Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tiếu lâm, truyện cười >> ngồi làm sao tiểu..?

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 tiendaoduy
 member

 ID 70465
 12/02/2011



ngồi làm sao tiểu..?
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
ngồi làm sao tiểu
Bắc Chí Chia sẻ - ShareThis
♦ 3 b́nh luận
♦ 25.11.2011
Giờ này ông mới đến à? Hôm qua
tôi gặp chuyện bực ḿnh đếch
chịu được, sáng sớm là ṃ ra đây
nhâm nhi cà phê cho đỡ tức.
Rượu mạnh? Th́ đáng lẽ hôm qua
được bữa nhậu đấy chứ. Cái thằng
N. ấy nói đi nói lại là gia chủ nhỏ
tuổi mà chịu chơi, biết thơ phú ra
tṛ, mời mọc ân cần lắm nên tôi
mới đến chứ. Trời trở lạnh rồi,
không cẩn thận là nhức ḿnh
nhức mẩy cả đêm. Ra ông trễ v́
phải đưa cháu nội đến bệnh viện.
Cháu nội ông th́ có ba mẹ chúng
lo, việc ǵ đến ông nào? Lẩn quẩn
nhiều chúng lại bảo dạy hư con
chúng nó. Ừ, th́ nếu con ông bận
việc th́ ông phải giúp. Thế cô con
dâu th́ sao? Trước kia ḿnh thấy
vợ đi làm th́ thích, có thêm đồng
ra đồng vào, nhưng dần dà thành
mối họa. Chuyện nhà bỏ bê hết
thảy, động tí là bảo phải đi làm, đi
làm về th́ mệt…Ngày xưa bà Âu
Cơ nuôi trăm con, đời chúng ḿnh
gia đ́nh mười mặt con là thường,
bây giờ sinh có hai đứa thôi là
than giời như bọng rồi. Chẳng nói
đâu xa, vợ tôi hồi c̣n trẻ, vừa
buôn bán vừa chăm sóc gia đ́nh,
cơm nóng canh sốt, mà tôi có phải
bận bịu con đói con ốm bao giờ
đâu. Hiền thê đúng nghĩa đấy
nhé, bà ấy mất đi rồi tôi mới biết
cái microwave là cái ǵ, chén đĩa
cất ở đâu…Cứ nghĩ đến là thương
quá…
Chuyện nhậu hôm qua ấy à…th́
chào mời tha thiết lắm, cho nên
tôi phải khoác mấy lớp áo lạnh
mà đi. Nhà cửa bề thế, anh chồng
làm nghề xây dựng xem ra phất
lắm, lại rất lễ phép, một điều bác
hai điều bác ngọt xớt. Cô vợ th́
thoạt nh́n tôi đă ghét. Ông biết
mà, thứ phụ nữ thời đại mới,
thích chen vai thích cánh với đàn
ông, có thấp người hơn cũng phải
đi giầy cao gót, ngẩng cao cổ cho
ngang hàng. Bề ngoài có dịu dàng,
ngọt ngào đi nữa th́ cũng đe dọa
ngầm. Giống như ông đến Square
Mile Park mà thấy bảng “Coi
chừng ḿn”, chữ bay bướm, bảng
nằm giữa cỏ xanh hoa đẹp, nhưng
mà tưởng bở xăm xăm bước vào
là có ngày tan xác. Ừ, th́ vợ nó là
vợ nó, ḿnh chẳng cần bàn bạc,
nhưng mà con bé này dính dáng
đến cái bực của tôi. Có ǵ đâu,
rượu bia hai tuần, đồ nhắm không
tệ, chuyện tṛ rôm rả, tôi bắt đầu
buồn (tiểu). Đàn ông nhậu, nhất là
nhậu bia, th́ chạy ra vào pḥng
tắm thường xuyên, ông c̣n lạ ǵ.
Tôi trờ đến pḥng tắm th́ thấy cô
vợ xớ rớ đứng bên. Tuy đă buồn
lắm rồi, nhưng ḿnh là người lịch
sự, đâm đầu vào chỗ đại/tiểu ấy
trước mặt phụ nữ th́ kỳ quá. Cô
ta mở miệng định nói ǵ đấy,
nhưng anh chồng chạy lại ngắt lời,
mở cửa pḥng tắm cho tôi. Nghĩ
lại, tôi chắc anh chồng lừ mắt
không cho vợ nói bậy. Ha ha ha,
đúng thế, đùa tí thôi, thời buổi
này bố bảo mấy anh chồng cũng
không dám lừ vợ.
Tôi hơi thấy lạ, nhưng cũng không
để ư. Tâm lư mấy cô tân thời, ai
mà hiểu được. Mấy anh chồng lại
càng không hiểu. Cược bao nhiêu
tôi cũng chấp. Mấy thằng con tôi
đấy, nói chuyện nghề nghiệp,
