Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tán dóc, bốc phét >> Kể chuyện nghe chơi...rồi suy nghĩ...

  Xem Tung trang    Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 utot91
 member

 ID 63959
 10/05/2010



Kể chuyện nghe chơi...rồi suy nghĩ...
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Sự b́nh yên

Một vị vua treo giải thuởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự b́nh yên. Nhiều hoạ sĩ đă cố công . Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích co hai bức va ông phải chọn lấy một.
Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ v́ có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên lá bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm nh́n bức tranh điều cho rằng đây là một bức tranh b́nh yên thật hoàn hảo.
Bức tranh kia cũng có những ngọn núi , nhưng những ngọc núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp . Đổ xuống bên vách núi là ḍng thác nổi bọt trắng xoá. Bức tranh này trông thật chẳng b́nh yên chút nào.
Nhưng khi nhà vui ngắm nh́n, ông thấy đằng sau ḍng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ một khe nức của một tảng đá. Trong bụi cây, một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó, giữa ḍng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang an nhiên đậu trên tổ cũa ḿnh...B́nh yên thật sự.
"Ta chấm bức tranh này!-Nhà vua công bố - Sự b́nh yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. B́nh yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba băo táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ư nghĩa thật sự của sự b́nh yên."



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 utot91
 member

 REF: 568927
 10/05/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Trái tim hoàn hảo

Có một chàng thanh niên đứng giữa thị trấn và tuyên bố ḿnh có trái tim đẹp nhất v́ chẳng hề có t́ vết hay rạng nứt nào. Đám đông điều đồng ư đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy. Bỗng một cụ già xuất hiện và nói:" Trái tim của anh không đẹp bằng trái tim tôi!". Chàng trai cùng đám đông ngắm nh́n trái tim của cụ. Nó đang đập mạnh mẻ nhưng đă đầy những vết sẹo. Có những phần của tim đă bị lấy ra và những mảnh tim khác được đắp vào nhung không vừa khít nên tạo ra một bề mặt sần sùi, lởm chởm; có cả những đường rănh khuyết vào mà không hề có mảnh tim nào trám thay thế. Chàng trai cựi nói :" Chắc là cụ nói đùa ! Trái tim của tôi hoàn hảo, c̣n trái tim của cụ chỉ là những mảnh chắp vá đầy sẹo và vết cắt. "
- Mỗi vết cắt trong tim tôi tượng trưng cho một người mà tôi yêu, không chỉ là những cô gái mà c̣n là cha mẹ , anh chị , bạn bè... Tôi xé một mẩu tim ḿnh trao cho họ, thường th́ họ cũng sẽ trao lại một mẩu tim của họ để tôi đắp vào nơi vừa xé ra. Thế nhưng những mẩu tim chẳng hoàn toàn giống nhau, mẩu tim của cha mẹ trao cho tôi lớn hơn mẩu tim tôi trao lại họ, ngược lại với mẩu tim của tôi va con cái tôi. Không bằng nhau nên chúng tạo ra những vết sần sùi mà tôi luôn yêu mến v́ chúnh nhắc nhở đến t́nh yêu mà tôi đă chia sẻ. Thỉnh thoảng tôi trao mẩu tim của ḿnh nhưng không hề được nhận lại ǵ, chúnh tạo nên những vết khuyết. T́nh yêu đôi lúc không cần sự đền đáp qua lại. Dù những vết khuyết đó thật đau đớn nhưng tôi vẫn luôn hy vọng một ngày nào đó họ sẽ trao lại cho tôi mẩu tim của họ, lấp đầy khoản trống mà tôi luôn chờ đợi.

Chàng trai đứng yêu với giọt nước mắt lăn trên má. Anh bước tới, xé một mẩu từ trái tim hoàn hảo của ḿnh và trao cho cụ già. Cụ già cũng xé một mẩu từ trái tim đầy vết tích của cụ trao cho chàng trai. Chúng vừa nhưng không hoàn toàn khớp nhau, tạo nên một đường lởm chởm trên trái tim chàng trai. Trái tim của anh không c̣n hoàn hảo nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết v́ t́nh yêu của cụ già đă chảy trong tim anh...


 

 utot91
 member

 REF: 568928
 10/05/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cho ngày hôm nay

Có hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng.
Một ngày là ngày hôm qua, với những sai lầm, những âu lo, những tội lỗi, những thiếu sót ngớ ngẩn, sự nhức nhối và nhựng nổi đau. Ngày hôm qua đă đi qua. Mọi tiền bạc trên đời này cũng không thể đem ngày hôm qua quay trở lại. Chúng ta không thể nào huỷ bỏ một hành đông mà chúnh ta đă làm cũng như không thể nào xoá đi một ngôn từ mà chúnh ta đă thốt ra. Ngày hôm qua đă đi xa rồi!!
C̣n một ngày nữa mà chúng ta không nên lo lắng, đó là ngày mai với những kẻ thù quá quắt, gánh nặng của cuộc sống, những hứa hẹn tràn trề hy vọng và việc thực hiện th́ tồi tệ. Mặt trời của ngày mai sẽ mọc lên hoặc là chói lọi hoặc là khuất sau một đám mây, nhưng dù ǵ th́ nó cũng sẽ mọc lên. Và ngày trước khi nó mọc lên, vào ngày mai chúng ta chẳng có mối đe doạ nào, bởi lẽ nó vẫn chưa được sinh ra mà.
V́ vậy chỉ c̣n một ngày duy nhất - ngày hôm nay . Bất cứ ai cũng đều phải đấu tranh để sống dù chỉ một ngày. Thật ra chẳng phải những ǵ trải qua ngày hôm nay khiến người ta phát rồ - mà đó chính là sự hối tiếc về những ǵ đă xảy ra ngày hôm qua và những lo sợ về những ǵ ngày mai có thể đem đến.

>>>>>>>>>>>>> Và cho ngày hôm nay, ngay bây giờ Út phải đi làm việc không th́ ngày mai bị thất nghiệp.... h́ h́


 

 utot91
 member

 REF: 569090
 10/06/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Hạnh Phúc Vô Biên

Có những hạnh phúc vô biên khi mang lại hạnh phúc cho người khác bất chấp hoàn cảnh của riêng ḿnh. Nỗi khổ được sẻ chia sẽ vơi nửa , nhưng hạnh phúc được sẽ chia sẽ nhân đôi.
Hai ngựi đàn ông điều bệnh nặng, được xếp chung một pḥng tại bệnh viện. Một người được phép ngồi dậy mỗi ngày một tiếng váo buổi chiếu để thông khí trong phổi . Giường ông ta nằm cạnh cửa sổ duy nhất trong pḥng. Người kia ph** nằm suốt ngày. Hai người đă nói với nhau rất nhiều. Họ nói về vợ con, gia đ́nh , nhà cửa , công việc, những năm tháng trong quân đội và cả những kỳ nghỉ đă trải qua.
Một chiều, khi được ngồi dậy , người đàn ông cạnh cửa sổ dành hết thời gian để tả lại cho bạn cùng pḥng những ǵ ông thấy được ngoài cửa sổ. Người kia , mỗi chiều lại chờ đợi được sống trong cái thời khắc một tiếnng đó - cái thời gian mà thế giới của ông được mở ra sống động bởi những hoạt d0ông và màu sắc bên ngoài.
Cửa sổ nh́n ra một công viên với một cái hồ nhỏ xinh xắn. Vịt , ngỗng đùa giỡn trên mặt hồ trong khi bọn trẻ thả những chiếc thuyền giấy. Những cặp t́nh nhân tay trong tay đi dạo giữa ngàn hoa và ráng chiều rực rỡ. Những cây cổ thụ xum xuê toả bóng mát , và xa xa là đường chân trời của thành phố ẩn hiện.
Khi người đàn ông bên cửa sổ mô tả bằng những chi tiết tinh tế , người kia có thể nhắm mắt và tưởng tượng ra cho riêng ḿnh một bức tranh sống động. Một chiều, người đàn ông bên cửa sổ mô tả một đoàn diễu hành đi ngang qua. Dù không nghe được tiếng nhạc, người kia vẫn như nh́n thấy được trong tưởng tượng qua lời kể của người bạn cùng pḥng.
Ngày và đêm dần trôi.....
Một sáng , khi mang nước tắm đến pḥng cho họ , cô y tá phát hiện người đàn ông bên cửa sổ đă qua đời êm ái trong giấc ngủ. Cô báo cho người nhà đến mang ông ta về. Một ngày kia , người đàn ông c̣n lại yêu cầu được chuyển đến cạnh cửa sổ. Cô y tá đồng ư để ông được yên tĩnh một ḿnh. Chậm chạp gắn sức, ông nhổm dậy bằng hai cùi chỏ và ngắm nh́n thế giới bên ngoài. Ông căn thẳng nh́n ra cửa sổ. Đối diện với cửa sổ chỉ là một bức tường xám xịt. Ông hỏi cô y tá cái ǵ khiến cho người bạn khốn khổ cùng pḥng của ông đă mô tả cho ông nghe những điều tuyệt diệu qua cửa sổ. Cô y tá cho biết rằng người đàn ông đó bị mù và thậm chí ông ta cũng không thấy được bức tường nữa. Cô nói:" Nhưng có lẽ ông ta muốn khuyến khích ông can đảm hơn


 

 utot91
 member

 REF: 569311
 10/07/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Hoa Hồng Tặng Mẹ

Anh dừng lại tại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng cho mẹ anh qua đường bưu điện.Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300 km.Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vi hè. Anh đến và hỏi tại sao nó khóc.
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng cho mẹ cháu- nó nức nở- nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đô la.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua cho cô bé va đặt một đoá hồng để tặng cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nh́n anh trả lời:
- Dạ, chú cho cháu đi nhờ tới nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh lái tới một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói :
-Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Tức th́ anh quay lại tiệm hoa, huỷ bơ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đă lái một mạch 300 km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.


