Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Câu lạc bộ Hội Già >> dieu ki dieu cua cuoc song

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 tinhdonphuong1
 member

 ID 6156
 05/03/2005



dieu ki dieu cua cuoc song
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
thảo luận này dành cho những câu chuyện cảm động về cuộc sống, nhằm mục đích giúp bạn sống tốt hơn , thấy cuộc đời tươi đẹp hơn !
Mời tất cả các bạn tham gia cùng ḿnh nhé!
Những ai có câu chuyện nào cảm động... post lên cho bà con cùng đọc nhé! Xin cảm ơn !



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 tinhdonphuong1
 member

 REF: 49973
 05/03/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
chuyện thứ nhất:

Anh Yêu Em !!!!


Họ đă cưới được một thời gian. Cũng như mọi đôi vợ chồng khác, họ cũng có lúc vui, lúc buồn, lúc ḥa hợp, và cả khi 2 vợ chồng có chuyện lục đục. Có một lần họ căi nhau rất lâu và dữ dội, mọi thứ dường như sắp nổ tung. Jack rất thất vọng c̣n Rose vô cùng tức giận. Sau một tuần hai vợ chồng không nói chuyện, Jack nói với vợ “ Bây giờ cả hai ta b́nh tĩnh ngồi xuống. Anh có hai tờ giấy, anh và em sẽ cùng viết tất cả những ǵ khó chịu về nhau vào đây. Sau đó chúng ta sẽ đổi lại và nói chuyện tiếp sau”. Và Rose bắt đầu viết, cô viết mải miết và say sưa đến nỗi không thèm ngẩng đầu lên nữa. Cô có quá nhiều thứ cần chê trách. C̣n Jack, sau khi nh́n vợ rất lâu, anh cũng bắt đầu viết. Sau 15 phút, họ dừng lại và đổi giấy cho nhau. Jack nh́n vào trang giấy kín những lời phàn nàn trách móc. Rose thực sự đă rất giận dữ. Khi Rose nh́n vào tờ giấy của chồng, cô thấy ḿnh bối rối. Rose khóc. Ở tờ giấy của ḿnh, Jack cũng viết kín nhưng chỉ là 1 ḍng chữ :Anh yêu em, em yêu ạ .


 

 tinhdonphuong1
 member

 REF: 49975
 05/03/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
chyện thws hai:
Valentine - Ngày T́nh Yêu Trở Lại


Cathy mở của sổ. Những cơn gió mùa xuân chạy qua. Gốc cây dưới cửa sổ như thể vẫn c̣n Brad yêu thương của cô đứng đó và mỉm cười. Họ đă không gặp nhau từ mùa Valentine xa xôi lắm. Nỗi nhớ chạy quẩn quanh như gió trong căn pḥng im lặng khủng khiếp của Cathy. Cô bước như phiêu du trên tấm thảm đỏ phía dưới chân ḿnh. Cathy đến gần kệ sách với tay lấy quyển tập Pauxtopxki lại thấy nhói ḷng về câu chuyện người quét rác và bông hồng vàng hạnh phúc dành cho Zuzi yêu dấu. Câu chuyện mà một chiều thứ bẩy của quá khứ Brad đă từng đọc cho cô nghe . Nước mắt Cathy chạy ṿng quanh khi cô đến bên chiếc ghế Brad đă từng ngồi. Chỗ ấy giờ vẫn c̣n ấm lắm. Gió ngoài cửa sổ vẫn thổi làm tung tờ lịch ... Cathy bàng hoàng, nó vẫn là tờ lịch của ngày 14 tháng 2 năm ấy ....



