Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Euro 2008 : Bóng đá đã dạy chúng ta điều gì?

 Bấm vào đây để góp ý kiến

Trang nhat

 Minhxotxa
 member

 ID 42822
 06/17/2008



Euro 2008 : Bóng đá đã dạy chúng ta điều gì?
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Các chuyên gia bóng đá đã thất bại khi họ dự báo về trận đấu giữa đội tuyển Đức và Croatia. Và rất nhiều người hâm mộ bóng đá chúng ta cũng thất bại trong dự báo của mình. Không phải họ không hiểu được cái mạnh, cái yếu của hai đội tuyển kia là gì. Nhưng họ đã không để ý đến một điều vô cùng quan trọng. Đó là: cuộc sống luôn luôn chứa đựng những bất ngờ. Việc đội tuyển Hà Lan thắng đội đương kim vô địch thế giới Italia cũng là một bất ngờ. Và bất ngờ đến lộng lẫy trong EURO bốn năm về trước là sự thăng hoa của một đội bóng không nằm trong ý nghĩ của chúng ta - đội tuyển Hy Lạp.


Photobucket
Các chuyên gia bóng đá đã thất bại khi họ dự báo về trận đấu giữa đội tuyển Đức và Croatia... - Ảnh: euro2008.uefa.com


Vậy bóng đá có dạy cho chúng ta những gì về cuộc sống này không? Xin thưa, bóng đá không dạy cho chúng ta kỹ thuật bóng đá mà dạy cho chúng ta nhiều điều về cuộc sống này. Chính vì thế mà môn thể thao này đã quyến rũ loài người ngay từ thuở nó ra đời.

Điều thứ nhất: Đó là sự bất ngờ của đời sống. Trước mọi trận đấu, chúng ta đều phân tích vô cùng kỹ lưỡng và đưa ra rất nhiều khả năng trận đấu có thể diễn ra. Nhưng mọi phân tích và dự báo của chúng ta cũng chỉ là một thứ công việc nhiều lúc lẩm cẩm và đầy thô thiển. Chính vì thế mà khi trái bóng bắt đầu lăn thì chẳng còn ai nhớ những phân tích đầy lý luận này nọ nữa. Trái bóng cuốn đi như như chính cuộc sống này. Nó cuốn chúng ta vào dòng chảy của nó. Và chúng ta không bao giờ biết trước điều gì sẽ hiện ra hay xảy ra sau từng vòng lăn của trái bóng. Chính vì trong mỗi vòng lăn của trái bóng đều chứa đựng những bất ngờ thì môn thể thao này mới còn tồn tại và quyến rũ chúng ta đến tận bây giờ. Cũng như vòng lăn của mặt trời mỗi ngày luôn luôn hé lộ cho con người những vẻ đẹp và bí ẩn của đời sống. Nếu mỗi ngày mới không mang lại cho chúng ta những bất ngờ kỳ diệu trong mong ước của chúng ta thì chúng ta không đủ kiên nhẫn để sống bảy tám chục năm dằng dặc với công việc như một người tù khổ sai để mà làm gì.

Điều thứ hai: Đó là khát vọng vươn tới cái đẹp và giấc mơ của con người. Nếu tất cả những đội bóng đều bước vào trận đấu với ý thức đầy tính nô lệ và ngớ ngẩn về sự phân định đẳng cấp của mình thì tất cả các trận đấu chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Nếu Hà Lan và Croatia nghĩ rằng mình đá thì cứ đá thôi chứ Đức và Italia là đẳng cấp trên mình thì chúng ta đâu có được những cảm xúc tuyệt vời khi chứng kiến họ thi đấu. Bất cứ đội nào bước vào sân cỏ cũng mang theo họ một giấc mơ và sự dâng hiến. Cuộc đời cũng vậy, thưa các bạn. Nếu những người nghèo khổ và đứng ở vị trí thấp nhất trong xã hội lại nghĩ rằng nghèo hèn như mình thì mơ ước để làm gì thì họ sẽ sống ra sao? Vươn đến cái đẹp và giấc mơ không bao giờ là độc quyền của những người có quyền thế và giàu có. Trong mười mấy năm nay, tôi theo dõi đầy hứng thú bóng đá khu vực Đông Nam Á. Có một đội bóng mà tôi luôn luôn theo dõi với một sự xúc động lạ thường. Đó là đội tuyển Lào. Có những lúc, tôi nghĩ Lào sẽ bỏ không tham dự bóng đá khu vực vì họ luôn luôn thua với một tỷ số choáng váng. Nhưng lúc nào họ cũng bước vào trận với một tinh thần trong sáng và khát khao mãnh liệt. Đội tuyển Việt Nam đã nhiều lần thắng họ đến 9, 10 bàn. Những lúc đó, tôi lo sợ họ sẽ sụp đổ tinh thần. Nhưng không. Họ luôn luôn hiện ra thật xúc động và thật đẹp. Còn đội tuyển chúng ta khi thua thì suy sụp như những kẻ vô hồn và quá tội nghiệp. Bởi một trong những lý do là đội tuyển chúng ta thi đấu đã thực sự không vì cái đẹp và sự dâng hiến. Họ thi đấu vì “lòng tham”. Chủ nghĩa thành tích chính là một lòng tham.