 

 vitbuocno
 member

 REF: 569313
 10/07/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Truyện hay quá Utot ơi, Vịt thích truyện "hoa hồng tặng mẹ" ư, hay và xúc động quá, cảm ơn Utot nhiều.

 

 utot91
 member

 REF: 569623
 10/08/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào Vitbuocno, Út cũng rất thích câu chuyện đó
Có hững câu chuyện đọc đi đọc lại, mỗi lần đọc một cảm giác khác nhau....

Ḷng tin

Xe ngừng…
- Mận ngọt đây!...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!
Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút…
- Trời! đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá!...
Xe sắp lăn bánh… Cái bóng nhỏ hớt hải:
- D́ ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta mới đổi cho!


 

 shiranai
 member

 REF: 569624
 10/08/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Utot luôn có những câu chuyện thật hay ! Thật ư nghĩa!

SH thích đọc lắm đó.

Cảm ơn Utot nhiều nhé !


 

 utot91
 member

 REF: 569646
 10/08/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Shiranai biết không,
Út đang học làm bà tốt đó, để sau này kể chuyện cho cháu nghe. Nói tới kế Út lo, không biết là có được làm bà nội bà ngoại ǵ giống người ta không nữa... hic hic


Giỗ bà

Sớm mồ côi. Từ nhỏ anh em nó sống cùng nột trên rảo đất c̣m của người chú. Năm ngoái, sau trận băo lớn bà nó quy tiên. Chú nó lấy lại căn cḥi, "khuyên" : 14, lớn rồi, nên tự lập.
Anh em dắt díu nhau tha hương.
Trưa. Phụ hồ về trú ngụ - 1 góc ở dưới gầm cầu.
Mệt.
Đói.
Giở nồi cơm: nhăo như cháo.
Thằng anh mắng: đồ hư.
Con em mếu máo: em nấu để... giỗ bà.


 

 utot91
 member

 REF: 572178
 10/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Muối

Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già .Anh ta lúc nào cũng bi quan và fàn nàn về mọi khó khăn .Đối với anh , cuộc sống chỉ có những nỗi buồn , v́ thế học tập cũng chẳng hứng thú hơn ǵ .
Một lần , khi chàng trai than fiền về việc ḿnh học măi mà không tiến bộ , người thầy im lặng lắng nghe , rố đưa cho anh một th́a muối thật đầy và một cốc nước nhỏ .
-Con cho th́a muối này ḥa vào cốc nước , rồi uống thử đi !
Lập tức chàng trai làm theo rồi uống thử , cốc nước mặn chát .Người thầy lại dẫn anh ra một hồ nước gần đó và đổ một th́a muối đầy xuống nước .
-Bây giờ con nếm thử nước ở trong hồ đi !
-Nước trong hồ vẫn vậy thôi , thưa thầy .Nó chẳng hề mặn chút nào -Chàng trai nói khi múc một ít nước dưới hồ và nếm thử .
Người thầy chậm răi nói :
-Con của ta, ai cũng có lúc gặp khó khăn nó giống như th́a muối này thôi .Nhưng mỗi người ḥa tan nó theo một cách khác nhau .Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước, th́ nỗi buồn không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời .Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một cốc nước , họ sẽ tự biến cuộc sống của ḿnh trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều ǵ có ích cho bản thân ḿnh !



 

 vudinhthi
 member

 REF: 572184
 10/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào cô Utot91,
Đọc chuyện Utot kể làm Dthi tôi nảy ra một ư để gọi người bạn biệt tin. Xin phép Utot cho anh mượn topic này để kể cho các bạn diễn đàn và Utot nghe, nói chung, và cho cô bạn của Dthi nghe, nói riêng, mong là nhỏ hiểu và nghĩ lại.

Chuyện t́nh Ly và Nước

Ly nói: “Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!”

Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.

Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của t́nh yêu.

–Một lát Nước chỉ c̣n âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.

–Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hăi, sợ hăi điều ǵ chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.

–Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là ‘an bài’ của duyên phận.

Ly kêu lên: “Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!”

Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở măi trong ḷng, thật là khó chịu.

Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao ḿnh, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, th́ đă ngă nhào xuống đất.

Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nh́n thấy, mỗi mảnh của Ly, đều có đọng vết Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nào để đưa Nước, nguyên vẹn, trở vào trong ḷng được nữa.

Ly bật khóc, lệ hoà vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa.

Chủ về. Ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra.

Ly cười, ái t́nh, rốt cục là cái ǵ, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân quư?
Ly cười, ái t́nh, rốt cục là cái ǵ, lẽ nào phải mất hết tất cả, không c̣n cách ǵ văn hồi nữa mới chịu buông xuôi?

Và Ly ơi là Ly, trốn đâu mất tiêu rồi Ly ?


 

 tiendaoduy
 member

 REF: 572188
 10/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ban này víêt truyên dên là hay.
Doc song mjêng cụ̈i phá lên này.
Hö mjêng räng tung ra cå dông.
ḅ lê ḅ càng, cụ̈i nhü say.

Háhááá


 

 utot91
 member

 REF: 572348
 10/20/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hi anh Thi đẹp dzai,
Chắc quên Út rồi phải không ? Lâu quá không gặp, gặp lại sao h́nh như là... xa lạ. Nhưng anh quên cũng hay, Út nhớ là được rồi. Út nhớ anh Thi đẹp dzai lắm cơ, chỉ là hơi ngầu thôi hà, Út nhớ hôm đó, bà bác bên cạnh nói với chị ǵ đó : "con nhỏ nào mà lấy thằng này chắc là khổ cả đời, cái mặt sao mà ngầu quá trời " hà hà. Nghe nói thế nên Út lén nh́n xem thử, đúng là anh Thi mặt ngầu ghê luôn.
Bạn anh Thi tên Ly à, sao Út nhớ là Vi nhỉ ? Phải điều tra mới được !

Anh Thi cứ thoải mái vào nhà Út kể chuyện trăng gió, không sao anh ạ.
Fr e e mà anh. Hí h́


 

 utot91
 member

 REF: 572351
 10/20/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Út chào anh tiendaoduy ạ,
Chuyện Út kể thường là sau khi đọc, người ta chỉ mỉm cười, thế mà anh tiendaoduy cười tung cả răng, chắc là anh suy nghĩ nhiều lắm đó, h́ h́


Ước mơ

Mẹ nghèo đi ở mướn. Con nhỏ chạy chơi với "cậu chủ" cùng lứa. Chơi tṛ cưỡi ngựa: nó luôn làm ngựa, cậu chủ cưỡi lên lưng. Ngựa phi, ngựa phi ṿng ṿng, tấm lưng nhỏ oằn cong. Mẹ nh́n rưng rưng nước mắt.
Đêm về, thoa lưng con, mẹ hỏi:
- Sao con không đổi làm chủ ấy ?
Đứa trẻ bảo:
- Con thích cưỡi ngựa thật chứ không thích cưỡi ngựa người.

Mẹ ừ mà ḷng chạnh xót xa....



 

 vudinhthi
 member

 REF: 572382
 10/20/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Thật t́nh th́ anh không nhớ ḿnh đă quen nhau chưa nữa. Nghe cô Út nói chắc là quen nhau ngoài cửa thật rồi ! Biết vậy lúc trước không lấy nick tên thật, chứ như vầy, bị đ̣i nợ hoài th́ khá lo.
Mà cô Út bật mí thêm chi tiếc cho anh Thi nhớ xem ḿnh quen ở đâu được không ? Nghi quá, chắc cô đang bluffer anh chứ ǵ ? GB là bên anh à ? Anh ở Suisse th́ làm sao ḿnh quen nhau ?


 

 utot91
 member

 REF: 572394
 10/20/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




Anh đẹp zdai chưa trả lời Út câu hỏi "Ly" hay "Vi" th́ đă hỏi lung tung rồi.
Đợi đó.


 

 utot91
 member

 REF: 572396
 10/20/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

ANH ...

Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ hồ. Bố Mẹ giận dữ, mắng “ sanh ra.. giờ căi lời bố mẹ… phải chi nó ngoan, siêng học như bé em…”
Anh lặng thinh không nói năng ǵ… Bố mẹ mắng măi rồi cũng thôi. Anh đă quyết thế!
Ngày bé em vào Đại Học, phải xa nhà, lên Thành Phố ở tro. Anh tự ư bán đi con ḅ sữa – gia tài duy nhất của gia đ́nh, gom tiền đưa cho bé em. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, bé em khóc thút thít… anh cười, “ em ráng học ngoan…”
Miệt mài 4 năm DH, bé em tốt nghiệp loại giỏi, được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… nó hớn hở đón xe về quê…
Vừa bước vào nhà, nó sững người trước tấm ảnh của anh trên bàn thờ nghi ngút khói… Mẹ khóc, “ Tháng trước, nó bị tai nạn khi đang phụ hồ…lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con biết…”

Anh ơi… ôi, người anh của nó...!


 

 anhhoanhat
 member

 REF: 572419
 10/20/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Em

Em đă từng là thú đau thương của tôi cho đến khi ḷng tôi đă nguôi ngoai và thực sự quên lăng th́ bỗng đêm nay em lại xuất hiện nh́n tôi bằng ánh mắt thảng thốt lạ kỳ.