Cả căn pḥng chỗ nào cũng có h́nh Brad. Trong tâm trí của Cathy, nỗi nhớ, t́nh yêu dày ṿ làm cho cô nghiêng ngả. Họ đă từng có những giây phút hạnh phúc ... Cathy đến bên gần chiêc máy điện thoại, không thể không gọi cho Brad, không thể để ḷng ḿnh trống trải thêm một phút nào nữa ... Ngón tay Cathy bấm những con số thân quen. Cô nghe thấy hơi thở của ḿnh dồn nén và thổn thức trong ống nghe. Chuông reo và vẫn cái giọng mà một ngh́n năm nữa cũng không tài nào cô có thể quên được : " Hello " . Đầu dây bên này, Cathy cũng đáp lại Brad bằng một âm thanh tương tự. Và cứ như thế Brad đang gào lên :" Cathy đấy phải không ? " .Nước mắt giàn giụa, Cathy mỉm cười hạnh phúc :" Anh ấy vẫn không hề quên giọng nói của ḿnh " . Giọng của Cathy nghe như hư vô :" Em đây , Brad à, Anh hẹn em cuối buổi chiều thành lễ ... " . Brad quên cả việc dập ống nghe, Anh với lấy ch́a khóa xe rồi lao như bao trên đường cao tốc. Cảm giác sung sướng hân hoan của Brad chẳng khác nào với lúc Anh đến nhà Cathy trong buổi hẹn đầu tiên. Anh cứ sợ, chỉ cần chậm một tích tắc thôi, người ta sẽ đem Cathy của Anh đi măi măi. Và đến lúc ấy th́ làm sao Anh có thể sống trên cơi đời này. Brad chạy ba bước một trên cầu thang nhà Cathy, ùa vào pḥng cô như một cơn lốc và cuốn lấy Cathy bằng một nụ hôn.

Cathy bước về phía của sổ, nơi chứng kiến t́nh yêu ngọt ngào của một Anh chàng đứng dưới gốc cây và cô nàng xinh đẹp trên lầu hai. Brad ṿng tay ôm lấy eo của Cathy và gục đầu vào vai cô :" Anh mang quà Valentine đến cho em đây " . Cathy nhoẻn miệng cười :" Lại món quà giống quà năm trước chứ ǵ ? " " Món quà cao 1m79 nặng 60 cân và có trái tim biết yêu em tha thiết ... ". Cathy đến bên bàn đốt nến. Những ngọn nến lung linh minh chứng cho một t́nh yêu vĩnh hằng . Dường như không có ǵ chia cắt nổi t́nh yêu của họ. Cứ như thể trên cuộc đời này, họ sinh ra là để yêu nhau và biến tất cả ngày tháng thành ngày Valentine's Day hạnh phúc ...

Mẹ Cathy choàng tỉnh dậy trong một buổi sáng ngày 15 tháng 2. Bà vừa mơ thấy một giấc mơ lạ lùng. Bà choàng vội chiếc khăn màu lam rồi đi về phía căn pḥng tầng hai đầu hồi của căn nhà. Căn pḥng ấy đă một năm rồi bà khóa trái lại và không để một ai đến đó. Căn pḥng tiếc thương, căn pḥng tưởng niệm, căn pḥng cất giấu kỉ niệm và nỗi nhung nhớ của bà ... Bà hồi hộp mở khóa và bước vào . Chúa ơi, đầu gối bà như nhũn ra. Cửa sổ vẫn mở cuốn sách Pauxtopxki vẫn để trên mặt bàn và mở những trang có câu chuyện mà đứa con gái yêu dấu của bà thường đọc. Trên mặt bàn, những ngọn nến hồng vẫn đang c̣n cháy dở ... Bà đổ sụp xuống máy điện thoại và gọi cho cảnh sát. Bà hoang mang và để nước mắt lăn trên gương mặt nhăn nheo v́ khóc thương con gái. Đúng ! Đây là căn pḥng của Cathy, con gái bà, người đă mất cách đây 1 năm rồi.


 

