Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Thơ quê hương >> TƯỞNG TIẾC NGÀI HỮU-LOAN

 Bấm vào đây để góp ý kiến

 toixinsangsay
 member

 ID 60225
 04/21/2010



TƯỞNG TIẾC NGÀI HỮU-LOAN
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Anh dũng một đời trai ngang dọc,
Đã ung dung sống thật đời mình.
Một tình yêu muôn đời chôn chặt,
Một tình người cao cả công minh !

Thơ tim óc mới là thơ đáng kính !
Không ngợi ca,không xưng tụng văn nô...
Dù một đời bôn ba cùng khốn khó,
Vẫn để cho đời ngàn tiếng danh thơm !



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1 2 Xem tat ca - Xem Tung trang  

 hoami09
 member

 REF: 543565
 06/05/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



hoa s­u2 Pictures, Images and Photos


CHIA CHO EM MỘT NƯẢ...



Em xin Anh chia cho em một nưả
Nưả nỗi buồn cuả cái thuở mười ba
Aó xoạc vai gió lạnh xoắn buốt da
Hay nhớ Mẹ nước mắt oà hồn nát

Chia cho em bước gian chuân phiêu bạt
Gãy cánh rồi những cánh Hạc năm xưa
Hứng bão táp mặc thế sự đẩy đưa
Đời khổ đau vết thương chưa liền miệng

Xẻ cho em một nưả điều ước nguyện
Hết cảnh ly tan tù tội xót xa
Nưả bát cơm cho những kẻ không nhà
Manh aó ấm ấm tình xa một nưả


---



Muị chào Huynh Say .

Huynh ơi , muị không biết nói gì hơn để xin được chia xẻ với Huynh . Có những thứ day dứt mãi không nguôi phải không Huynh ?.
Cuộc đời như một dòng sông , cứ thế chảy về nơi vô định , lúc sâu lúc cạn , lúc đục lúc trong ...Mình gặp nhau đây , đôi lúc có cùng một cảm súc , có cùng một ước nguyện Huynh nhỉ. Chưa dám được Huynh nhận là bạn , chỉ mong Huynh cho M xoa được chút ít nỗi buồn chất chưá cuả Huynh, Huynh nhé .

Những việc làm thầm kín cuả Huynh, M xin được tri ân Huynh . Hãy cho M có 1 chút cơ hội để được theo học hỏi và được ngồi lắng nghe Huynh tâm sự ...

Bưã nào M cũng vào đây , đọc những gì Huynh viết. Suy nghĩ lung lắm , Huynh đã dọn cho M 1 con đường quang đãng , để M cứ thế tung tăng . M cảm ơn Huynh thật nhiều và cầu chúc cho Huynh , luôn nhiều sức khoẻ , luôn nhiều thành đạt trong công việc và nhất là bình an trong cuộc sống Huynh nhé .

M thik ôn lại những kỷ niệm xưa , cho M để vào đây những bông hoa mà M yêu thik nha Huynh ...hihihihi. Cũng là tặng riêng cho Huynh đó . Nhớ có hết không nha ...hì hì






 

 toixinsangsay
 member

 REF: 543776
 06/06/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Tôi muốn chia cho em
Phân nửa gia tài,
Đó là sự túng nghèo,đó là đời đạm bạc.
Khi con người còn đua đòi theo tiền tài,vật chất,
Để quên đi thế nào là nhân nghĩa,tình người...
Tôi muốn chia cho em,phân nửa cuộc đời,
Đó là sự khổ đau,
Khi hạnh phúc tôi chỉ tìm đuợc trong niềm thương,nổi nhớ.
Không có nghĩa gì đâu em
Khi con người đi tìm thứ hạnh phúc của nhục thể,thấp hèn.
Tôi muốn chia cho em,
Phân nửa hồn tôi,lâu rồi vỡ vụn,
Để em nhẫn nhục nhìn bao lầm lạc chung quanh.
Để xây cho em một cuộc sống trong lành,
Và quên đi những điều gì đáng chán.
Tôi muốn chia cho em,
Cuộc đời tôi phiêu lãng,
Để em tìm vui trong nguồn cội gia đình,
Của Cha,Mẹ,anh chị em,
Một khi đánh mất rồi,không bao giờ tìm thấy lại.