Đă hai năm qua rồi, kể từ cái buổi chiều định mệnh, trời mưa tầm tă đường trơn khiến tôi bị mất lái truợt té ở khúc cua cả hai đứa ngă lăn quay trên đuờng, tôi vùng dựng lại chiếc xe rồi chộp cái Laptop bị văng duới đường rồi vội quay sang em th́ chỉ c̣n kịp nh́n thấy em bị chiếc xe phiá sau lao tới sau hất văng. Và từ đó tôi măi măi mất em.







 

 utot91
 member

 REF: 572593
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hi anh anhhoanhat,
Chuyện anh kể buồn ghê luôn, vừa muốn khóc th́ lại muốn cười, anh biết sao không ?
Cái anh trong chuyện cũng thiệt là tệ, té xuống, ḷm c̣m ngồi dậy, kế chạy sang lượm cái laptop, sau đó mới xem người yêu ra sao, sao mà giữ của thế không biết nữa... Ư mà anh anhhoanhat ơi, cái laptop c̣n chạy không anh ? h́ h́



 

 utot91
 member

 REF: 572596
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


MẤT XE

Nhà có hai chiếc xe đạp. Mẹ đi dạy hàng ngày phải chạy một chiếc. C̣n lại một chiếc cho nó đi học đại học.

Hơn hai năm đại học trôi qua, lối sống nhộn nhịp ở thành phố đă cuốn hút nó. Những quán nhậu, quán cà phê, quán bi da trở nên quen thuộc đối với nó.

Một buổi tối nó đi bộ về nhà trọ. Mặt buồn xo. Hai đứa bạn cùng pḥng đang học bài bật dậỵ “Xe mày đâu?”. “Mất rồi”. Để giáo tŕnh lên bàn, nó nằm úp mặt vào gối, chẳng buồn nói chuyện. Hai đứa bạn lại gần vỗ về, an ủi.

Cuối tháng nó về quê. Ba mẹ không mắng, chỉ buồn. Ngày đi, ba cho tiền. Nó nhét tiền vào bóp. Một tờ giấy mỏng chợt rơi xuống đất. Mẹ nhặt vội tờ giấy và trả lời thắc mắc của ba :”Hóa đơn thuốc của em, tháng trước em cho con tiền vô t́nh cái hóa đơn bị kẹp vào giữa xấp tiền, may mà c̣n”.

Nó nh́n mẹ, hai ḍng nước mắt lăn dài trên má. Ba đâu biết rằng, cái hóa đơn thuốc mà mẹ nói chính là giấy biên lai cầm chiếc xe đạp của nó.


 

 anhhoanhat
 member

 REF: 572597
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Phản xạ tự nhiên mà em, dựng cái xe truớc, chộp cái laptop kế, rồi mới quay lại chộp người yêu th́ mất tiêu rồi, vậy là người yêu bị xếp hàng thứ 3 rồi hehehe. Sau đó anh chàng đem cái xe và cái laptop quyên góp làm từ thiện v́ không c̣n muốn nh́n thấy hai cái nguyên nhân làm anh ta mất người yêu nữa.


 

 tiendaoduy
 member

 REF: 572598
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Í anhhoanhat này tê quá, phåi vô lây ng ta kéo ra an toàn rùi möi dên latop chü. Út làm chính trj dc dó ha, júp anh nhá. Anh dang cân nh́u dông minh dó.

 

 anhhoanhat
 member

 REF: 572600
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


TẠI SAO ANH TA KHÔNG BÁN MÀ LẠI QUYÊN GÓP TỪ THIỆN: tiền bạc mất rồi kiếm lại đuợc nhưng người ḿnh yêu thương th́... chấm chấm chấm ... hehehe

Tiendaoduy thông cảm nghen, lúc đó phản xạ tự nhiên mà, nhưng lần sau rút kinh nghiệm rồi, bị té là chộp người yêu truớc xem kỹ người yêu có mất mát hay là xuớt sơn ǵ không rồi mới tính tiếp hehehe


 

 utot91
 member

 REF: 572601
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
"Phản xạ" của anh anhhoanhat bén ghê hén, vèo một cái mà tính thiệt hại vẹn t́nh vẹn tiền luôn.
Anh tiendaoduy muốn có đồng minh làm chính trị chắc nên bắt tay với anh anhhoanhat th́ hơn, đánh nhanh, mạnh, trúng mục đích... dù là trong t́nh trạng "lạng lạng té" h́ h́


 

 tiendaoduy
 member

 REF: 572605
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Càng nói càng tá hoå, dôt cháy cå dăy trụ̈ng sön dê lây dôc lâp cuñg dc miêñ räng sau này lut lôj, thiên tai.
Háhá


 

 anhhoanhat
 member

 REF: 572611
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Làm chính trị dễ lắm, nhưng mà mệt.

Chính là ḿ chính nghĩa là ngọt ngào, trị là trừng trị nghĩa là vũ phu hehehe, ngọt ngào hổng được th́ lại mạnh tay trừng trị, mà trừng trị hổng được th́ lại ngọt ngào cứ tới lui vậy hoài mệt lắm thôi hổng làm, ở không cho phẻ hehehe.


 

 utot91
 member

 REF: 572613
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nghe Út kể chuyện anh anhoanhat hồi nhỏ nè, Út nhớ hồi xửa hồi xưa anh rất tốt :

Chiếc bánh kem

Ăn thêm cái nữa đi con!
- Ngán quá, con không ăn đâu!
- Ráng ăn thêm một cái, má thương. Ngoan đi cưng!
- Con nói là không ăn mà. Vứt đi! Vứt nó đi!
Thằng bé lắc đầu quầy quậy, gạt mạnh tay. Chiếc bánh kem văng qua cửa xe rơi xuống đường, sát mép cống. Chiếc xe hơi láng bóng rồ máy chạy đi.

Hai đứa trẻ (Anh anhoanhat với Út) đang bới móc đống rác gần đó, thấy chiếc bánh nằm chỏng chơ, xô đến nhặt. Mắt hai đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm ngon. Thấy bánh lấm láp, Út nuốt nước miếng bảo anh trai:
- Anh Hai thổi sạch rồi ḿnh ăn.
Anh anhoanhat phùng má thổi. Bụi đời đă dính, chẳng chịu đi cho. Út sốt ruột cũng ghé miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của Út làm bánh rơi tơm xuống cống hôi hám, ch́m hẳn.
- Ai biểu anh Hai thổi chi cho mạnh - Con bé nói rồi thút thít.
- Ừa. Tại anh! Nhưng kem c̣n dính tay nè. Cho em ba ngón, anh chỉ liếm hai ngón thôi!


 

 tiendaoduy
 member

 REF: 572619
 10/21/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Háhá, bäng moj cách dành laj chíêc bánh. Dành dc rùi c̣n làm cao, thé là bánh mât tiêu, chi c̣n dính chút tay chüng hüng.
Háhá dáng dáng...?


 

 utot91
 member

 REF: 572728
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Anh tiendaoduy ơi là ơi,
Chuyện cảm động vậy mà anh cười Út nè, cho anh hở 10 cái răng coi chơi nè... hu hu... chắc là tùy cái nh́n của mỗi người phải không anh ? Anh làm Út nhớ một câu chuyện khác, để Út kể anh nghe nha :


HỌ ĐĂ NGHÈO ĐẾN NHƯ THẾ NÀO…

Ngày nọ, một người đàn ông - chủ của một nông trại giàu có - quyết định dẫn đứa con trai của ḿnh đi du ngoạn, với mục đích duy nhất là chỉ cho nó biết "như thế nào là cuộc sống nghèo khổ của những người nông dân".
Sau khi kết thúc chuyến đi, trên đường trở về người cha đă hỏi đứa con trai của ḿnh: "Chuyến đi như thế nào hả con?"
Cậu bé trả lời: "Tuyệt vời lắm cha ạ!"
"Thế, con có thấy những người nông dân đó, người ta đă nghèo đến như thế nào không?" - người cha hỏi tiếp.
"Ồ, con đă nhận thấy rất rơ cha ạ!" - cậu bé trả lời.
Con đă thấy chúng ta chỉ có một con chó duy nhất, nhưng họ đă có đến những bốn con.
Chúng ta chỉ có một hồ bơi thật rộng ở giữa vườn nhà, nhưng họ có một con sông dài thật dài không thấy đâu là bến bờ.
Chúng ta có một cái đèn lồng ngoài vườn, được nhập khẩu từ nước ngoài, đẹp thật đấy, nhưng những người nông dân kia có cả bầu trời với những v́ tinh tú chiếu sáng.
Sân vườn nhà ta rộng thật đấy, nhưng họ lại có cả đường chân trời
Chúng ta chỉ có một mảnh đất nhỏ để sống, nhưng họ lại có cả những cánh đồng rộng bát ngát và ngút ngàn.
Chúng ta có kẻ hầu người hạ, nhưng họ lại phục vụ được cho những người khác.
Chúng ta phải mua thực phẩm để nuôi sống chúng ta, nhưng họ lại có thể tự làm ra để nuôi lấy chính bản thân ḿnh.
Chúng ta có những bức tường kiên cố để bảo vệ tài sản của chúng ta, nhưng họ lại có những người bạn chân chính bảo vệ họ.
Nói đến đây, cậu bé quay sang và nói với Cha cậu rằng: "Con cám ơn Cha v́ đă cho con biết chúng ta đă nghèo đến như thế nào". Người Cha lặng người khi nghe đứa con của ḿnh nói như vậy.
Có quá nhiều lần trong cuộc sống chúng ta quên mất những ǵ chúng ta đang có, mà chỉ mải mê lo lắng về những ǵ mà chúng ta chưa có được.
Những ǵ không có giá trị với người này lại là tài sản vô giá đối với người kia.
Tất cả những điều đó chỉ tuỳ thuộc vào "cách nh́n" của mỗi người trong chúng ta mà thôi


 

 vudinhthi
 member

 REF: 572731
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Để anh Thi kể Út nghe chuyện này :
Hôm đó tôi đến ngoại ô Paris thăm một người bạn. Là một ngày buồn. Nên gia đ́nh bận rộn. H́nh như không ai để ư đến ai. Cửa mở. Tôi vào. Tôi hỏi một chị gần cửa : Chị cho em gặp Ly. Chị ấy lớn tiếng gọi : Vi ơi có khách. Một cô chạy ra. Thấy tôi, cô hỏi : anh t́m ai ạ ? Tự dưng tôi lúng túng : Vi hay Ly ?



