Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Truyện chưa có tựa đề - Chương 5

 Bấm vào đây để góp ý kiến

Trang nhat

 congvuongdr
 member

 ID 18713
 01/08/2007



Truyện chưa có tựa đề - Chương 5
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Viết xong lúc 12 giờ 20 đêm 10 tháng 7 .
Hương thân yêu . Ngày trước vì yêu em và được em tin yêu , anh đã làm được điều đó . Bây giờ yêu em và được em tin yêu gấp bội . Anh sẽ dứt khoát không hút thuốc ngay từ giờ phút này chứ không chờ đến hết buổi chung kết bóng đá đêm nay như ban nãy nói với em trên điện thoại nữa. Ngay bây giờ anh sẽ mang vứt hết số thuốc lá và đập hết gạt tàn . Đúng như thế . Anh đã làm xong rồi .
Anh – Thu Diệu của em .

5
Hơn tháng nay Vượng không ở lại ký túc , anh phải đi về hàng ngày để lo công việc gia đình . Đường xa , nhiều hôm mưa lạnh nhưng do ở cả hai phía - lớp học và gia đình – là “hai đầu nỗi nhớ” nên anh không hề cảm thấy mệt mỏi , đến lớp có Thoa , về nhà anh lại có Loan . Tình yêu và hạnh phúc như chắp cánh cho đôi chân và cho cả tâm hồn anh .
Cơn mưa đầu mùa hạ càng làm cho trời thêm nhanh tối . Vừa vào đến sân dựng xong chiếc xe đạp , Vượng kéo vội mấy gầu nước giếng dội ào ào rồi ùa vào mâm cơm Loan vừa dọn ra . Thức ăn thực sự chỉ có rau dưa nhưng anh cảm thấy hết sức ngon lành bởi cạnh anh có Loan vừa xới cơm , vừa tươi cười nghe anh kể chuyện lớp học . Anh như cậu bé hớn hở khoe với mẹ về người bạn tốt của mình :
- Chiều nay học xong Thoa cũng về Đại Từ , anh đi cùng cô ấy đến ngã ba Mỏ Bạch . Từ đấy anh về đến nhà mình mà đã tối thế này , không biết bao giờ Thoa mới về đến nhà …
Loan yên lặng không nói gì , gắp thêm cho chồng miếng trám kho tép , Loan hỏi , giọng nhẹ nhàng chân thật :
- Anh có làm được bài thơ nào mới thì đọc cho em nghe với .
Vượng lúng túng buông đũa nhìn lảng vào khoảng tối ngoài sân và gãi đầu gãi tai . Từ ngày yêu Thoa , lúc đầu anh rất sợ vợ biết thì sẽ đổ hết mấy giàn thiên lý anh trồng trước sân . Nhưng trái tim của người đang yêu cứ làm cho anh phải tiết lộ bí mật . Rất vô tình , anh thường đọc những bài thơ anh viết về Thoa cho Loan nghe . Là giáo viên Văn và hơn nữa , là từ thuở ban đầu yêu Vượng , Loan đã nhận được từ nơi anh những bài thơ tình tha thiết , và đến nay dù ba đứa con đã khôn lớn , Loan vẫn thường cùng Vượng chia sẻ cảm xúc về những bài thơ tình của Vượng , nên Loan rất hiểu tâm hồn của chồng . Thấy chồng lúng túng , Loan sẽ đưa tay sửa lại mấy sợi tóc mây lòa xòa trước trán Vượng và an ủi :
- Em hỏi thực lòng , anh đừng ngại . Mặc dù có những bài thơ anh viết về Thoa em không thích , nhưng em vẫn phải công nhận anh giỏi và nhiều cảm xúc . Em nghĩ dù thơ anh viết cho em hay cho ai thì đó cũng là sản phẩm tinh thần của anh , nên dù thích hay không thì em cũng coi đó là một phần cuộc sống của anh và cả của em nữa .
Trống ngực Vượng thình thịch . Vượng biết vợ mình vốn là người hiền thục thương chồng thương con , nhưng anh không ngờ Loan có lòng bao dung đến thế . Lại đưa tay gãi tai nhưng thoáng nhìn vào mắt vợ , anh nói giọng chân thành :
- Em nói vậy anh thực lòng biết ơn em . Càng yêu cuộc sống , yêu bạn bè thì anh càng thêm yêu thương gia đình của chúng mình .
Vượng đang hồ hởi trong lòng vì được vợ đặc xá , bỗng nảy người vì nghe Loan nói – cũng vẫn rất dịu dàng :