 tinhdonphuong1
 member

 REF: 49977
 05/03/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Câu chuyện thứ ba:
Có một người đàn ông yêu thích mỹ thuật. Ông ta say mê đến mức gần như
sống v́ niềm say mê của ḿnh. Sưu tập tranh là mục tiêu cả đời của ông.
Ông làm việc rất chăm chỉ để dành tiền tiết kiệm nhằm mua thêm các tác
phẩm hội họa cho bộ sưu tập của ḿnh. Ông mua rất nhiều tác phẩm của
các họa sỹ nổi tiếng.
Người đàn ông này đă góa vợ. Ông chỉ có một người con trai. Ông đă truyền
lại cho con ḿnh niềm say mê sưu tầm đó. Ông rất tự hào về con trai của
ḿnh khi anh ta cũng trở thành một nhà sưu tầm nổi tiếng như ông.
Một thời gian sau, đất nước bỗng có chiến tranh. Người con trai, cũng như
mọi thanh niên khác, lên đường ṭng quân. Và sau một thời gian th́ câu
chuyện xảy ra...
Một hôm, người cha nhận được một lá thư thông báo rằng người con đă
mất tích khi đang làm nhiệm vụ. Người cha đau khổ đến tột cùng. Thật là
khủng khiếp khi người cha không thể biết được điều ǵ đang xảy ra với con
ḿnh.
Vài tuần sau ông nhận được một lá thư nữa. Lá thư này báo với ông rằng
con ông đă hy sinh khi làm nhiệm vụ. Ông gần như chết đi một nửa người.
Thật khó khăn khi đọc tiếp lá thư đó, nhưng ông vẫn cố. Trong thư, người ta
báo rằng con ông đă rút lui đến nơi an toàn. Nhưng thấy trên băi chiến
trường vẫn c̣n những đồng đội bị thương, con ông đă quay lại và đưa về
từng thương binh một. Cho đến khi đưa người cuối cùng về gần đến khu
vực an toàn th́ con ông đă trúng đạn và hy sinh.
Một tháng sau, đến ngày Noel, ông không muốn ra khỏi nhà. Ông không thể
h́nh dung được một Noel mà thiếu con trai ḿnh bên cạnh. Ông đang ở
trong nhà th́ có tiếng chuông gọi cửa. Đứng trước cửa nhà là một chàng trai
tay cầm một bọc lớn.
Chàng trai nói "Thưa bác, bác không biết cháu, nhưng cháu là người mà con
bác đă cứu trước khi hy sinh. Cháu không giàu có, nên cháu không biết
đem đến cái ǵ để đền đáp cho điều mà con bác đă làm cho cháu. Cháu
được anh ấy kể lại rằng bác thích sưu tầm tranh, bởi vậy dù cháu không
phải là một họa sỹ, cháu cũng vẽ một bức chân dung con trai bác để tặng
cho bác. Cháu mong bác nhận cho cháu."
Người cha đem bức tranh vào nhà, mở ra. Tháo bức tranh giá trị nhất vẫn
treo trên ḷ sưởi xuống, ông thay vào đó là bức chân dung người con. Nước
mắt lưng tṛng, ông nói với chàng trai "Đây là bức tranh giá trị nhất mà ta có
được. Nó có giá trị hơn tất cả các tranh mà ta có trong căn nhà này."
Chàng trai ở lại với người cha qua Noel đó rồi hai người chia tay. Sau vài
năm, người cha bị bệnh nặng. Tin tức về việc ông qua đời lan truyền đi rất
xa. Mọi người đều muốn tham gia vào cuộc bán đấu giá những tác phẩm
nghệ thuật mà người cha đă sưu tầm được qua thời gian. Cuối cùng th́ buổi
bán đấu giá cũng được công bố vào ngày Noel năm đó. Các nhà sưu tầm và
những nhà đại diện cho các viện bảo tàng đều háo hức muốn mua các tác
phẩm nổi tiếng. Toà nhà bán đấu giá đầy người. Người điều khiển đứng lên
và nói "Tôi xin cám ơn mọi người đă đến đông đủ như vậy. Bức tranh đầu
tiên sẽ là bức chân dung này..."
Có người la lên "Đó chỉ là chân dung đứa con trai ông cụ thôi! Sao chúng ta
không bỏ qua nó, và bắt đầu bằng những bức có giá trị thật sự?"
Người điều khiển nói "Chúng ta sẽ bắt đầu bằng bức này trước!"
Người điều khiển bắt đầu "Ai sẽ mua với giá $100?"
Không ai trả lời nên ông ta lại tiếp "Ai sẽ mua với giá $50?"
Cũng không có ai trả lời nên ông ta lại hỏi "Có ai mua với giá $40?"
Cũng không ai muốn mua. Người điều khiển lại hỏi "Không ai muốn trả giá
cho bức tranh này sao?" Một người đàn ông già đứng lên "Anh có thể bán
với giá $10 được không? Anh thấy đấy, $10 là tất cả những ǵ tôi có. Tôi là
hàng xóm của ông cụ và tôi biết thằng bé đó. Tôi đă thấy thằng bé lớn lên và
tôi thật sự yêu quư nó. Tôi rất muốn có bức tranh đó. Vậy anh có đồng ư
không?"
Người điều khiển nói "$10 lần thứ nhất, lần thứ nh́, bán!"
Tiếng ồn ào vui mừng nổi lên và mọi người nói với nhau "Chúng ta có thể bắt
đầu thật sự được rồi!" Người điều khiển nói "Xin cảm ơn mọi người đă đến.
Thật là vinh hạnh khi có mặt những vị khách quư ở đây. Bữa nay chúng ta
sẽ dừng tại đây!"
Đám đông nổi giận "Anh nói là hết đấu giá? Anh vẫn chưa đấu giá toàn bộ
các tác phẩm nổi tiếng kia mà?" Người điều khiển nói "Tôi xin lỗi nhưng buổi
bán đấu giá đă chấm dứt. Mọi người hăy xem chúc thư của ông cụ đây,
NGƯỜI NÀO LẤY BỨC CHÂN DUNG CON TÔI SẼ ĐƯỢC TẤT CẢ CÁC
BỨC TRANH C̉N LẠI! Và đó là lời cuối cùng!”