 

 utot91
 member

 REF: 572745
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Rồi sao nữa anh đẹp dzai ? Tiếp đi anh.


 

 hoami09
 member

 REF: 572746
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


hí hí ...Út ớt phẻ hong , lâu ngày gặp lại thấy ...vưỡn cay như xưa ...hihiihihi

mén củng đang hồi hộp nghe Anh Thi kể típ nà . Dù sao th́ cũng giống nhau chữ i . Nếu i ngắn th́ chắc giống mén cái chưn ngắn ngủn há . Vậy th́ chắc Anh Thi sẽ hỏi cô Ly , v́ chưn dài mừ ...hí hí


 

 vudinhthi
 member

 REF: 572750
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hoạ Mi khỏe không ? Lâu rồi không nghe Họa mi hót. Anh thích suy nghĩ i ngắn y dài của Hoạ Mi !
Cô Út th́ nghĩ sao ? anh tưởng đă trả lời câu hỏi của Út rồi chứ. Bluffer anh ?


 

 utot91
 member

 REF: 572759
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


BLUFFER ?

Thế th́ Út bluffe thêm anh đẹp Dzai lần nữa xem sao hé.
Thế này nhé, nếu Út nói đúng th́ anh kể tiếp, chịu không ?
Xem tài bluffe của Út đến đâu, xem có thể theo anh ǵ đó học tài làm chính trị được không hé.

...Một cô chạy ra. Thấy tôi, cô hỏi : anh t́m ai ạ ? Tự dưng tôi lúng túng : Vi hay Ly ? *chú thích

* Anh thi lúng túng v́ rỏ ràng là ḿnh hỏi chị kia là t́m Ly, sao chị ấy gọi là Vi ơi ? Và 1 cô chạy đến, chắc là Vi, mà sao anh Thi nhận không ra Vi ?



Hoami khai thác với Út nha.


 

 utot91
 member

 REF: 572796
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Sao im ru vậy anh đẹp Dzai ? Không đúng à ? Hay không dám chơi với Út ? Xem vậy mà không có ngầu như Út tưởng hé.

Út bluffe lại he :

Thật ra th́ anh cũng không biết người trước mặt là ai nữa v́ chính anh cũng chưa từng gặp mặt hai cô này chỉ quen trên forum thôi à. Mà anh Thi ơi, chính anh cũng không biết anh đến đó t́m cô nào nữa phải không anh ?


 

 tiendaoduy
 member

 REF: 572801
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cái nhà em út này cuñg bày nhày ghê, rüöt ai là rüöt cho töí bên lum. Ban thi quay laj xin em út môt söi tóc di, tóc em thöm läm dó nha.

Háhá


 

 vudinhthi
 member

 REF: 572815
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hôm đó tôi đến ngoại ô Paris thăm một người bạn. Là một ngày buồn. Nên gia đ́nh bận rộn. H́nh như không ai để ư đến ai. Cửa mở. Tôi vào. Tôi hỏi một chị gần cửa : Chị cho em gặp Ly. Chị ấy lớn tiếng gọi : Vi ơi có khách. Một cô chạy ra. Thấy tôi, cô hỏi : anh t́m ai ạ ? Tự dưng tôi lúng túng : Vi hay Ly ?

...

Trong lúc tôi lúng túng th́ một cô khác chạy ra, cô này không quá 20 tuổi, tóc ngắn hơn tóc con trai. Với cặp mắt tinh ngịch, cô nh́n tôi cười cười rồi lủi đi nơi khác... và suốt buổi đó, lâu lâu tôi lại bắt gặp cái nh́n khó hiểu đó.

...

Nếu tôi không lầm, th́ ḿnh quen nhau lúc đó, phải không ?



 

 anhhoanhat
 member

 REF: 572818
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Bởi v́ vui là chính hehehe nên chúng ta cứ bàn tám thoải mái: NGUYÊN TẮC KHÓ XỬ

Ví dụ cô giáo dạy thằng Tây đánh vần: ô nờ ôn hờ ôn hôn, mà thằng Tây nó hiểu nhầm nó hôn cô giáo thiệt th́ nguy hehehe, mà nó không hiểu nhầm th́ nó hơi ngu.

Kỹ hơn chút nữa nghen: ví dụ Sở là thằng Tây, và Kiều là cô gái Việt dạy đánh vần: e mờ em xờ em xem, mà Sở lại hổng chịu hiểu, hổng xờ mà cứ ngồi đánh vần xem hoài, th́ Kiều lại bảo là ngu, dạy hoài mà hổng hiểu.

Nhưng nếu hôn hoặc xờ mà bị tát mỏi tay th́ tèo, nhưng nếu hổng làm liều th́ có thể bị trách là hổng hiểu, thế nào cũng chết thôi th́ cứ liều, hehehe theo ư Sở.


 

 hoami09
 member

 REF: 572826
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Túm váy chào cả nhà ạ . Eo ơi , Anh Thi kể chịn nghe hồi hộp wá đi . Đến giờ phút này , mén c̣n hỏng bít Anh Thi wen ai , kím ai , và ...

Thui, cho mén túm lại thử nha . Anh Thi gặp 3 cô

cô 1 : - Vi ơi nhà có khách

cô 2 : - Anh kiếm ai ?

cô 3 : tóc ngắn , chưa 20 , mắt tinh nghịch ...

Ahhhhhhhhh , vậy th́

cô 1 = ko phải Ly , cũng ko phải Vi
Cô 2 = là cô Vi
cô 3 = là cô Út ớt (Nếu tôi không lầm, th́ ḿnh quen nhau lúc đó, phải không ?)
cô 4 = cô Hoạ mi
cô 5 = cô Té sông


hí hí

đổ xí ngầu đi Anh Thi ưi .....

------
mén mừ đoán đúng . Anh Thi và Út ớt phải đăi mén 1 chầu Kem đó nha ...hihihihi


 

 tesongg
 member

 REF: 572837
 10/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Tesong rất thích câu chuyện cuả chị Út " Hoa hồng tặng Mẹ".
Chị có khiếu kể chuyện nha. hihihihihi

Anh Thi kể chuyện ǵ mà lâu lắc vậy nè? Sao nhiều cô thế! hihihihi

Chài ai chài! Chị Mén đoán có Tesong trong câu chuyện anh Thi!!! hihihihi
Chúc các anh chị kể chuyện & đọc chuyện dzui nha.


 

 utot91
 member

 REF: 573354
 10/25/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Chào anh đẹp Dzai,
Đầu câu chuyện Út trêu anh thôi, sau khi đọc chuyện anh kể về Ly và nước, thấy anh buồn... cười, nên Út nghĩ ra ư trêu anh chút ấy mà. Sau đó ai kêu anh đoán trúng là Út chỉ BLUFFER anh nên tạo tánh ṭ ṃ, ham chơi của Út, nên Út muốn phá anh. BLUFFER hả, để Út bluffe cho anh xem nè ! Ai dè anh tưởng thật phải không ? Chỉ cần đọc những topic anh viết, những reply với các bạn ở đây và nh́n tổng quát diễn đàn th́ có thể biết và hiểu chuyện của anh mà. Thêm vài chi tiếc không có ǵ chứng minh, chỉ đúng 1/100 là anh tin ngay.

Nói thật là Út cũng ṭ ṃ muốn biết thêm câu chuyện anh kể, nên cố ư khích anh. Nhưng thấy anh sincère với các "chị ấy" nên làm Út tự kiểm lại bản thân. Út không đùa dai với anh nữa. Thật th́ Út không có quen ai hết á. Út bịa ra để bluffer anh thôi, như anh đă nói lúc đầu. Ai mà biết, người trông cứng rắn như anh mà cũng dễ tin... h́ h́
Nhưng nếu anh Thi muốn quen Út để "đùa" tiếp th́ Út không từ chối đâu. Ḿnh có thể quen nhau 1 cách khác và thật hơn.

Dù sao th́ Út cũng mong anh bỏ qua sự ham chơi của Út, nha anh.

PS. Nếu anh Thi có rỗi th́ vào nhà "Thấy vậy mà không phải vậy" của Út đọc cho vui nhé.



 

 utot91
 member

 REF: 573362
 10/25/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Những ṿng tṛn

Nhớ hồi tôi khoảng 15 tuổi,ông nội dẫn tôi đến bên ao cá và bảo tôi ném ḥn đá xuống ao.Ông bảo tôi quan sát những ṿng tṛn trên mặt nước được tạo ra bởi viên đá vừa ném. Rồi ông nói:"cháu h́nh dung ḿnh như ḥn đá kia,trong đời cháu cũng tạo ra những ṿng tṛn xao động và chúng ảnh hưởng đến tất cả mọi người xung quanh".

