấy con búp bê này và về nhà đi”.

Đó là cách anh ấy lờ đi “ba từ” của tôi và đưa cho tôi con búp bê. Rồi anh biến mất. Những con búp bê tôi nhận được từ anh hàng ngày đă đầy ắp căn pḥng.

Photobucket

Rồi sinh nhật lần thứ 15 của tôi. Sáng sớm tỉnh dậy, tôi h́nh dung tới một bữa tiệc với anh, và chỉ ngồi trong pḥng chờ anh gọi điện. Nhưng bữa trưa trôi qua, bữa tối trôi qua, rồi bầu trời tối đen… Anh vẫn không gọi.

Tôi quá mệt mỏi, không c̣n có thể chờ đợi điện thoại thêm được nữa. Rồi khoảng 2 giờ sáng, bất chợt anh gọi điện cho tôi và đánh thức tôi dậy. Anh nói tôi ra khỏi nhà. Tôi cảm thấy thật vui và chạy ra ngoài đầy hạnh phúc.

- “Jin!”
- “Đây… Em cầm lấy đi…” - Lại nữa, lại một con búp bê nhỏ.
- “Thế này là thế nào?”
- “Hôm qua anh chưa đưa nó cho em, nên giờ anh đưa. Anh về đây, chào em”.
- “Chờ đă! Chờ đă! Anh có biết hôm nay là ngày ǵ không?”
- “Hôm nay?”

Tôi cảm thấy rất buồn, tôi nghĩ rằng anh sẽ nhớ ngày sinh nhật của tôi. Anh quay người đi tiếp như thể không có ǵ xảy ra. Rồi tôi hét lên: “Chờ đă!”
- “Em muốn nói ǵ sao?” - Jin hỏi.
- “Hăy nói với em, nói với em anh yêu em…”
- “Ǵ cơ?”
- “Hăy nói cho em nghe” - Tôi giữ chặt lấy anh.

Nhưng anh chỉ nói những lời lạnh lùng: “Anh không muốn nói những lời đó một cách quá dễ dàng, nếu em khát khao muốn nghe, hăy t́m người khác”.

Rồi anh đi. Đôi chân tôi tê cóng. Tôi quỵ xuống đường. Anh không muốn nói yêu tôi dễ dàng. Có lẽ anh không phải là người phù hợp với tôi…

Photobucket

1 tháng sau…

Tôi đă lấy lại được tinh thần và đi học. Nhưng vết thương ḷng tưởng sắp lắng xuống lại bị khơi lên. Tôi nh́n thấy anh trên phố, với cô gái khác. Trên khuôn mặt anh là nụ cười, cái mà anh chưa bao giờ cho tôi thấy, khi anh chạm vào con búp bê…

Tôi chạy thẳng về nhà và nh́n vào những con búp bê trong pḥng. Những giọt nước mắt rơi xuống. Tại sao anh lại đưa chúng cho tôi?

Những con búp bê đó có lẽ là do những cô gái khác chọn. Cơn tức giận bùng lên, tôi ném chúng ra khắp nơi.

Chợt điện thoại reo. Đó là anh. Anh nói tôi đi tới bến xe buưt gần nhà. Tôi cố gắng b́nh tĩnh và bước tới điểm hẹn. Tôi không ngừng nhắc nhở bản thân ḿnh hăy quên anh ta đi, rằng tất cả rồi sẽ chấm dứt. Và anh xuất hiện trong tầm mắt tôi, hai tay đang ôm một con búp bê lớn.

Jin nói: “Jo, anh nghĩ em đă tức giận, em vẫn đến sao?”.

Tôi không thể ngăn ḿnh ghét anh, ghét cái thái độ như không có chuyện ǵ xảy ra và c̣n trêu đùa nữa. Rồi, anh lại đưa con búp bê ra như vẫn làm.

Photobucket

“ Em không cần nó” - Tôi lạnh lùng.
- “Ǵ cơ? Tại sao?”.

Tôi giật lấy con búp bê từ tay anh và ném xuống đường. “Em không cần con búp bê này, em không cần nó nữa. Em không muốn gặp lại một người như anh!”.

Tất cả những lời từ sâu trong tôi cứ thế tuôn ra. Nhưng không như những lần khác, đôi mắt anh run run. “Anh xin lỗi” - Anh nói rất nhỏ. Rồi anh bước ra đường để nhặt con búp bê lên.

- “Anh thật ngốc! Sao anh lại nhặt nó? Ném đi!”. Nhưng anh lờ tôi và đi tới chỗ con búp bê. Rồi tiếng c̣i inh ỏi, một chiếc xe tải lớn đang lao về phía anh.
“Jin! Tránh ra! Tránh ra mau!” - Tôi hét lên. Nhưng anh không nghe thấy tôi, anh cúi xuống nhặt con búp bê. “Rầm!” - âm thanh thật khủng khiếp.