 

 tinhdonphuong1
 member

 REF: 49978
 05/03/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Câu chuyện thứ 4
Tha thứ măi măi
Lisa ngồi trên sàn với chiếc hộp trước mặt. Cái hộp cũ kĩ đựng 1 tờ giấy kẻ
ô vuông. Và đây là câu chuyện đằng sau những ô vuông...
_Các con phải tha thứ cho anh chị em ḿnh bao nhiêu lần? Cô giáo đọc to
luôn câu trả lời cho cả lớp nghe:" 70 nhân 7 lần! "
Lisa kéo tay Brent - em trai cô:
_ Thế là bao nhiêu lần?
Brent viết số 490 lên góc vở Lisa. Brent nhỏ bé, vai hẹp, tay ngắn, đeo cặp
kính quá khổ và tóc rồi bù. Nhưng năng khiếu âm nhạc của cậu làm banh bè
ai cũng fục. Câụ học pianô từ năm lên 4, kèn darinet năm lên 7 và giờ đây
cậu đang chinh fumc cây đèn Oboa. Lisa chỉ giỏi hơn em trai ḿnh mỗi 1
thứ: bóng rổ, 2 chị em thường chơi bóng rổ sau giờ học. Brent thấp bé lại
yếu, nhưng nó không nỡ từ chối v́ đó là thú vui duy nhất của Lisa giữa
những bảng điểm chỉ toàn yếu với kém của cô.
Sau giờ học, 2 chị em lại chạy ra sàn bóng rổ. Khi Lisa tấn công, Brent bị
khuỷu tay Lisa huưch vào cằm. Lisa dễ dàng ghi điểm. Cô hả hê với bàn
thắng cho đến khi nh́n thấy Brent ôm cằm.
_Em ổn cả chứ? Chị lỡ tay thôi mà!
_ Không sao, em tha lỗi cho chị - Cậu bé cười - Phải tha thú 490 lần và lần
này là 1, vậy chỉ c̣n 489 lần nữa thôi nhé!
Lisa cười. Nếu nhớ đến những ǵ Lisa đă làm với Brent th́ hẳn 490 lần đă
hết từ lâu lắm.
Hôm sau, 2 chị em chói bắn tàu trên giấy. Sợ thua, Lisa nh́n trộm giấy của
Brent và dễ dàng "chiến thắng".
_ Chị ăn gian! - Brent nh́n Lisa nghi ngờ.
Lisa đỏ mặt:
_ Chị xin lỗi!
Được rồi, em tha lỗi - Brent cười khẽ - Thế là chỉ cộng 488 lần thôi, phải
không?
Sự độ lượng của Brent làm Lisa cảm động. Tối đó, Lisa kẻ 1 biểu đồ với 490
h́nh vuông:
_ Chúng ta dùng cái này để theo dơi những lần chị sai & em tha lỗi. Mỗi lần
như vậy, chị sẽ gạch chéo 1 ô - Miệng nói, tay Lisa đánh dấu 2 ô. Rồi cô bé
dán tờ biểu đồ lên tương.
Lisa có rất nhiều cơ hội đánh dấu vào biểu đồ. Mỗi khii nhận ra ḿnh sai,
Lisa xin lôix rất chân thành. Và cứ thế... Ô thứ 211: Lisa giấu sách Tiếng
Anh của Brent & cậu bé bị điểm 0. Ô thứ 394: Lisa làm mất ch́a khoá f̣ng
Brent... Ô thứ 417: Lisa dùng thuốc tẩy quá nhiều làm hỏng áo Brent... Ô
thứ 489: Lisa mượn xe đạp của Brent & đâm vào gốc cây. Ô 490: Lisa làm
vỡ chiếc cốc h́nh quả dưa mà Brent rất thích.