- Sáng thứ sáu này em và con Hiếu sẽ xuống trường chơi thăm cô Thoa . Em nghe anh kể nhiều về Thoa mà chưa được gặp .
*
Dù được Vượng báo trước và bàn bạc , Thoa vẫn thoáng bối rối khi Vượng sang phòng gọi :
- Em ơi , qua phòng anh đi , chị và con Hiếu vừa tới .
Thoa bước vào sau tấm rèm thay bộ đồ đang mặc . Em xuất hiện giản dị với chiếc áo trắng và quần sa tanh đen , rồi đến trước tấm gương chải lại mái đầu . Vừa làm em vừa đưa mắt trong gương nhìn Vượng ra ý hỏi . Vượng ở trong gương cũng dùng ánh mắt khẽ gật đầu đáp lời . Thoáng một chút e thẹn và lo lắng làm hai má Thoa ửng hồng .
Trên chiếc giường đặt vội một hòm gỗ làm bàn trà , Loan đang ngắm nhìn cảnh sống đơn sơ của chồng , nhớ lại ngày mới tốt nghiệp sư phạm và về trường Vượng . Đó là một buổi chiều cuối tháng tám năm 1970 . Họ gắn bó với nhau ngay trong đêm văn nghệ chào mừng ngày khai giảng năm học mới và để hơn một năm sau đã có đứa con trai đầu lòng . Cuộc sống vất vả có lúc khổ đau , nhưng ở trong Loan , Vượng luôn là người chồng thân yêu và quý trọng bởi trí thông minh , quyết đoán , mạnh mẽ , đồng thời cũng luôn tràn đầy lãng mạn , thiết tha .
Vừa nhìn thấy Loan , Thoa ào tới và Loan cũng vội đứng lên . Hai người phụ nữ dù gặp nhau lần đầu nhưng bởi giữa họ có một người trai mà họ cùng yêu thương, nên họ đã hiểu khá nhiều về nhau .
- Ôi ! Chị ! Chị xuống lâu chưa . Mấy lần em muốn lên thăm chị và các cháu mà chưa được … Thoa nói như reo lên .
Loan kéo Thoa ngồi xuống giường , thong thả :
- Chị cũng thế , qua anh Vượng chị cứ nghĩ em như em gái của chị . Hôm nay chị và cháu Hiếu tới chơi với em , mai chị về . Hôm nào cho cháu về Đại Từ thăm ngoại , chị sẽ ra nhà em .
Những lời tíu tít của Loan và Thoa làm cho Vượng cảm thấy mình như người ngoài cuộc . Loan nói với chồng , nhẹ nhàng nhưng có vẻ trêu chọc :
- Anh ngồi với chị em chúng em đi chứ , sao lại cứ nhìn chúng em như lạ lùng lắm vậy ?
Vừa nói Loan vừa liếc Thoa rồi dịu dàng nhìn vào mắt Vượng . Trong ánh mắt của vợ , Vượng đọc được những lời nhận xét đánh giá , đọc được một cái gật nhẹ của cô giáo khi biểu dương học trò , đồng thời cũng thoáng đọc được những lời răn đe khá là nghiêm khắc .
*
Cả lớp xôn xao trong không khí vui đùa sau buổi Loan đến chơi hôm qua . Vẫn là lời của Hải trước tiên :
- Anh Vượng ơi ! Chúng em chịu anh đấy . Sao anh lãnh đạo giỏi thế ?
Lão Chính thì chống cùi tay trái lên mặt bàn , mấy ngón tay mân mê hàng ria mép quá thưa thớt so với tuổi của chủ nhân , miệng cười cười :
- Cái lão Vượng này không biết làm việc gì gian , ai ngờ gian tình thì lại giỏi thế . Nhưng kiểu gian mà lại thực thà này của nó thì chẳng thằng nào làm gì được nó , mà còn phải học nó lâu …
Trước những lời bàn tán của mọi người , Vượng và Thoa chỉ biết cười đáp lễ . Nhưng trong lòng anh là niềm vui của người vừa trải qua một kỳ thi sát hạch đã có kết quả tốt ; là những cảm xúc dạt dào đối với hai người phụ nữ đã vì yêu anh mà biết cư xử với nhau đầy chất nhân văn . Và vô tình , cách họ xử sự với nhau rất đẹp và hiếm có như vậy sẽ là điểm tựa vững chắc để sau này trong suốt thời gian học ở trong trường , Vượng có thể vượt qua và tránh được những soi mói hằn học của bác Đường , Phó Chủ nhiệm khoa kiêm Bí thư chi bộ .



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network