Và ông tiếp tục:"Nên nhớ rằng cháu là người chịu trách nhiệm về những ǵ ḿnh đặt trong ṿng tṛn đó và nó sẽ lan tỏa đụng nhiều ṿng tṛn khác.V́ vậy,hăy sống sao cho những điều tốt đẹp mà ṿng tṛn của cháu tạo nên,được gửi đi như một thông điệp của ḥa b́nh và nhâ ái đến khắp mọi người.Ngược lại,những xao động được sinh ra từ sự giận dữ hoặc ganh tỵ chắc chắn sẽ lan tỏa và ảnh hưởng đến những ṿng tṛn khác. Do đó,cháu phải ư thức được trách nhiệm của ḿnh với tất cả những điều trên."

Đó là lần đầu tiên trong đời tôi nhận rằng:sự an b́nh nội tại hay sự bất an trong mỗi con người đều chảy ra thế giới này.V́ thế,sẽ không thể tạo lập một thế giới ḥa b́nh một khi chúng ta đang c̣n vướng bận bởi những xung đột nội tại,hận thù,hồ nghi hay giận dữ bên trong,dău những xúc cảm hay ư nghĩ đó có được nói ra hay không.
Mọi khuấy động xung quanh những ṿng tṛn diễn ra trong mỗi người chúng ta đều tràn ra thế giới rộng lớn này,hoặc để tô điểm vẻ đẹp cho cuộc sống hoặc mang lại khó chịu cho những ṿng tṛn khác.



 

 anhhoanhat
 member

 REF: 573364
 10/25/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Kể chuyện nghe chơi...rồi suy nghĩ... (NGUYÊN TẮC KHÓ XỬ)


Kể chuyện nghe chơi ... rồi suy nghĩ... làm cuộc sống thêm ư nghĩa... rất bổ ích. Trong vui chơi ai cũng rất ngại hiểu nhầm v́ điều đó rất phổ biến. Nguyên nhân sự hiểu nhầm thường xuất phát từ những ư kiến khác nhau.

Anh không t́m thấy t́nh tiết dẫn đến hiểu nhầm từ phía em Utot91, nhưng lại thấy Ut đang ngại hiểu nhầm, có thể 1 ư kiến vu vơ nào đó xuất phát từ anh Sở hay là từ 1 thành viên nào đó trong chúng ta dẫn đến sự hiểu nhầm hehehe

Tiếp tục sau đó sẽ là sự giải thích để tránh hiểu nhầm, v́ nếu im lặng có thể sẽ bị hiểu nhầm, nhưng cũng có thể sự giải thích lại chính là nguyên nhân hiểu nhầm. thế nào cũng chết thôi th́ cứ liều giải thích, hehehe theo ư Sở.

Cách đùa của em Ut rất xitrum. RẤT HAY. nhưng điều anh muốn nói ở đây là em Ut giải thích sự hiểu nhầm rất CHUẨN. Anh chấm em 9.89 Điểm. Sự giải thích của em là điều Ư NGHĨA nhất của topic này, anh học được ít nhiều trong đó hehehe





 

 vudinhthi
 member

 REF: 573393
 10/25/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cô nhỏ này cũng ghê thiệt, dám chọc anh.
Anh chỉ bán tin bán nghi thôi Út à. Nhưng em cũng làm anh thất vọng tràn trề. Thứ 6 c̣n hy vọng cô đó là em, nhưng thứ 7 th́ anh đă biết là không phải. Anh phải tốn cả hơn 8 giờ lái xe và 1 đêm không ngủ để hiểu tận tường. V́ chuyện này kéo theo chuyện kia. Thôi th́ trách ḿnh anh. Week-end này nhiều chuyện buồn quá


 

 utot91
 member

 REF: 573407
 10/25/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Cám ơn anhhoanhat đă hiểu dùm cho Út.
Bị cái tật tinh nghịch nên có lúc Út hơi bị "cay" anh ạ.

Anh Thi cho út buffe lần cuối nha. Út nghĩ nổi buồn của anh không nằm ở nơi anh không gặp được Út, phải không anh ?

Út kể chuyện chắc là nghe lọt tai hơn, nên Út kể anh nghe chuyện này để giúp anh bớt buồn :


QUẲNG GÁNH LO ĐI MÀ VUI SỐNG

Người dẫn chương trình giơ cao một ly và hỏi khán giả : "Quí vị thử đóan xem ly nước này nặng bao nhiêu "
"Điều đó còn phụ thuộc vào chuyện anh cầm nó trong bao lâu chứ "
"Đúng vậy,nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói.Nhưng nếu tôi cầm nó trong một tiêng tay tôi sẽ mỏi.Còn nếu tôi cầm nó trong một ngày,quí vị sẽ phải gọi xe cấp cứu cho tôi.Cùng một khối lượng ,nếu mang nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng nề hơn "
Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng gánh nặng,nó sẽ càng trở nên trầm trọng.Không sớm thì muộn chúng ta cũng gục ngã." Điều quí vị phải làm là :đặt ly nước xuống nghỉ một lát rồi lại tiếp tục cầm nó lên "
Thỉnh thỏang chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống,nghỉ ngơi lấy sức để tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo.Khi bạn trỏ về nhà,hãy quẳng lo âu công việc ngòai cửa.Ngày mai bạn sẽ nhặt nó lên và tiếp tục mang.Còn bây giờ :giải trí và thư giãn !




 

 utot91
 member

 REF: 573606
 10/26/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Hạnh phúc

Tôi là một tài xế taxi. Không nhiều tài xế nhận làm việc ca đêm. Riêng tôi, v́ cuộc hôn nhân mới tan vỡ với Hồng nên tôi đồng ư. Và vị khách của đêm cuối năm ấy để lại trong tôi một ấn tượng đặc biệt.
Tôi nhận được lời nhắn vào lúc 2:30 sáng. Tôi dừng xe, xung quanh vẫn tối đen, chỉ trừ ánh đèn hắt ra từ một cửa sổ nhỏ ở tầng trệt. B́nh thường, cũng như mọi tài xế taxi khác, tôi chỉ bấm c̣i một hai lần, đợi một chút, nếu vẫn chưa thấy khách ra th́ lái xe đi. Nhưng không hiểu tại sao lần này, tôi lại ra khỏi xe, bước lên bậc tam cấp. Không khéo người ta cần ḿnh giúp, tôi nghĩ vậy và gơ cửa.

- " Xin chờ một phút"– một giọng nói run rẩy cất lên. Sau một lát yên lặng, cửa mở. Một bà cụ nhỏ bé đứng trước mặt tôi, mặc một chiếc váy hoa, đội mũ nhỏ có mạng che mặt. Chiếc valy nhỏ đặt dưới chân.

Căn pḥng phía sau lưng cụ trông như không có ai ở đă nhiều năm. Tất cả đồ đạc đều được phủ ga trắng.

- "Cậu mang đồ ra xe giúp tôi được không?"- bà cụ hỏi. Một tay tôi nhấc chiếc valy lên, nó c̣n nhẹ bẫng, c̣n tay kia th́ khuỳnh ra cho bà cụ vịn. Chúng tôi đi rất chậm ra xe.

- "Cậu tốt quá!", bà cụ nói nhẹ nhàng mắt không nh́n vào tôi, tựa như đang nói với một ai khác.

Khi chúng tôi vào xe, bà đưa cho tôi địa chỉ cần tới và nói:

- "Cậu có thể đi xuyên qua khu chợ cũ được không?"

- "Nhưng đó không phải là đường ngắn nhất, cụ ạ!"

- "Tôi không vội mà!". Ngừng lại một lát, bà nói tiếp: "Tôi đang đến viện dưỡng lăo!"

Mắt bà long lanh: "Thế cũng tốt! Đằng nào th́ bác sĩ cũng nói rằng tôi không c̣n sống được bao lâu nữa."

Tôi tắt đồng hồ đo cây số và hỏi: "Đầu tiên cụ muốn cháu đưa đi đâu?"

Hai tiếng đồng hồ, chúng tôi đi ḷng ṿng quanh thành phố. Bà cụ chỉ cho tôi ṭa nhà bà từng làm việc, khu chung cư vợ chồng bà đă thuê khi họ mới cưới. Bà bảo tôi dừng lại trước một cửa hàng nội thất nơi trước đây là sàn nhảy, bà vẫn đến khiêu vũ khi c̣n thiếu nữ. Thỉnh thoảng bà bảo tôi đi chậm qua một ṭa nhà hay một góc phố đặc-biệt-nào-đó dừng lại trong bóng tối và im lặng.

Khi những ánh mặt trời đầu tiên xuất hiện phía chân trời, bà cụ đột nhiên nói "Tôi mệt rồi, chúng ta đi thôi."

Chúng tôi tới địa chỉ mà bà cụ đưa cho tôi mà không nói thêm câu nào. Đó là một viện điều dưỡng dành cho những người già không nơi nương tựa. Hai người hộ lư và một chiếc xe lăn đă chờ sẵn ngoài cổng. Bà cụ dừng bước, vừa rút ví ra, vừa hỏi tôi, dịu dàng:

- "Tôi phải trả cậu bao nhiêu?"

- "Không ǵ cả, cụ ạ!"_ Tôi nói

- "Cậu cũng phải kiếm sống mà" - Bà cụ hỏi, giọng vẫn dịu dàng, tuyệt nhiên không có chút ngạc nhiên nào.

- "Sẽ c̣n những hành khách khác mà cụ" - Tôi trả lời.

Bất giác, tôi cúi xuống ôm lấy bà cụ. Bà cũng ôm chặt tôi.

- "Cậu đă cho tôi rất nhiều" - Bà cụ nói - " Cám ơn cậu".

Tôi siết nhẹ tay bà cụ rồi quay ra. Trời vẫn c̣n mờ tối. Sau lưng tôi, cánh cửa viện điều dưỡng đă đóng lại. Đó cũng là âm thanh khép lại một cuộc đời.