_ Thế là hết - Lisa tuyên bố - Chị sẽ không có lỗi ǵ vơi em nữa đâu.
Brent chỉ cười :"Phải, phải"
Nhưng rồi vẫn có lần thứ 491. Lúc đó Brent là sinh viên trường nhạc & cậu
đc cử đi biểu diễn tại đại nhạc hội New York. 1 niềm mơ ước thành hiện
thực.
người ta gọi điện đến thông báo lịch biểu diễn nhưng Brent không có nhà,
Lisa nghe điện :" 2h chiều ngày mùng 10 nhé!" Lisa nghĩ ḿnh có thể nhớ đc
nên cô đă không ghi lại.
_Brent này, khi nào con biểu diễn? - Mẹ hỏi.
_Con không biết, họ chưa gọi điện báo ạ! Brent trả lời.
Lisa lặng măi mới lắp bắp:
_Ôi! .... hôm nay ngày mấy rồi ạ?
_ 12, có chuyện ǵ thế?
Lisa, bưng mặt khóc nức lên:
_Biểu diễn... 2 giờ.... mùng 10.... người ta gọi điện.....tuần trc....
Brent ngồi yên, vẻ mặt nghi ngờ, không dám tin vào nhữnng ǵ Lisa nói.
_ Có nghĩa là... buổi biểu diễn đă qua rồi??? - Brent hỏi.
Lisa gật đầu. Brent ra khỏi f̣ng, không nói thêm lời nào. Lisa về f̣ng, ngậm
ngùi khóc. Cô đă huỷ hoại giấc mơ của em cô, làm cả gia đ́nh thất vọng.
Rồi cô thu xếp đồ đạc, lén bỏ nhà đi ngay đêm hôm đó, để lại 1 mảnh giấy
dặn mọi ng yên tâm.
Lisa đến Boston & thuê nhà sống ở ngay đó. Cha mẹ nh` lần viết thư khuyên
nhủ nhưng Lisa khong trả lời: " Ḿnh đă làm hại Brent, ḿnh sẽ không bao
giờ về nữa". Đó là ư nghĩ trẻ con của cô gái 19 tuổi.
Rất lâu sau, có lần gặp lại ng láng giềng cũ: bà Nelson.
_Tôi rất tiếc về chuyện của Brent... _ Bà ta mở lời.
Lisa ngạc nhiên:
_Sao ạ?
Bà Nelson nhanh chóng hiểu rằng Lisa không biết ǵ. Bà kể cho cô nghe tất
cả: xe chạy với tốc độ quá cao, Brent đi cấp cứu, các bác sĩ tận tâm nhưng
Brent không qua khỏi. Ngay trưa hôm đó, Lisa quay về nhà.
Cô ngồi lặng yên trc chiếc hộp. Cô không thấy tờ biểu đồ ngày xưa kín đặc
các gạch chéo mà lại có 1 tờ giấy lớn:
" Lisa yêu quư,
Em không muốn đếm những lần ḿnh tha thứ, nhưng chị lại cứ muốn làm
điều đó. Nếu chị muốn tiếp tục đếm, hăy dùng tấm bản đồ mới em làm cho
chị.
Yêu thương,
Brent "

Mặt sau là 1 tờ biểu đồ giống như Lisa đă làm hối bé, với rất nhiều ô vuông.
Nhưng chỉ có 1 ô vuông đầu tiên có đánh dấu & bên cạnh là ḍng chú thích
bằng bút đỏ : " Lần thứ 491: Tha thứ, măi măi


 

 tinhdonphuong1
 member

 REF: 49979
 05/03/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chuyện t́nh của người già

Sau khi người vợ mất, ông Will rất đau buồn. Ông quyết định đi nghỉ một thời gian.