chính trị th́ thông suốt sắc bén
lắm, động đến vợ là ngơ ngác mù
mờ, mặt đần ra trông đến phát
chán, mỗi chút là “để con hỏi ư
vợ”. Thế th́ nói ǵ đến lo chuyện
lớn lao phục quốc khỉ gió ǵ nữa.
Phải, phải, chuyện phục thù phục
quốc là trà dư tửu hậu…Ừm, th́
sau vài tuần nhậu nữa, tôi lại buồn
(tiểu). Lần này, anh chồng chưa
kịp chạy đến th́ cô vợ đă xấn xổ
vào tận mặt tôi: bác chịu khó ngồi
xuống nhé, lau dọn pḥng tắm
cực lắm. Đấy, ông xem, có phải
ngỡ ngàng, có phải bẽ bàng cho
tôi không. Ḿnh th́ buồn quá rồi,
không đủ sức nổi đóa lên bỏ về,
thế nên phải vâng lời một đứa
đáng tuổi con cháu ḿnh, nhỡ
không nó vào nó thấy vung văi nó
mắng té tát th́ c̣n nhục hơn. Mà
ông ạ, chuyện đời quái lạ, buồn
thế mà khi ngồi xuống nó lại
không ra…Chắc tôi phẫn uất quá,
hoặc cơ thể của tôi nó chống lại
ông ạ. Ông bảo không phẫn làm
sao được. Ḿnh là khách, nó là
chủ, mà nó tiếp đăi ḿnh như thế,
ra lề luật bắt ḿnh theo cơ đấy.
Lại nữa, nó nhăi ranh mà chẳng
biết kính người lớn tuổi. Ăn nói
lưu loát mà làm ǵ. Học hành giỏi
giang mà làm ǵ. Kiếm tiền nhiều
th́ chỉ là trọc phú, hai chữ lễ
nghĩa không làm sao mua mà có
được. Đă thế, tôi ngồi xuống là cơ
thể của tôi chuyển ngay sang
chuyện đại tiện, nó bị rối, tôi bị
rối, thế là bí cả. Càng nghĩ càng
bực, càng ngồi càng bí, thế là tôi
bỏ về. Từ đây cạch mặt căn nhà
ấy, vợ chồng ấy.
Chưa, chưa hết đâu ông ạ. Chỉ có
chuyện ấy thôi th́ tôi chỉ mất ngủ
nửa đêm thôi, nhưng c̣n chuyện
này nữa. Tôi về nhà, gặp thằng
con lớn sang thăm, tôi kể lại,
mong nó bênh ḿnh vài câu cho
đỡ tức, ai ngờ ông biết nó nói ǵ
không. Nó cười, bảo là chuyện
thói quen thôi. Không biết nó có
nh́n thấy vẻ mặt của tôi không
mà nó thao thao so sánh chuyện
ngồi tiểu như chuyện…cài dây an
toàn trong xe hơi. Lúc đầu ai cũng
thấy khó chịu, thậm chí ảnh
hưởng đến việc lái xe, nhưng bây
giờ quen rồi th́ nó như phản xạ,
nhiều khi không có không được.
Tôi nghĩ đến lúc ấy th́ mặt tôi
thộn c̣n hơn mặt nó lúc nhắc đến
vợ. Con trai tôi đẻ ra, dạy dỗ từ
nhỏ đến lớn mà cũng như thế
đấy, c̣n dám nói ǵ chuyện dạy
vợ của con người ta…
Không, tôi không mất ngủ v́ bực
ḿnh. Tôi mất ngủ v́…sợ. Ông
nghĩ, theo cái đà này, có bao giờ
đàn bà sẽ thắng thế đàn ông hoàn
toàn không? Nếu họ thắng thế, th́
chúng ḿnh thành phái yếu mất
rồi c̣n ǵ? Nếu ḿnh là phái yếu,
ông nghĩ ḿnh có thành phái đẹp
không? Tôi biết đẹp hay không
th́ chưa chắc, ư tôi là nếu ḿnh
thành phái đẹp ḿnh có phải chăm
chút sửa sang son phấn như đàn
bà bây giờ không? Mỗi lần xem
phim Hàn thấy bọn đàn ông để
tóc dài uốn ép sấy nhuộm, tỉa
lông mày như con gái là tôi cứ
buồn cười. Ông ạ, có khi nào đấy
là tương lai của cả cánh đàn ông
chúng ḿnh không? Chẳng những
thế, lại c̣n phải thoa móng tay
móng chân, đi đứng ơng ẹo, nói
năng mềm mỏng, quần áo là
lượt…không thế th́ chẳng mụ nào
để mắt đến. Làm sao không mất
ngủ cho được…hừ hừ…Lâu lâu có
một lần như thế này, tôi ngẫm
nghĩ ra rằng gần đất xa trời là cái
phúc đấy ông ạ.



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network