(TÔI MUỐN CHIA CHO EM, 1987)

Mụi , H gửi vào đây 1/4 bài thơ H viết đã lâu...
H rất cãm động khi có M chia sớt những đau buồn trong cuộc sống,thường thì người ta đến với nhau để chia ngọt,xẻ bùi.Chỉ có M đến để chia đắng cay với H.Chỉ có những người từng trải qua khổ đau,mới làm được như thế.Nhưng H ko muốn M chia xớt khổ đau.Hãy mang những hạnh phúc nho nhỏ của chúng ta để đem đến cho nhữngmảnh đời còn bất hạnh.Dù chúng ta ko xóa được tất cả...Như 1 người cán bộ(lý tưởng)năm xưa từng nói:Chúng tôi sẽ lấy của kẻ giầu để chia cho kẻ nghèo,xã hội sẽ bình đẳng.Nhưng H đã tự hỏi:Tại sao ko nâng cuộc sống người nghèo lên để bằng người giàu,như vậy xã hội vẫn bình đẳng và giàu có! Và câu hỏi đó của H,đến nay đã 35 năm,ko ai trả lời được!!!
M,H vẫn mong M luôn vui tươi,yêu đời như 1 đứa trẻ.Cuộc đời nầy thực sự có quá nhiều nhũng loạn.Như dòng sông của chúng ta chảy qua những ghêềnh thác,cheo leo,hay những khúc quanh nhiều cuốn xoáy..
Hãy sống thật bình tâm !


 

 hoami09
 member

 REF: 544859
 06/11/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



La mo Pictures, Images and Photos


Rong rêu ...


Vặn thời gian trở về con phố cũ
Ngả màu rêu còn ấp ủ dáng em
Bờ vai gầy thay Mẹ triũ oằn thêm
Chưa chợp mắt hỏi đêm sao vội sáng

Bụm chia Anh nưả bát cơm độn sắn
Anh thay tên bằng số ngắn rã rời
Chưa quen Anh chừ nước mắt cứ rơi
Em dấu mặt , xót một thời dũng cảm ...


----

Muị chào Huynh Say nè . Huynh có khoẻ không Huynh ?.
Huynh ơi , Huynh đừng lo lắng cho M nha . Trời sinh voi sinh cỏ mà Huynh . M muốn ngồi nhìn Huynh trong lúc Huynh say . Có phải trong lúc Huynh say, là lúc Huynh trở về với những suy nghĩ thật cuả mình không Huynh ? .

M chỉ lo , pha rượu sai bét nhè , sẽ làm nhạt nhẽo âm vị cuả Huynh đi mà thôi .
M mong Huynh đừng khách sáo với M . Hãy coi M như một ngọn cỏ dại , Huynh đã nhìn thấy , không thích , không khen nhưng cũng không nỡ dẫm lên ...nghen Huynh ...hihihihi

M đố Huynh , cái cây ở trên là cây gì ? . M còn nhớ , M ko thik ăn nó đâu , cái vị nhặng nhặng , nhưng nó chưã đau bụng rất hay . Đập dập bỏ trứng vào chiên , ăn là hết đau bụng , M nhớ nó vì được ăn trứng ngon , M đã moi hết ra , để chỉ ăn trứng thôi ...hihihihi. Và M thik cái tên cuả nó . Rất là dễ thương ...hihihi

Chúc Huynh ngày cuối tuần vui nè . Nhớ giữ gìn sức khoẻ nha Huynh . Khi nào đi khò , M pha sẵn cho Huynh 1 vò rượu rồi đó . Sáng dậy điểm tâm há ...hihihihihi


 

 toixinsangsay
 member

 REF: 545273
 06/13/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Rồi những đêm buồn ta trở về đây,
nghe lại bài ca"Căn gác lưu đày",
Hồn chợt vỡ muôn ngàn thương tích củ,
Âm ỷ về kỷ niệm thêm đắng cay...
Bao gai góc,cuộc đời chưa qua hết,
Nên nợ người,ta khất lại nghìn thu....
Chai rượu đắng,một mình,đêm độc ẩm,
Chưa đủ say tìm lại chốn hoang vu.
Mùa Đông quê người chăn không đủ ấm,
Nhớ tình người,càng lạnh giá tâm tư...
Nên đừng hỏi,vì sao ta lẩn tránh,
Bàn tay người,đêm phố củ chia ly...