Ở nơi đó, ngày nào ông cũng đi dạo cho khuây khoả. Một lần đang đi dạo, ông muốn t́m một chiếc ghế đá nào đó để ngồi nghỉ. Nhưng quanh đó chỉ có một chiếc ghế đang có một phụ nữ ngồi. Ông liền tiến đến và xin phép được ngồi cùng cô.

Hai người cùng ngắm cảnh và bắt chuyện với nhau. Người phụ nữ đó cũng vừa mất chồng, nên họ rất thấu hiểu nhau và chia sẻ với nhau một cách dễ dàng. Chiều bắt đầu tàn, ông Will suy nghĩ rất nhanh và liền quỳ xuống trước mặt người phụ nữ mới quen. Ông nói:

- Clarie, tôi có thể hỏi em 2 câu hỏi được không?

Cô Clarie sững sờ đồng ư.

- Clarie, mặc dù chúng ta chỉ vừa mới quen nhau 1 giờ đồng hồ, nhưng tôi linh cảm rằng chúng ta rất hợp nhau. Chúng ta lại đồng cảnh ngộ vừa mất đi những người thân yêu nhất, nếu ở bên nhau chúng ta có thể chia sẻ được với nhau. Vậy em có đồng ư lấy tôi không?

Mắt ngấn lệ, cô Clarie hạnh phúc nói:

- Đương nhiên rồi, em rất hạnh phúc được nhận lời. Nhưng c̣n câu hỏi thứ hai là ǵ vậy?

- Em có thể đỡ tôi dậy được không?




 

 tinhdonphuong1
 member

 REF: 49982
 05/03/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Một bài học!

Cô bé rất lấy làm ngạc nhiên v́ người cha không chịu vứt bỏ chiếc xe cũ trong garage nhà ḿnh. Nhà họ rất giàu, có 2, 3 chiếc xe hơi đời mới. Thế mà chiếc xe cũ vẫn nằm đó qua bao nhiêu năm. Chiếc xe có chỗ móp ngay cửa trước. Một hôm cô bé hỏi cha ḿnh :
- Ba ơi, tại sao ba không vứt chiếc xe cũ hay là bán nó đi hả ba?

Người cha đáp :

- Con ơi, đó là một vật kỷ niệm và là một bài học cho ta.

- Một bài học? - cô bé thắc mắc.

- Đúng vậy, này ta kể cho con nghe nhé. Một hôm từ khi con chưa sinh ra đời, lúc đó ta vừa mua chiếc xe đời mới nhất này và làm một chuyến đi xa đầu tiên. Ta đang chạy trên đường th́ bỗng nghe có vật ǵ đập mạnh vào cửa trước. Ta vội dừng xe và bước xuống kiểm tra. Ta thấy một móp ngay cửa trước và cách đó không xa có một cô bé trạc tuổi con bây giờ đang giơ tay vẫy bên đường. Cạnh cô có một chiếc xe lăn và một cô bé khác đang ngồi dưới đất. Ta giận vô cùng chạy về phía cô bé và thầm nghĩ: "Xem mày có chạy đằng trời". Thế nhưng cô bé không có ǵ là có vẻ muốn chạy trốn. Khi ta đến gần, cô bé nói :

- Chú ơi! Xin chú tha lỗi cho cháu, xin chú đừng giận. Chính cháu đă ném viên sỏi v́ có như thế chú mới dừng lại. Cháu buộc phải làm thế v́ cháu ra dấu dừng xe đă 3 tiếng đồng hồ mà không ai dừng xe giúp cháu nâng em cháu lên xe lăn. Cháu yếu quá không nâng em nổi. Chúng cháu bị trượt té.Ta ngẩn người ra và vội giúp cô bé nâng em nó lên đặt vào xe lăn. Trên đường về ta cứ mải suy nghĩ. Sao không ai chịu dừng lại thế? Con có hiểu bài học không?