Đó là cách anh ấy chia xa tôi. Đó là cách anh ấy ra đi mà thậm chí không mở mắt để nói với tôi một lời. Tôi đă sống từng ngày, từng ngày với cảm giác tội lỗi và nỗi buồn thắt ruột v́ mất anh.

2 tháng sau...

Khi đă tạm lấy lại cân bằng, tôi bắt đầu để ư đến những con búp bê - món quà duy nhất anh để lại cho tôi kể từ ngày hai đứa bắt đầu ḥ hẹn. Tôi nhớ những ngày bên anh và bắt đầu đếm “một…hai…ba…” lần lượt từng con búp bê.

“… Bốn trăm tám mươi tư, bốn trăm tám mươi lăm... ” Ấy là con số kết thúc. Tôi lại bắt đầu khóc, với một con búp bê trong tay tôi. Tôi ôm nó thật chặt, rồi bất ngờ…

- “Anh yêu em, anh yêu em!” - Tôi giật ḿnh, đánh rơi con búp bê xuống.
- “Anh yêu em?” - Tôi nhặt con búp bê lên và ấn tay vào bụng nó.


- “Anh yêu em, anh yêu em!”



- Không thể nào! Tôi ấn vào bụng tất cả các con búp bê.



- “Anh yêu em!”



- “Anh yêu em!”



- “Anh yêu em!”




Những lời nói đó cứ phát ra không ngừng. Tại sao trước đây tôi không nhận ra? Rằng trái tim anh ấy luôn ở bên cạnh tôi, che chở tôi. Tại sao tôi đă không nhận ra anh yêu tôi nhiều như thế này!

Tôi nhặt con búp bê ở dưới gầm giường và ấn tay vào bụng nó, đó là con búp bê cuối cùng, con búp bê đă bị rơi xuống đường. Máu của anh thấm lên nó. Giọng nói lại phát ra, giọng nói mà tôi nhớ da diết:

“Jo, em biết hôm nay là ngày ǵ không? Ḿnh đă yêu nhau 486 ngày. Em biết 486 là ǵ không? Anh không thể nói anh yêu em, bởi… bởi v́ anh quá nhút nhát. Nếu em tha thứ và nhận lấy con búp bê này, anh sẽ nói rằng anh yêu em, mỗi ngày, cho tới khi anh chết. Jo, anh yêu em…”

Những giọt nước mắt lại trào ra. Tại sao? Tôi hỏi trời, tại sao chỉ đến lúc này tôi mới nhận ra điều đó? Anh đă không thể ở bên tôi, nhưng anh đă yêu tôi cho tới phút cuối cùng.

Photobucket

Ngọc Phước

Theo LoveFateDestiny


Có những thứ mất đi sẽ ko bao giờ trở lại. Có những thứ luôn bên cạnh ḿnh nếu ko biết trân trọng, đến khi mất rùi dù có hối hận cũng ko kịp nữa !!!



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 hiepsymayman
 member

 REF: 370478
 07/09/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Cám ơn bạn
Câu chuyên tuyệt hay!


 

 coldestwind
 member

 REF: 370507
 07/09/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


 

 jackdiamond
 member

 REF: 370510
 07/09/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Câu chuyện rất cảm động.
Cảm ơn đả cho xem nhé bà chủ.



jd muốn góp chút ý ,
thứ nhất, dù mang quá nhiều kịch tính,
nhưng cuối cùng đã chứng minh được tình yêu là mù quáng,
hehheh đàn ông tuyệt đối dễ thương phải không.

thứ hai, cô bé này còn quá trẽ đễ yêu, dù là ở xã hội tây phương,
nhưng đã thật sự cho jd biết sức chịu đựng, kiên nhẫn cũa phụ nữ
còn trên cã tình yêu.


KẾT CUỘC BI THẢM QUÁ,
không có can đảm xem hai lần.


Cuối cùng câu này là tuyệt đối không sai,

"Có những thứ mất đi sẽ ko bao giờ trở lại. Có những thứ luôn bên cạnh ḿnh nếu ko biết trân trọng, đến khi mất rùi dù có hối hận cũng ko kịp nữa !!!'

Một lần nữa cảm ơn bạn Coldestwind,
về câu chuyện và câu châm ngôn này.


 

 soluuhuong1
 member

 REF: 370521
 07/09/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Búp Bê buồn biết khóc
Búp Bê vui biết cười
Búp Bê nói "lời yêu"
Là Búp Bê nhút nhát
Anh chưa nói yêu em
Để em khóc thật nhiều

hihihi, Chúc bạn và cả nhà vui, hihihi



 

 heocachon
 member

 REF: 370604
 07/09/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
hai hàng nước mắt khẽ lăn trên má em...

 

 coldestwind
 member

 REF: 370647
 07/09/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
cảm ơn các bạn đă ghé thăm. ḿnh post câu chuyện này để tặng cho chính ḿnh và tặng riêng cho 1 người.
c̣n đây là bái hát đă luôn theo ḿnh trong những lúc cô đơn nhất. chúc một ngày tốt lành và ngày mai tốt hơn ngày hôm nay !!!




 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network