Mụi,lâu lâu M lại lén vào chòi của H để lại bài thơ xúc cãm.
M là cánh hương sen nở giửa bùn đen mà đời thường ca tụng.
Nếu M là cành cỏ dại mọc ven rừng,thì cỏ dại ấy cũng đã từng đở nâng H,trong những đêm QH màng trời chiếu đất..
H lại chịu thua M lần nửa rùi,xưa H sống nhiều nơi rừng hoang dã.Những hình ảnh ngọt ngào nơi quê hương đồng nội đã mù mờ trong ký ức H.Xưa H chỉ nhớ Mẹ trồng sau hè những cụm bạc hà,mướp,mồng tơi..Rồi Mẹ ra đi vội vã,vườn xưa tơi tả theo từng bước chân non của đàn con rời bỏ nơi chôn nhao,cắt rún!Chỉ còn lại ông Cha già,một mình trên bến sông xưa,Cha trồng những hàng dừa,mảng cầu,na,ổi,và những liếp đậu rồng,khoai,để độn thêm cho bửa cơm nghèo,sau mùa chinh chiến yên vui(?)
Và rồi H lại tiếp tục những năm dài nơi rừng hoang,nước độc...Ở đó chỉ có củ mài,đám dền mọc hoang,trường,gùi,cò ke,dang,và những loại cây trái xa lạ với người th phố.Cây mà M đó giống cây ổi quá,nhưng sao lá lại khác...H chịu thua rùi...


 

 hoami09
 member

 REF: 547949
 06/28/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


hoa khe 3 Pictures, Images and Photos


Nắng hanh


Ở nơi đó toàn mái tranh vách đất
Mấy luống rau bật gốc bỏng nắng hanh
Mẹ mỏi mòn chờ đợi bóng dáng Anh
Trăng ngậm ngùi khuyết nưả vành trăn trở

Giưã quê người chốn rừng hoang một thuở
Dấu chân Anh còn in rõ bùn lầy
Aó xoạc vai rướm máu đẫm đôi tay
Người nằm xuống cỏ cây làm bia mộ

Anh cùng em mình gặp nhau bỡ ngỡ
Khâu thời gian còn bỏ dở hôm nao
Ai mất ai còn thương nhúm tóc bạc màu
Trong hốc mắt khổ đau đầy vời vợi


Muị lại chào Huynh Say nè .Huynh có khoẻ không Huynh ?. Huynh cho phép muị châm thêm rượu vào bình chứ Huynh ?

Những cây trong vườn nhà Huynh năm xưa , muị cũng có , chỉ có điều nhà muị vưòn nhỏ nên Mẹ trồng chuối hột là nhiều . Tết đến cắt lá bán cho người ta gói bánh , nhưng có năm gió to , lá bị hư hết Huynh à.

Muị còn nhớ , sáng nào Mẹ cũng gaò mấy anh em muị dậy sớm để cắt rau hái đậu cho Mẹ kịp giờ đem ra chợ bán. Mấy Anh lười nên hay hái bông so đuã vào buổi chiều để mai được ngủ nướng . Muị cứ lom khom lượm , còn dài cổ chê mấy Anh hái dở . Có lần muị leo lên hái thử , eo ơi , mỏi cổ đau cổ chít lun ...hihihihihihi.

Muị thích nhất là được hái đậu rồng hay đậu ván , mỗi lần tìm thấy 1 chùm trốn trong chỗ rậm , muị vui như là chơi trò ú à mà tìm thấy được chỗ bạn trốn đó nha Huynh ...

Nghe Huynh tả những loại cây trong rừng , mê quá . Muị chưa biết nhưng nghĩ chắc đẹp và thơ mộng Huynh nhỉ , vì thời tiết ở quê mình rất tốt cho cây xanh á.