Cả ngày hôm đó tôi không đón thêm một hành khách nào nữa, tôi lái xe đi lang thang, đắm ch́m trong suy nghĩ, rồi băn khoăn tự hỏi: Điều ǵ sẽ xảy ra nếu bà cụ gặp một tài xế dữ dằn, hoặc đang nóng vội trên chuyến xe cuối cùng? Điều ǵ sẽ xảy ra nếu tôi bóp c̣i rồi bỏ đi hoặc từ chối tuyến đường đặc biệt của bà cụ? Và bất giác tôi cảm thấy ḿnh hạnh phúc xiết bao... ít ra tôi hiểu rằng sự cô đơn trong trái tim của một người từng bất hạnh như tôi vẫn c̣n rất nhiều yêu thương, và v́ thế mọi cánh cửa vẫn chưa hề khép lại.




 

 utot91
 member

 REF: 574069
 10/28/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ba

"Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. V́ thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba...

Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi một trăm ngàn, ba hỏi:"Có dư đồng nào không con?". Tôi đáp: "C̣n dư bốn ngàn ba ạ". Ba nói tiếp:"Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước th́ có tiền mà sửa". Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng..."


 

 tiendaoduy
 member

 REF: 574074
 10/28/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chuyên cuå út nhân vän qúa, anh doc mà mùi ḷng à. Bi giö löp tre trong nüöc ko víêt dc nhüñg câu chuyên nhü vây, mà chi hüöng dên än chöi dàn dúm. Em cü zô các trang blog cuå ban í mà koi, wá dă lun.

 

 vudinhthi
 member

 REF: 574123
 10/28/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Tốc tốc, có ai ở nhà không cho tôi hỏi thăm ?
Không biết sao anh đi một ṿng lớn rồi anh cũng quẹo về nhà em. Cái này chắc là "lá rụng về cội" " Có một điều nữa là sao mà ""tóc ngắn, mắt bồ câu"" cứ ám ảnh anh miết hỏng biết.

Hôm nay anh trở về đây để nhận lời em Út đề nghị hôm nào. :
"Nhưng nếu anh Thi muốn quen Út để "đùa" tiếp th́ Út không từ chối đâu. Ḿnh có thể quen nhau 1 cách khác và thật hơn"

Anh chịu cái khácthật.
Khác, em đúng khác người !
Thật, chưa chắc em thật hơn ai !
Như em nói : thấy vậy mà không phải vậy ?

Nào, chúng ta bắt đầu quen nhau, em đồng ư chứ ?


 

 utot91
 member

 REF: 574137
 10/28/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Hi anh dzep trai,
Macho ! H́ h́, Út không dám nói anh macho, chỉ nói cách làm quen của anh macho thôi. Ai đời làm quen mà lấy đại liên ra tỉa thế hở anh. Y như sắp ra trận vậy. Chưa người yêu phải không, hay không cô nào chịu ưng ?
Anh Thi là người nhớ thù dai nè. Hôm trước bị Út đùa rồi thù rồi muốn trả thù Út chứ ǵ ? Nhắc lại cho anh nghe nè, Út nói quen khác nghĩa là không đuà, không đùa nghĩa là thật. Nhưng cám ơn anh khen Út vừa khác người vừa chưa thật hơn ai.
Vâng, thưa anh, Út đang cố gắng sống thật với ḿnh anh ạ, nên c̣n đang trong quá tŕnh học tập.

Chữ thật, chỉ vỏn vẹn thế mà rất khó học lắm anh. Út đến tuổi này vẫn c̣n học, ngày nào cũng học. Nhưng Út nghe ông Út nói : ông gần đất xa trời vẫn c̣n học con ạ, học sống thật vời ḿnh. Cho nên không không lười đâu, sẽ cố gắng học tiếp.

Vừa khen vừa chê, vừa cho quà vừa đét đít, vừa khiêu chiến vừa ngă hoà như anh, không biết có nên quen không nữa, để Út suy nghĩ lại xem sao.


 

 vudinhthi
 member

 REF: 574170
 10/28/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ok, ok. th́ em cũng đâu có vừa, bắn missiles tung toé đó chứ. Thấy em Út mê say học chữ "thật" và cũng lư thú với những tṛ đùa vậy hai anh em ḿnh bắt đầu học chữ thật, em đồng ư không ? Chỉ một lần, một lần duy nhất này thôi, mong Út không từ chối.

 

 utot91
 member

 REF: 574229
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Có chút ǵ gúc mắc trong ư anh !
Như phiên ṭa đang sử án vụ ǵ rất ư là nghiêm trọng và Út là người bị đưa lên ṿng móng ngựa... h́ h́
Anh hỏi public thế này là làm khó Út, nếu từ chối càng tạo thêm nghi ngờ, nếu nhận lời là anh thắng rồi phải không.
Ok th́ ok, anh muốn biết ǵ, hỏi đi, nếu Út biết và không hại ai th́ Út sẽ trả lời anh.
Thiết nghĩ, đối với anh có vẻ là tṛ đùa, mà đúng ra là tṛ đùa thời gian mà anh đem đi bán, Út nhắc anh là, khác ở chổ là trong tṛ này có hai trái tim, của anh và của Út.


 

 utot91
 member

 REF: 574230
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Hôm nay Út muốn kể một chuyện về "Ngộ nhận", hai nhân vật chính trong truyện đă trải qua những ngộ nhận, bi kịch để cuối cùng nhận ra nhau khi một người không c̣n nữa trên đời.


Cưới nhau được hai năm, chồng tôi bàn với tôi về quê đón mẹ anh lên ở với chúng tôi để bà được sống an nhàn những ngày cuối đời. Bố anh ấy mất sớm từ khi anh c̣n nhỏ, nên bà mẹ gửi gắm tất cả mọi hy vọng vào anh, một ḿnh bà chắt chiu thắt lưng buộc bụng nuôi anh khôn lớn cho tới ngày học xong đại học.

Tôi đồng ư ngay và lập tức dọn dẹp dành riêng cho bà căn pḥng có ban công hướng Nam, vừa có thể sưởi nắng vừa có thể bày vài chậu cây cảnh.

Mẹ anh sống ở thôn quê lâu năm nên rất khó có thể sửa ngay được những tập quán của người nhà quê. Chẳng hạn, thấy tôi hay mua hoa tươi bày ở pḥng khách, bà có vẻ khó chịu. Cực chẳng đă, một hôm bà bảo:

- Các con thật chẳng biết chi tiêu ǵ cả. Hoa có ăn được đâu mà mua làm ǵ kia chứ?

Tôi cười:

- Mẹ ơi, trong nhà có hoa tươi nở rộ th́ ai nấy đều vui vẻ cả.

Bà cúi đầu lầu bầu ǵ ǵ đấy. Chồng tôi bảo:

- Đây là tập quán của người thành phố, mẹ ạ. Lâu ngày mẹ sẽ quen thôi.

Bà không nói ǵ nữa, nhưng sau đấy mỗi bận thấy tôi mua hoa về, bao giờ bà cũng không thể im lặng mà cứ hỏi mua hết bao nhiêu tiền. Khi tôi nói giá cả th́ bà chép miệng tiếc rẻ. Có lần thấy tôi xách về túi to túi nhỏ các thứ mua sắm được, bà gặng hỏi giá tiền từng thứ một. Tôi kể lại giá mỗi thứ. Nghe xong bà chép miệng thở dài thườn thượt. Chồng tôi véo mũi tôi và th́ thầm:

- Ngốc ơi, nếu em đừng nói giá thật với mẹ th́ sẽ chẳng sao cả, phải không nào?

Cuộc sống đang vui tươi thế là dần dần có những ḥa âm trái tai.

Điều làm bà khó chịu nhất là thấy con trai ḿnh ngày ngày dậy sớm chuẩn bị bữa sáng. Đàn ông mà chui vào bếp nấu ăn cho vợ th́ coi sao được, bà nghĩ vậy. V́ thế mà bữa sáng nào bà cũng nặng mặt không vui. Tôi giả tảng không thấy ǵ th́ bà khua đũa đụng bát tỏ ư không bằng ḷng. Làm giáo viên dạy múa ở Cung Thiếu niên, ngày nào tôi cũng phải nhảy nhót mệt bă người nên khi ngủ dậy thường nằm rốn tận hưởng chăn đệm ấm áp, coi đó là một thú hưởng thụ. V́ thế tôi đành giả câm giả điếc trước sự chống đối của bà mẹ chồng. Đôi khi bà cũng làm giúp tôi một ít việc nhà, nhưng thật ra chỉ làm tôi thêm bận bịu mà thôi. Chẳng hạn, những túi ni lông đựng đồ, mọi khi tôi đều quẳng vào thùng rác th́ bà tích cóp lại, bảo là để hôm nào bán cho đồng nát. Thế là khắp nhà đầy những túi ni lông. Mỗi lần rửa bát hộ tôi, bà đều hà tiện không dùng nước rửa chén thế là tôi phải rửa lại, dĩ nhiên phải kín đáo để bà khỏi tự ái.

Một tối nọ, khi tôi đang rửa chén trộm như thế th́ bà nh́n thấy. Thế là bà sập cửa đánh sầm một cái, nằm ĺ trong buồng khóc gào lên. Chồng tôi cuống quưt chẳng biết làm ǵ. Cả tối hôm ấy anh không nói với tôi câu nào. Tôi làm nũng với anh, anh cũng chẳng thèm để ư. Tôi điên tiết lên vặn lại:

- Thế th́ rốt cuộc em sai chỗ nào ạ?

Anh trợn mắt:

- Tại sao em không thể phiên phiến một chút nhỉ, bát không sạch th́ ăn cũng có chết đâu, hả?