 

 long
 guest

 REF: 50175
 05/12/2005

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Những bài viết của bạn cảm động quá. Xin cám ơn bạn đă cho tôi ôn lại nhưng thời thơ ấu
Trân trọng


 

 manhphu
 member

 REF: 50178
 05/13/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
chỉ có thể nói rằng , đó đúng là những điều kỳ diệu của cuộc sống .
Cảm ơn TDP1 thật nhiều


 

 tinhdonphuong1
 member

 REF: 50240
 05/15/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Nhầm số điện thoại
R.Vine (Đức)
Hôm ấy, vợ của tổng giám đốc một công ty xây dựng có bạn gái đến chơi. Bà chủ nhà niềm nở:
-Chị cứ tự nhiên nhé. Nhà tôi đi vắng, hôm nay anh ấy phải đi gặp một ai đó để giải quyết công việc.
...Hai tiếng đồng hồ trôi qua. Tổng giám đốc vẫn chưa về, chắc là công việc đ̣i hỏi phải giải quyết hơi lâu. Bà bạn mải mê đọc mấy tạp chí mốt Parí. Bà chủ ra bàn đặt máy điện thoại, cầm cuốn sổ điện thoại của chồng để trên bàn rỗi mở chữ "A". Bà quay số.
-A ckêman nghe đây, - một giọng nữ trẻ trung nói.
- À chào cô Ackêman, cô là nhân viên điều phối máy xi măng phải không?
- Không, tôi là nữ nhân viên bán hàng ở cửa hàng quần áo đàn ông. Bà là ai vây?
- Chắc tôi nhầm số điện thoại, - bà xin lỗi, đặt máy xuống, rồi lật trang sổ tay và quay số khác.
- Brauơ đây, - Một giọng nữ trẻ trung đáp lại
- Chào cô, cô là đại diện văn pḥng vận tải?
- Không, tôi là vũ nữ. Ai nói chuyện với tôi đấy?
- Xin lỗi, tôi quay nhầm số - Bà đặt máy, rồi quay thêm số khác.
Các đen nghe đây - giọng một phụ nữ trẻ đáp lại.
Chào cô, cô là đại diện xí nghiệp sản xuất vôi?
- Không tôi là ngướ mẫu. tôi đang được hân hạnh nói chuyện vơí ai đấy?
- Xin lỗi, tôi quay nhầm số - bà vợ ông tổng giám đốc trả lớ rồi đặt ống nghe xuống, thẫn thờ,



 

 tinhdonphuong1
 member

 REF: 50241
 05/15/2005

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
chuyện swu tầm :


5 bài học quan trọng của cuộc đời - Bài số 5: Bài học về sự hy sinh
09:30:23, 29/10/2004



Đă lâu lắm rồi, nhiều năm đă trôi qua, khi tôi c̣n là t́nh nguyện viên tại một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz - cô ấy đang mắc phải một căn bệnh rất hiểm nghèo.


Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của ḿnh, người đă vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đă trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ư cho cô em gái những giọt máu của ḿnh. Lúc ấy, tôi đă nh́n thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát cậu bé đă trả lời rằng: “Cháu đồng ư làm điều đó để cứu em cháu”.

Nằm trên chiếc giường kế bên em gái để thuận tiện hơn cho việc truyền máu, cậu bé liếc nh́n em gái và đôi mắt ngời lên niềm vui khi thấy đôi má cô bé hồng lên theo từng giọt máu được chuyền sang từ người cậu. Nhưng rồi, khuôn mặt cậu bỗng trở nên tái xanh đầy lo lắng, cậu bé ngước nh́n vị bác sĩ và hỏi với một giọng run run: “Cháu sẽ chết bây giờ phải không bác sĩ?” Th́ ra, cậu bé non nớt của chúng ta đă nghĩ rằng: cậu ta sẽ cho cô em gái tất cả máu trong người ḿnh để cứu cô ấy và rồi cậu sẽ chết thay cô.

Bạn thấy không, sau tất cả những hiểu lầm và hành động của ḿnh, cậu bé đă có tất cả nhờ đức hy sinh...

Cuộc sống có câu: “Hăy cho đi thứ bạn có, rồi bạn sẽ được đền bù xứng đáng”.



************************************************************
ĐỜI SỐNG


5 bài học quan trọng của cuộc đời - Bài số 4: Bài học về sự tự giác và trách nhiệm 15:07:52, 16/08/2004



Xưa thật là xưa, có một ông Vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dơi.


Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ư định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà Vua v́ đă không cho người giữ sạch sẽ con đường.