Cái hình muị post lên là cây lá mơ đó Huynh ơi . Nghe tên dễ thương ha . Lâu dùi muị cũng ko còn nhìn thấy lá mơ thật ở ngoài đời và cũng quên luôn muì vị cuả nó dùi...hic

Tuần mới chúc Huynh nhiều sức khoẻ nè , vui với công việc nhiều ha và nhất là ...coi đá banh ...thật là hồi hộp.... như là mình đang đá nha Huynh ...hihihihihihi

Mến mến . Mén muị


 

 toixinsangsay
 member

 REF: 551168
 07/11/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Mụi à,
H tả cho M biết về những loại cây trái nơi rừng thiêng,nước độc,nơi mà H bị chôn chặt đời mình mấy năm trời vô ích,sống lại thời đồ đá,chặt gỗ bằng mảnh thùng thiết,gạo đỏ mục,muối thô ko đủ,áo quần nhặt vá víu bằng bao cát chôn vùi đã lâu.Nhưng đầu óc rất minh mẫn để hiểu rất rỏ ý nghĩa của 2 chử Tự Do.Từ đó,H thấu hiểu thêm thế nào là ý nghĩa"Tình đồng loại"mà nung nấu trong lòng ý chí:Rời xa tất cả!Cám ơn những cây trái hoang sơ đã nuôi dưởng thân xác H một thời,toàn vẹn.

Ta đến đây rồi Katum,
Với mât khu Dương Minh Châu,
Rừng cây âm u che phủ,
Và nắng biên giới,
Và mưa rừng già,
Những ngày làm thú rừng hoang dã...
Ta đến đây rồi Katum,
Nhưng bây giờ ta là tên hàng binh muôn đời thãm hại,
Khi ta nhìn nào thấy được tương lai ?
Khi chân bước mãi,con đường dài hư hao mù mịt.
Và hố hầm,
Và chong gai,không ít !
Ngày tìm vào vùng sâu,hạ gỗ rừng bưng bít,
Đêm trùng trùng mưa phủ phiến lá xanh,
Chất liệu sống,cơm gạo đỏ,muối tanh,
Ta lượm giọng,ngợi danh người chủ tịch....


 

 hoami09
 member

 REF: 552934
 07/18/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Photobucket


Đợi


Đợi trăng giưã đêm ba mươi
Sao trăng chẳng đến buồn ơi là buồn

Đợi tết khoe tấm áo hường
Vá vai sờn gáy mà thương Mẹ già

Đợi Anh chiến trận xa nhà
Mắt Cha xưng húp tre già khóc măng non

Đợi gì mà bút mực mòn
Đợi bao nhiêu đợi héo hon cuộc đời


 

 hoami09
 member

 REF: 552935
 07/18/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Muị chào Huynh Say . Huynh có khoẻ không nè . Lâu lắm muị lại ghé vào đây thăm Huynh . Mong là Huynh lúc nào cũng an lành , nhớ giữ gìn sức khoẻ và nhất là say sương sương thôi nghen Huynh .

Bao nhiêu người còn đợi Huynh đó , trong đó muị cũng chen chân , xin một góc để đợi Huynh ...đợi những câu chuyện kể về nuí rừng hoang dã , mà muị mơ tưởng là nó đẹp như trong tiểu thuyết , nhưng thực chất là đầy cam khổ và nước mắt phải không Huynh ?

Nhớ năm xưa , nhà muị nghèo lắm . Tết ai cũng háo hức sơn nhà , làm tóc , may quần áo mới . Muị ko thik làm tóc , ko thik ăn ngon , muị chỉ mơ có cái aó mới để mặc đi học ...hic . Năm nào Mẹ cũng hưá , mà rồi Mẹ cũng chỉ mua được cho muị 1 cái áo ngoài chợ trời , vưà cũ , vưà dài chẳng mode gì hết trơn á ...hic .

Hai vai áo cuả Mẹ , vá chằng chịt . Có lần M nói , áo Mẹ rách hết rồi , năm nay Mẹ mua áo cho Mẹ đi . Mẹ nói là , ko , Mẹ vá vai cho dầy để gánh nước ko đau vai , chứ áo còn tốt nguyên ....