Một thời gian dài sau đấy, bà chẳng nói chuyện với tôi. Không khí trong nhà bắt đầu dần dần căng thẳng. Chồng tôi rất mệt mỏi, chẳng biết nên làm ai vui ḷng trước.

Không muốn để con trai làm bữa sáng, bà cả quyết nhận lấy "nhiệm vụ nặng nề" này. Rồi khi thấy anh ăn uống ngon lành, bà lại nh́n ngó tôi với ư trách móc tôi không làm tṛn bổn phận người vợ, khiến tôi rất khó xử. Để thoát khỏi cảnh ấy, tôi đành không ăn bữa sáng ở nhà mà mua túi sữa trên đường đi làm, mang đến cơ quan ăn. Tối hôm ấy lúc đi ngủ, anh bực bội bảo:

- Có phải là em chê mẹ anh nấu ăn bẩn nên mới không ăn sáng ở nhà, đúng không?

Rồi anh lạnh nhạt nằm quay lưng lại, mặc cho tôi nước mắt đầm đ́a v́ ấm ức. Sau cùng anh thở dài:

- Cứ coi như là em v́ anh mà ăn sáng ở nhà, được không nào?

Thế là sáng sáng tôi đành ngồi vào bàn ăn với tâm trạng ê chề.

Một hôm, khi đang ăn món cháo bà nấu, tôi chợt thấy buồn nôn, mọi thứ trong bụng muốn oẹ ra, gắng ḱm lại mà không tài nào ḱm được, tôi đành quăng bát đũa chạy ù vào pḥng vệ sinh, nôn thốc nôn tháo. Sau một hồi hổn ha hổn hển thở, khi tôi b́nh tâm lại th́ nghe thấy bà bù lu bù loa vừa khóc vừa đay nghiến oán trách tôi bằng những từ ngữ nhà quê, c̣n anh th́ đứng ngay trước cửa pḥng vệ sinh căm tức nh́n tôi. Tôi há hốc miệng chẳng nói được ǵ, thật ra nào ḿnh có cố ư nôn đâu. Lần đầu tiên chúng tôi căi nhau to. Mới đầu mẹ anh c̣n giương mắt đứng nh́n, sau đấy bà thất thểu bỏ ra ngoài. Anh tức tối nh́n tôi rồi đi ra theo bà.

Ba ngày liền không thấy bà và anh về nhà, cả đến điện thoại cũng không thấy gọi. Tôi tức điên người mỗi khi nghĩ lại từ hôm bà lên đây ở ḿnh đă phải chịu bao nhiêu nỗi oan ức, thế mà anh ấy c̣n muốn tôi thế nào nữa đây? Không hiểu sao dạo này tôi hay buồn nôn thế, ăn ǵ cũng không thấy ngon, lại thêm trong nhà bao nhiêu chuyện rắc rối, tâm trạng vô cùng tồi tệ. Cuối cùng, vẫn là các bạn ở cơ quan bảo:

- Sắc mặt cậu xấu lắm, nên đi khám bệnh thôi!

Kết quả kiểm tra ở bệnh viện cho thấy tôi đă có bầu. Bây giờ mới rơ tại sao sáng hôm ấy tôi bỗng dưng buồn nôn. Niềm hạnh phúc sắp có con pha trộn với một chút buồn giận oán trách: Tại sao chồng ḿnh và cả bà mẹ chồng nữa lại không nghĩ tới chuyện ấy nhỉ?

Tôi gặp anh tại cổng bệnh viện. Xa nhau mới có ba ngày mà trông anh tiều tụy quá chừng. Tôi định quay đi, nhưng bộ dạng ấy khiến ḷng tôi xót xa, không nén được, tôi gọi anh. Anh nh́n tôi như người xa lạ, ánh mắt không giấu nổi nỗi chán ghét như một mũi kim lạnh buốt đâm vào ḷng tôi. Tôi tự nhủ "đừng nh́n anh ấy, đừng nh́n anh ấy", và chặn một chiếc taxi lại. Thật ra lúc ấy tôi chỉ muốn hét to: "Anh yêu của em, em sắp sinh cho anh một cục cưng đây!" rồi được anh bế xốc lên sung sướng quay một ṿng. Ước muốn ấy đă không xảy ra. Khi ngồi trên taxi, nước mắt tôi ứa ra lă chă. V́ sao chỉ một lần căi nhau đă làm cho t́nh yêu của chúng tôi trở nên tồi tệ tới mức này cơ chứ?

Về nhà, tôi nằm trên giường nghĩ tới chồng, tới nỗi chán ghét đầy trong mắt anh. Tôi nắm lấy góc chăn khóc nấc lên. Nửa đêm, có tiếng lạch cạch mở ngăn kéo. Khi bật đèn lên tôi trông thấy khuôn mặt đầy nước mắt của anh. Th́ ra anh về nhà lấy tiền. Tôi lạnh nhạt nh́n anh không nói ǵ. Anh cũng làm như không thấy tôi, lấy xong các thứ liền vội vă bỏ đi. Có lẽ anh định thật sự chia tay với tôi đây. Thật là một người đàn ông có lư trí, biết tách bạch t́nh và tiền rạch ṛi như thế đấy. Tôi cười nhạt, nước mắt lă chă tuôn rơi.

Hôm sau tôi không đi làm mà ở nhà, muốn xem xét lại mọi ư định của ḿnh rồi t́m anh trao đổi cho xong mọi chuyện. Khi đến công ty của anh, cậu thư kư ngạc nhiên nh́n tôi:

- Ơ ḱa, mẹ tổng giám đốc bị tai nạn, hiện đang nằm bệnh viện kia mà.

Tôi trố mắt cứng họng, lập tức đến ngay bệnh viện. Nhưng khi t́m được anh th́ bà đă tắt thở rồi. Anh không hề nh́n tôi, mặt cứ lầm lầm. Tôi nh́n khuôn mặt vàng vọt không hồn của bà, nước mắt ứa ra: Trời ơi! Tại sao lại đến nông nỗi này cơ chứ?

Cho tới hôm an táng mẹ, anh vẫn không thèm nói với tôi một câu nào, thậm chí mỗi khi nh́n tôi, ánh mắt anh đều hiện lên nỗi chán ghét tột độ. Nghe người khác kể lại, tôi mới biết sơ qua về vụ tai nạn. Hôm ấy bà bỏ nhà rồi thẫn thờ đi về phía ga xe lửa, bà muốn về quê mà. Chồng tôi đuổi theo, thấy thế bà rảo bước đi nhanh hơn. Khi qua đường, một chiếc xe buưt đâm vào bà... Cuối cùng th́ tôi đă hiểu tại sao anh ấy chán ghét ḿnh. Nếu hôm ấy ḿnh không nôn oẹ, nếu hôm ấy ḿnh không to tiếng căi nhau với anh ấy, nếu... Trong ḷng anh, tôi là kẻ tội phạm gián tiếp giết chết bà.

Anh lẳng lặng dọn vào ở pḥng mẹ, tối tối khi về nhà, người sặc mùi rượu. Ḷng tự trọng bị tổn thương bởi nỗi xấu hổ và tự thương hại đè nặng khiến tôi thở không ra hơi nữa. Muốn giải thích mọi chuyện, muốn báo anh biết chúng tôi sắp có con rồi, nhưng cứ thấy ánh mắt ghẻ lạnh của anh là tôi lại thôi không nói ǵ. Thà anh đánh tôi mắng tôi một trận c̣n hơn. Tôi có cố ư để xảy ra mọi tai họa ấy đâu! Ngày tháng cứ ngột ngạt lặp đi lặp lại. Càng ngày anh ấy càng về nhà muộn hơn. Chúng tôi cứ thế căng với nhau, xa lạ hơn cả người qua đường. Tôi như cái tḥng lọng thắt vào tim anh.

Một hôm, khi đi qua một hiệu ăn Âu, tôi nh́n qua cửa kính thấy chồng ḿnh đang ngồi đối diện với một cô gái trẻ và nhè nhẹ vuốt tóc cô. Thế là tôi đă hiểu rơ tất cả. Sau giây lát ngớ người ra, tôi vào hiệu ăn, đến đứng trước mặt chồng ḿnh, trân trân nh́n anh, mắt ráo hoảnh. Tôi không muốn nói ǵ hết, và cũng chẳng biết nói ǵ. Cô gái nh́n tôi, nh́n chồng tôi rồi đứng lên định bỏ đi. Anh ấn cô ngồi xuống rồi cũng trân trân nh́n lại tôi, không chịu thua. Tôi chỉ c̣n nghe thấy tim ḿnh đập chầm chậm từng nhịp như đang sắp kề cái chết. Kẻ thua cuộc là tôi, nếu cứ đứng nữa th́ tôi và đứa bé trong bụng sẽ ngă xuống. Đêm ấy anh không về nhà. Bằng cách đó anh báo cho tôi biết: Cùng với sự qua đời của mẹ anh, t́nh yêu giữa hai chúng tôi cũng đă chết.

Những ngày sau, anh vẫn không về nhà. Có hôm đi làm về, tôi thấy tủ áo như bị sắp xếp lại, chắc anh ấy về lấy các thứ của anh. Tôi chẳng muốn gọi điện thoại cho anh, ư định giải thích mọi chuyện cho anh cũng biến mất hẳn.

Tôi sống một ḿnh. Đi bệnh viện khám thai một ḿnh. Trái tim tôi như vỡ vụn mỗi khi trông thấy cảnh các bà vợ được chồng d́u đến bệnh viện. Các bạn ở cơ quan bóng gió khuyên tôi bỏ cái thai đi cho yên chuyện nhưng tôi kiên quyết không chịu. Tôi như điên lên muốn được sinh đứa bé này, coi đó như sự bù đắp việc bà mẹ chồng qua đời.