Một lúc sau, nhà Vua nh́n thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nh́n thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức ḿnh ông ta đă đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: “Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây”. Xong đâu đấy, người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi tiếp, th́ bỗng nh́n thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đă di chuyển tảng đá. Đó là một một món quà của Đức Vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.

Câu chuyện của người nông dân này đă giúp chúng ta nhận ra một điều quư giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.


*******************************************************

5 bài học quan trọng của cuộc đời - Bài số 3: Bài học về ḷng biết ơn 12:35:30, 12/08/2004


Ồ, đây là món kem ḿnh thích nhất!
Vào cái thời khi mà món kem nước hoa quả c̣n rất rẻ tiền, có một câu chuyện về cậu bé 10 tuổi thế này: Ngày nọ, Jim - tên của cậu bé - sau một hồi đi qua đi lại, ngó nghiêng vào cửa hàng giải khát đông nhất nh́ thành phố, nơi có món kem nước hoa quả mà cậu rất thích, mạnh dạng tiến lại gần cái cửa, đẩy nhẹ và bước vào. Chọn một bàn trống, cậu nhẹ nhàng ngồi xuống ghế và đợi người phục vụ đến.


Chỉ vài phút sau, một người nữ phục vụ tiến lại gần Jim và đặt trước mặt cậu một ly nước lọc. Ngước nh́n cô phục vụ, cậu bé hỏi: “Cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một đĩa kem nước hoa quả ạ?”. “50 xu“, cô phục vụ trả lời. Nghe vậy, Jim liền móc trong túi quần ra một số đồng xu lẻ, nhẩm tính một hồi, cậu hỏi tiếp: “Thế bao nhiêu tiền một đĩa kem b́nh thường ạ?”. “35 xu”, người phục vụ vẫn kiên nhẫn trả lời cậu bé mặc dù lúc đó khách vào cửa hàng đă rất đông và đang đợi cô. Cuối cùng, người nữ phục vụ cũng mang đến cho Jim món kem mà cậu yêu cầu, và sang phục vụ những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại tiền trên bàn và ra về.

Khi người phục vụ quay trở lại để dọn bàn, cô ấy đă bật khóc khi nh́n thấy 2 đồng kẽm (1 đồng bằng 5 xu) và 5 đồng xu lẻ được đặt ngay ngắn trên bàn, bên cạnh 35 xu trả cho đĩa kem mà Jim đă gọi - Jim đă không thể có món kem nước hoa quả mà cậu ấy thích bởi v́ cậu ấy chỉ có đủ tiền để trả cho một đĩa kem b́nh thường và một ít tiền boa cho cô

*******************************************

ĐỜI SỐNG


5 bài học quan trọng của cuộc đời - Bài số 2: Bài học về sự giúp đỡ
09:59:56, 31/07/2004



Trong một đêm mưa băo bất thường trên đường phố Alabama vắng vẻ, lúc đó đă 11h30 khuya, có một bà lăo da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy vẫy cánh tay để xin đi nhờ xe.


Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiếc xe nữa, không ai để ư đến cánh tay dường như đă tê cứng v́ lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lăo vẫn hy vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da trắng đă cho bà lên xe. (Mặc cho cuộc xung đột sắc tộc 1960). Bà lăo trông có vẻ rất vội vă, nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.

Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gơ cửa. Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một cái tivi khổng lồ ngay trước cửa nhà ḿnh. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: "Cảm ơn cháu v́ đă cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đă làm ướt sũng quần áo mà nó c̣n làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Rồi th́ lúc đó cháu đă xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà đă được gặp người chồng tội nghiệp của ḿnh trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cảm ơn cháu đă không nề hà khi giúp đỡ bà."

Cuối thư là ḍng chữ: “Chân thành - Bà Nat King Cole”.


*****************************************************
bài học quan trọng của cuộc đời - Bài số 1: Bài học về sự quan tâm 15:00:02, 15/07/2004



Trong tháng thứ 2 của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đă cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp. Tôi đă lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hăy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đă nghĩ vậy!


Thật ra, tôi đă nh́n thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ? Tôi đă kết thúc bài làm của ḿnh với câu cuối cùng bị bỏ trống.

Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đă hỏi vị giáo sư rằng: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.

Tôi đă không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của ḿnh sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó, cô Dorothy.




 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network