Mưòi mấy năm nay , cái áo đó M để lại quê nhà rồi , nhưng mà M vẫn đợi , đợi 1 ngày nào đó , ko còn ai thấy nó hiện diện trên coĩ đời này nưã .

Còn Huynh, Huynh có đợi gì ko Huynh ....?

Chúc Huynh ngày chủ nhật nhiều niềm vui nha . M vui lây với cái vui cuả bạn Huynh á . Đừng khách sáo nha Huynh . Mến mến . LThu


 

 hoami09
 member

 REF: 593188
 03/18/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Đồi hoang còn tím hoa Sim
Còn người con gái đi tìm mộ non
Một lòng thề nguyện sắc son
Cõi âm tương ngộ vẹn tròn nghĩa ân

Xa xa đôi bóng đến gần
Nàng thay áo tím chân trần nhón sang
Trăng nghiêng lên suối tóc nàng
Đồi Sim hai mộ tương tràn ý thơ

Đồi Sim tím lại ước mơ ...

*****



Huynh Say ơi , hôm nay là kỷ niệm ngày giỗ đầu của Cụ Hữu Loan . Muội ghé qua thắp nén nhang lòng và luôn khấn nguyện cho Cụ được bình an và bắt đầu lại giấc mơ trên đồi hoa Sim tím ....

Huynh còn nhớ không Huynh , ở nơi đây , Muội có duyên với màu tím hoa Sim nên đã gặp Huynh . Mới đó mà 1 năm rồi Huynh nhỉ . M nghe nói , 1 năm ở trần gian chỉ bằng 1 giờ ở cõi âm ...vậy nên M mới mong cho người con gái trong bài thơ tìm lại được những gì đánh mất , mới chợp mắt thôi phải ko Huynh ...

Chúc Huynh và gia đình luôn nhiều sức khoẻ và an lành nha Huynh . Muội mén


 

 hoami09
 member

 REF: 628869
 03/18/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




Huyền Thoại Một Nhà Thơ






Trần Việt Trình (Danlambao) -
Một ngày sau năm 1975, sau khi hai miền Nam Bắc “được” giao thông, một ông già tóc râm đang thả bộ trên đường phố Sài Gòn bỗng nghe lời ca tiếng nhạc phát ra từ một người đàn ông cụt chân với cái đàn guitar cũ kỹ hát xin tiền


Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim
tím chiều hoang biền biệt

Nhắc đến nhà thơ Hữu Loan là chúng ta nhắc đến bài thơ “Màu Tím Hoa Sim” đã làm say lòng không biết bao nhiêu thế hệ yêu thơ. Bài thơ chân thực và xúc động ấy có một sức sống kỳ lạ. Bài thơ kể lại mối tình của chính nhà thơ với người phụ nữ đầu tiên trong đời đầy bi kịch. Bài thơ được làm để khóc người vợ mà nhà thơ hằng yêu quý vừa bị chết thảm.


Nỗi đau vợ chết thảm ông phải giấu kín trong lòng, không được cho đồng đội biết để tránh ảnh hưởng đến tinh thần chiến đấu của họ. Ông như một cái xác không hồn. Càng đè nén thì nỗi đau càng dữ dội hơn. Một buổi trưa năm 1949, trong thời kỳ theo kháng chiến, lúc đang đóng quân ở Nghệ An, cơn đau trong lòng ông được bung ra, ông ngồi lặng đi ở đầu làng, hai mắt ông đẫm ướt, ông lấy bút ra ghi chép. Không cần phải suy nghĩ nhiều, những câu những chữ mộc mạc cứ trào ra:


Tự chiến khu xa
nhớ về ái ngại
Lấy chồng đời chiến binh
mấy người đi trở lại !
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ bé bỏng chiều quê


*



Nhưng không chết
Người trai khói lửa
Mà chết
Người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
Không gặp nàng
Mẹ tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
Thành bình hương
Tàn lạnh vây quanh…


Viết bài thơ vào cái quạt giấy để lại cho người bạn, người bạn này đã chép lại và truyền tay nhau trong suốt những năm chiến tranh. Bài thơ “Màu Tím Hoa Sim” ra đời như vậy đó. Người vợ hiền của nhà thơ mất đi, đứa con tinh thần này của nhà thơ ra đời.