Điều thứ ba: Sự thất bại của thói ngạo mạn. Thói ngạo mạn dù sớm hay muộn cũng đưa con người đến thất bại. Tại sao nhiều đội mạnh lại rơi vào thất bại thảm hại trước các đội yếu hơn? Nguyên nhân là thói ngạo mạn. Lịch sử nhân loại đã chứng minh thói ngạo mạn đã từng giết chết các đội quân xâm lược hùng mạnh. Thói ngạo mạn làm cho kẻ mạnh nhiều lúc trở nên mù loà. Thói ngạo mạn thường dẫn chúng ta đến chủ quan. Lúc này tôi lại nhớ đến câu chuyện về thói ngạo mạn của một võ lâm. Sau nhiều năm theo thầy học võ trên núi, gã ngỡ rằng đã giỏi hơn thầy. Thế là dục vọng trở thành đệ nhất kiếm trong thiên hạ đã đẩy gã đến hành động giết thầy để chiếm ngôi vị. Hôm đó, người thầy chống một cây gậy trúc xuống núi. Gã đệ tử chặn đường thầy mình và đòi giết khi thầy không có một tấc vũ khí trong tay. Người thầy già nói với gã học trò bất nghĩa kia rằng nếu gã chém đứt được cây gậy trúc trong tay ông thì ông sẽ tự sát chứ không cần gã phải ra tay. Kẻ ngạo mạn kia cười khẩy và rút kiếm chém đứt cây gậy trúc. Nhưng gã biết đâu rằng nhát kiếm của gã đã vạt nhọn cây gậy trúc và biến nó thành một vũ khí lợi hại của người thầy. Khi gã chưa kịp thu lại đưòng kiếm thì cây gậy trúc kia đã xuyên thủng họng gã. Thói ngạo mạn, vô ơn và sự phản bội của gã đã biến gã trở thành một kẻ mù loà. Và thói ngạo mạn của gã đã phải trả giá bằng cái chết.

Photobucket
...trong mỗi vòng lăn của trái bóng đều chứa đựng những bất ngờ - Ảnh: euro2008.uefa.com


Cho đến lúc này, chẳng có chuyên gia nào, chẳng có sự phân tích nào cho chúng ta biết đường đi của trái bóng trong mỗi trận đấu sắp tới. Bóng đá đâu chỉ là bóng đá. Môn thể thao này chứa đựng những điều kỳ diệu của cuộc sống. Và tôi lại nhớ đến một bài đồng dao mà chúng ta hát mãi mấy trăm năm nay rồi - bài đồng dao về con voi:

Con vỏi con voi

Cái vòi đi trước

Hai chân trước đi trước

Hai chân sau đi sau

Còn cái đuôi đi sau rốt

Tôi xin kể nốt

Cái chuyện con voi


Nghe bài đồng dao này nghe có vẻ buồn cười. Đương nhiên vòi phải đi trước, đương nhiên chân trước phải đi trước, đương nhiên chân sau phải đi sau và đuôi thì phải ở cuối cùng… nói thế thì nói làm gì. Khác nào bảo mắt để nhìn, mũi để thở, miệng để nói, cơm để ăn, áo để mặc, nhà để ở… Vậy thì tại sao ông cha lại sáng tạo ra bài đồng dao này và vì sao người ta vẫn hát mãi mà không thấy buồn cười? Theo tôi, vì người sáng tác ra nó muốn gửi đi một thông điệp rằng: mọi điều trong cuộc đời này chỉ tồn tại khi nó vận hành đúng quy luật của nó. Con voi có thể coi như một xã hội hay chính là cuộc đời rộng lớn. Dù cho lớn đến đâu và không vận hành đúng quy luật, mà phá vỡ quy luật thì sẽ sụp đổ. Con voi mạnh mẽ nhường kia, nhưng nếu chân trước của nó đi sau và chân sau lại đòi đi trước thì chuyện gì sẽ xảy ra? Thì nó sẽ ngã kềnh ra chứ chẳng còn gì khác. Bài đồng dao khẳng định chân lý đó.

EURO 2008 cũng mới chỉ bắt đầu. Sẽ còn rất nhiều điều thú vị và bất ngờ hiện ra. Nó mang lại cho chúng ta những cảm xúc lạ kỳ. Và sau cảm xúc đó, chúng ta ngồi xuống với một ly cà phê buổi sớm và suy ngẫm. Chúng ta sẽ nhận ra quá nhiều điều không nhỏ.

Vương Thảo (Vietimes)






Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network