Tuy không ấn hành, nhưng bài thơ đã được truyền miệng rộng rãi và sau đó được Nguyễn Bính đăng trên tờ “Trăm Hoa”. Rồi bi kịch chiến tranh trong bài thơ đã góp phần trở thành bi kịch của đời nhà thơ.


“Tôi thấy đau xót, tôi làm bài thơ ấy tôi khóc, vậy mà họ cho tôi là phản động. Tôi phản động ở chỗ nào? Cái đau khổ của con người, tại sao lại không được khóc? Bọn họ xúc phạm đến tình cảm thiêng liêng của tôi đối với người vợ mà tôi hằng yêu quý, cho nên vào năm 1956, tôi bỏ đảng, bỏ cơ quan, về nhà để đi cày. Họ không cho bỏ, bắt tôi phải làm đơn xin. Tôi không xin, tôi muốn bỏ là bỏ, không ai bắt được! Tôi bỏ tôi về”. Đó là lời ông tự thuật. Năm 1988, khi có sự “Đổi mới”, ông đã viết bài “Lời Tự Thuật” gửi cho báo Lao động Chủ nhật nhưng không được đăng. 19 năm sau, nhà thơ lúc ấy đã 91 tuổi, đồng ý để Talawas công bố bài trên.



“Mất nàng, mất tất cả, tôi chán đời, chán kháng chiến, bỏ đồng đội, từ giã văn đàn về quê làm ruộng, một phần cũng vì tính tôi' hay cãi, thích chống đối, không thể làm gì trái với suy nghĩ của tôi'. Bọn họ chê tôi ủy mị, hoạch hoẹ đủ điều, không chấp nhận đơn từ bỏ kháng chiến của tôi. Mặc kệ! Tôi thương tôi, tôi nhớ hoa sim của tôi quá ! với lại tôi cũng chán ngấy bọn họ quá rồi!”. Đó cũng là tâm tình của ông trong “Lời Tự Thuật”.


Những năm 1955-1956, phong trào văn nghệ sĩ miền Bắc bùng lên với sự xuất hiện của nhóm Nhân Văn Giai Phẩm chống chính sách độc tài, đồng thời chống những bồi bút cam tâm lừa thầy phản bạn, ca ngợi này kia để kiếm chút cơm thừa canh cặn. Làm thơ lúc bấy giờ là phải ca tụng, trong khi đó thì ông lại đề cao tình yêu, khóc vợ, bị cho là tình cảm tiểu tư sản, phản động. Bất mãn, Hữu Loan bỏ đảng, bỏ cơ quan, bỏ về quê để trút bỏ mọi phiền muộn, làm công việc của một người thồ đá, nặng nề về thể xác nhưng thanh thản cho đầu óc.


Về quê cũng không yên, “bọn họ” (từ ông dùng) tịch thâu xe của ông, ông phải đi xe cút kít, loại xe bằng gỗ, có một bánh xe cũng bằng gỗ ở phía trước và 2 cái càng ở phía sau để đủn hay kéo. Xe cút kít họ cũng không cho, nên ông phải gánh bộ. Gánh bằng vai, ông cũng cứ gánh, không chịu khuất phục. Họ theo dõi, ngăn cản. Đi đến đâu cũng có công an theo dõi, cho người hại ông. Nhưng lúc nào cũng có người cứu ông. Thơ của ông đã có lần cứu sống ông. Có một tên công an mật được giao nhiệm vụ theo dõi để ám sát ông, nhưng tên ấy đã tìm gặp và nói với ông rằng, hắn sinh ở Yên Mô, rất thích bài thơ Yên Mô của ông viết về tỉnh Yên Bình quê hắn. Hắn thường đem bài thơ Yên Mô của ông ra đọc cho đỡ nhớ, và mỗi lần định giết ông, hắn lại nhớ đến quê mình nên lại thôi, không nỡ giết ông, từ bỏ ý định ám sát.


Lúc còn là chính trị viên của tiểu đoàn, chứng kiến tận mắt những chuyện đấu tố, ông đâm ra chán nản, không còn hăng hái kháng chiến nữa. Kháng chiến khiến chán. Ông thú thật, lúc đó ông thất vọng vô cùng.


Ông thuật lại chuyện một trường hợp một địa chủ bị đấu tố có liên quan trực tiếp đến đời ông như sau:


Lúc ấy, trong một xã thuộc huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hoá, gần nơi ông ở, có một gia đình địa chủ rất giàu. Ông địa chủ đó rất giàu lòng nhân đạo và rất yêu nước. Ông địa chủ thấy bộ đội sư đoàn 304 của Hữu Loan thiếu ăn, nên ông thường cho tá điền gánh gạo đến chỗ đóng quân để ủng hộ. Lúc đó Hữu Loan là trưởng phòng tuyên huấn và chính trị viên của tiểu đoàn nên phải đại diện cám ơn tấm lòng tốt của ông, đồng thời đề nghị lên sư đoàn trưởng trao tặng bằng khen để vinh danh ông. Thế rồi, một hôm, Hữu Loan được tin gia đình ông địa chủ bị đấu tố. Hai vợ chồng ông địa chủ bị đem ra đình làng cho dân xỉ vả, rồi chôn xuống đất, chỉ để lòi ra hai cái đầu, xong họ cho trâu kéo bừa qua bừa lại hai cái đầu, cho đến chết. Gia đình ông bà địa chủ bị xử tử hết, chỉ có một cô con gái 17 tuổi được tha chết nhưng bị đuổi ra khỏi nhà với vài bộ quần áo cũ rách. Tàn nhẫn hơn nữa, họ còn ra lệnh cấm không cho ai được liên hệ, nuôi nấng hoặc thuê cô ta làm công. Thời đó, dân chúng còn bị cấm đoán cả việc lấy con cái địa chủ làm vợ làm chồng.


Biết chuyện thảm thương của gia đình ông bà địa chủ, biết cô bé lúc còn nhỏ, Hữu Loan trở về xã để xem tình trạng cô con gái của họ sinh sống ra sao. Ông về bắt gặp cô ta áo quần rách rưới, mặt mày lem luốc, đang lom khom nhặt những củ khoai mà dân bỏ sót, nhét vào túi áo, chùi vội một củ rồi đưa lên miệng gặm, ăn khoai sống cho đỡ đói. Quá xúc động, nước mắt muốn ứa ra, ông đến gần hỏi thăm và được cô kể lại rành rọt hôm bị đấu tố cha mẹ cô bị chết ra sao. Cô khóc nức nở và cho biết ai cũng xua đuổi, không dám gần gũi cô. Cô cho hay hằng ngày cô đi mót khoai ăn đỡ đói lòng, tối về ngủ trong miếu hoang. Hữu Loan mủi lòng, bất chấp lệnh cấm, lấy cô làm vợ.


Đó là bà Phạm Thị Nhu, sống cùng ông từ đó cho đến ngày ông qua đời, có với nhau 10 người con: 6 trai, 4 gái và hơn 30 cháu nội ngoại.



Cuộc đời ông trải qua quá nhiều thăng trầm. Trong mấy chục năm dài, ông về quê an phận thủ thường, chẳng màng đến thế sự, vậy mà “bọn họ” vẫn trù dập, không chịu để ông yên. Ông chỉ còn biết đổ đau thương lên đá. Ông tưới rượu lên mặt đá và thề sẽ bám đá mà sống. Ngày ngày, ông nạy từng khối đá đưa lên chiếc xe cút kít thô sơ đem đi bán ở các nơi làm vật liệu xây dựng. Bán cả chục xe đá mới kiếm đủ ngày hai bữa cơm dưa muối cho đàn con. Nhiều khi ế ẩm, đá chất đầy vườn, cả tháng không ai hỏi mua. Thời gian trôi qua, Hữu Loan trở thành người thợ đá da đen đúa, chân tay chai sần, rắn rỏi, tua tủa tóc rễ tre, đi đứng nói năng mạnh mẽ hơn xưa. Cặm cụi vật lộn với núi đá, ông nuôi cả mười đứa con khôn lớn. Hơn mười năm sau cùng, tuổi đã lớn, Hữu Loan thôi không còn sức để bám núi đá nữa. Ông lui về nhà, trải chiếu trên thềm, ngày ngày ngồi nhâm nhi rượu và ngóng đợi con cháu về thăm, ngóng đợi những chuyển động đổi thay phận mình, đổi thay cho gia đình, cho làng xóm, cho nước nhà.


Vào tuổi gần đất xa trời, cuối năm 2004, công ty ViTek VTB đột nhiên đề nghị mua bản quyền bài “Màu Tím Hoa Sim” của ông với gía 100 triệu đồng VN. Đây là một sự kiện được coi chưa từng xảy ra. Từ trước tới nay chưa có bài thơ nào được mua tác quyền với giá cao đến như vậy. Vì sao một doanh nghiệp thương mãi lại đi mua bản quyền một bài thơ? Có nguồn tin cho rằng đây là một sự sắp xếp, mua chuộc, để đền bù những mất mát thiệt thòi trong mấy chục năm của ông. 100 triệu đồng đủ để ông trang trải cuộc sống, bớt đi những khó khăn về vật chất trong những năm cuối đời, và mong ông “tái xuất giang hồ”. 100 triệu đồng trừ thuế còn 90 triệu, ông chia cho 10 người con hết 60 triệu, trích một ít để in tập thơ khoảng 40 bài mang tên Thơ Hữu Loan và ông giữ lại 30 triệu phòng đau ốm lúc tuổi gìa. Sau đó cũng có một số công ty khác xin ký hợp đồng mua mấy bài thơ khác nhưng ông từ chối “Thơ tôi làm ra không phải để bán!”


Đó là con người và bản tính bất khuất của một nhà thơ nổi tiếng của văn học Việt Nam.


Màu Tím Hoa Sim là màu tang thương của một tình yêu định mệnh, một tình vợ chồng ngắn ngủi. Màu Tím Hoa Sim còn là một nỗi ám ảnh khôn nguôi của cả dân tộc về chiến tranh, về những bi kịch trong chiến tranh. Điều đó giải thích vì sao bài “Màu Tím Hoa Sim” ngay từ khi đất nước còn bị chia cắt đã được độc giả cả hai miền Bắc-Nam cùng yêu thích.


Bài thơ “Màu Tím Hoa Sim” đã được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc, như “Những đồi hoa sim” của Dzũng Chinh, “Áo anh sứt chỉ đường tà” của Phạm Duy và “Chuyện hoa sim” của Anh Bằng. Mỗi ca khúc một vẻ, tất cả đều đều tôn vinh thi phẩm.


Hữu Loan đi qua chín năm kháng chiến với mười bài thơ. Đó là toàn bộ sự nghiệp sáng tác của ông. Thơ của ông có niềm khát khao cháy bỏng cho một đất nước được tự do.




Thi sĩ Hữu Loan ra đi vào ngày 18 tháng 3 năm 2010, cách đây đúng 2 năm, nhưng bài thơ “Màu Tím Hoa Sim” và khí phách của ông còn ở lại mãi mãi với chúng ta và sẽ còn tím mãi màu hoa sim trên dương thế. Sau 95 năm tồn tại nhọc nhằn nhưng rắn rỏi giữa cuộc đời, Hữu Loan đã nằm xuống, nhẹ nhàng và thanh thản, để lại cho đời một pho chuyện kể, thật nhưng lạ kỳ như huyền thoại, để lại cho hậu thế không chỉ di sản thơ ca mà cả một nhân cách sống. Huyền thoại một nhà thơ bất khuất.


18 tháng 3 năm 2012



Trần Việt Trình









 nangau
 member

 REF: 628872
 03/18/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào Ban ,

Cam on Ban da dang lai cuoc doi cua Nhà Tho Huu Loan .


« Tren Dat Nuoc Ta ,
Co Nhung Con Nguoi ,
Tuy Doi Nghèo Kho ,
Van Giu Chu Tam ,
Làm Huong Chi Nam ,
Tam Hon Thanh Thang ,
De Lai Muon Doi ,
Nho Thuong Mai Mai ! «

Than Ai

NA


 

 Page  Previous Page  1 2 Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network