Một hôm đi làm về nhà, tôi thấy anh ngồi trong pḥng khách mù mịt khói thuốc lá, trên bàn đặt một tờ giấy. Không cần xem, tôi đă biết tờ giấy đó viết ǵ rồi. Trong hơn hai tháng chồng vắng nhà, tôi đă dần dà học được cách giữ b́nh tĩnh. Tôi nh́n anh, cất mũ rồi bảo:

- Đợi một tí, tôi sẽ kư ngay đây.

Anh nh́n tôi, ánh mắt lộ vẻ bối rối chẳng khác ǵ tôi. Vừa cởi cúc áo khoác, tôi vừa tự nhủ: "Chớ có khóc đấy, chớ có khóc đấy... ". Hai mắt nhức lắm rồi, nhưng tôi quyết không cho chúng nhỏ lệ nữa. Mắc xong áo lên móc, thấy anh cứ chằm chằm nh́n cái bụng to của tôi, tôi mỉm cười đi đến bàn, cầm lấy tờ giấy, rồi chẳng xem ǵ hết, liền kư tên ḿnh và đẩy tờ giấy cho anh.

- Em có bầu rồi đấy à?

Đây là lần đầu tiên anh ấy nói chuyện với tôi kể từ hôm bà bị nạn. Nước mắt tôi trào ra không thể nào ngăn nổi.

- Vâng, nhưng không sao cả, anh có thể đi được rồi.

Anh không đi mà ngồi lại, hai chúng tôi nh́n nhau trong bóng tối. Anh từ từ ôm lấy tôi, nước mắt nhỏ ướt đầm vai áo tôi. Thế nhưng ḷng tôi đă không c̣n ǵ nữa, rất nhiều thứ đă biến đi xa lắm rồi, xa tới mức có đuổi theo cũng chẳng lấy lại được nữa.

Không nhớ là anh ấy đă nói với tôi bao nhiêu lần câu "Xin lỗi" nữa. Trước đây tôi cứ tưởng ḿnh sẽ tha thứ cho anh, nhưng bây giờ th́ không. Suốt đời tôi sao quên được ánh mắt băng giá anh nh́n tôi khi đứng trước cô gái nọ ở hiệu ăn Âu hôm ấy. Chúng tôi đă rạch vào tim nhau một vết thương sâu hoắm. Tôi không cố t́nh, c̣n anh th́ cố t́nh. Quá khứ không thể nào trở lại được nữa. Trái tim tôi chỉ ấm lên mỗi khi nghĩ đến đứa bé trong bụng, c̣n với anh th́ tim tôi đă lạnh như băng. Tôi không đụng đến tất cả những thức ăn anh mua về, không nhận bất cứ món quà nào anh tặng, không nói với anh nửa lời. Kể từ hôm kư vào tờ giấy kia, hôn nhân và t́nh yêu, tất cả đều đă biến mất khỏi trái tim tôi. Có hôm anh định trở lại pḥng ngủ của chúng tôi. Anh vào th́ tôi ra pḥng khách nằm. Thế là anh đành phải về ngủ ở pḥng của bà.

Đêm đêm, đôi lúc từ pḥng anh vẳng ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Tôi nghe thấy nhưng lặng thinh. Lại dở tṛ cũ chứ ǵ. Ngày trước, mỗi bận bị tôi làm mặt giận phớt lờ, anh ấy đều giả vờ ốm như vậy, khiến tôi ngoan ngoăn đầu hàng và chạy đến hỏi xem anh có sao không. Thế là anh ôm lấy tôi cười ha hả. Anh quên rồi, ngày ấy tôi thương anh v́ hai người yêu nhau. Bây giờ th́ chúng tôi c̣n có ǵ nữa đâu? Tiếng rên rỉ ấy kéo dài đứt quăng cho tới ngày đứa bé ra đời. Suốt thời gian chờ đợi ấy, hầu như ngày nào anh cũng mua sắm thứ ǵ cho con, nào là đồ dùng của trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ, nào là sách nhi đồng v.v... Những thứ ấy chất gần đầy căn pḥng của anh. Tôi biết anh làm thế là để tôi cảm động, nhưng tôi giờ đă trơ như đá. Anh đành giam ḿnh trong pḥng, ngồi gơ phím máy tính lạch cạch. Chắc là t́m vợ trên mạng. Nhưng chuyện ấy đâu c̣n có ư nghĩa ǵ với tôi nữa.

Năm sau, vào một đêm khuya cuối xuân, cơn đau bụng dữ dội khiến tôi thét lên. Anh nhảy xổ vào buồng, h́nh như khi đi nằm anh vẫn không thay quần áo chỉ là để chờ giây phút này. Anh cơng tôi chạy xuống cầu thang, chặn taxi lại. Dọc đường, anh cứ nắm chặt tay tôi, luôn lau mồ hôi trên trán tôi. Đến bệnh viện, anh lại cơng tôi chạy đến khoa sản. Khi nằm trên đôi vai gầy guộc mà ấm áp của anh, một ư nghĩ chợt lóe lên trong óc tôi: "Trên đời này, liệu có ai yêu thương ḿnh như anh ấy không nhỉ?"

Rồi anh vịn cánh cửa khoa sản, đưa ánh mắt ấm áp dơi theo tôi đi vào trong. Tôi cố nhịn đau mỉm cười với anh. Khi tôi ra khỏi pḥng đẻ, anh nh́n tôi và thằng bé, rưng rưng nước mắt mỉm cười. Tôi chạm vào tay anh, chợt thấy anh mềm nhũn người, mệt mỏi từ từ ngă xuống. Tôi gào tên chồng ḿnh, anh chỉ mỉm cười, nhắm nghiền mắt lại...

Tôi cứ tưởng ḿnh sẽ không bao giờ c̣n nhỏ nước mắt v́ anh, thế mà lúc ấy một nỗi đau xé ruột xé gan bỗng dội lên trong ḷng.

Bác sĩ cho biết chồng tôi bị ung thư gan, cách đây 5 tháng mới phát hiện, khi đó bệnh đă ở thời kỳ cuối, anh chịu đựng được lâu thế quả là một chuyện lạ hiếm có. Ông bảo: "Chị nên chuẩn bị hậu sự đi th́ vừa". Mặc y tá ngăn cấm, tôi trốn ngay về nhà, xộc vào pḥng anh, mở máy tính ra xem. Một nỗi đau nhói lên làm trái tim tôi nghẹn lại. Thế đấy, 5 tháng trước đây anh đă phát hiện ḿnh bị ung thư gan, những tiếng rên rỉ của anh là thật cả, nhưng tôi lại cứ cho là...

Những điều ghi trong máy tính rất dài, đó là lời trăn trối anh để lại cho con ḿnh:

"Con của bố. V́ con mà bố ráng chịu đựng cho tới nay, chờ bao giờ trông thấy con th́ bố mới chịu ngă xuống. Đấy là nguyện vọng lớn nhất của bố hiện giờ...

Bố biết rằng, đời con sẽ có nhiều niềm vui hoặc có thể gặp trắc trở. Nếu bố có thể cùng con đi suốt quăng đời con lớn lên th́ vui biết bao. Nhưng bố không có dịp may ấy nữa rồi. Bây giờ bố ghi lại vào máy tính từng vấn đề con sẽ có thể gặp phải trên đường đời, khi nào gặp những vấn đề ấy th́ con có thể tham khảo ư kiến của bố, con nhé!

Con ơi, viết xong mấy chục trang này, bố cảm thấy như ḿnh đă cùng đi với con suốt chặng đường trưởng thành của con. Bây giờ bố thật sự vô cùng sung sướng. Hăy yêu mẹ con nhé! Mẹ rất vất vả v́ con đấy. Mẹ con là người yêu con nhất và cũng là người bố yêu quư nhất..."



 

 phongtran1960
 member

 REF: 574247
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào bạn Utot91 !
Ḿnh thích nhất câu chuyện anh tài xế taxi
và bà cụ vào viện dưỡng lăo . Thật xúc động
trước t́nh người của anh tài xế nghèo .
Cám ơn bạn .


 

 vudinhthi
 member

 REF: 574263
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đâu có nghiêm trọng như em nói vậy. Anh chỉ muốn dành vài phút thật với em thôi. Em đă bằng ḷng th́ anh Thi xin hỏi Út :
Em vào nhịp cầu duyên chơi lâu chưa? Xưa nay em chỉ có nick Utot91 này ?


 

 utot91
 member

 REF: 574276
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


H́ h́ h́,sao anh đẹp dzai lại hỏi Út câu này hỉ ? Muốn ǵ đây ?

Để Út nhớ xem ń, Út vào đây chơi cũng khá lâu rồi anh .
Nhưng lúc đầu Út dùng chung nick với một người bạn, sau, quen quen hết sợ sệt, Út nhảy ra đáy viếng, làm cho ḿnh 1 nick hẳn ḥi. Tự hỏi trên diễn đàn này chắc hẳn có người làm như vậy. Có người đổi nick v́ :
- quên code,
- muốn tân trang như mua một cái áo mới,
- muốn thay bạn, trốn bạn, hay muốn lên trang đầu....
.... nhiều lư do lắm cơ

Anh hỏi Út th́ đến lượt Út hỏi anh nè : phải anh là anh trai của Út không ? Ông anh lâu lâu Út hỏi c̣n thở không đó ?

- Nếu đúng vậy, th́ nghe Út nghiến răng hỏi nè : tại sao dám phản bội Út, chuyện này chỉ ḿnh anh biết sao hôm nay muốn mọi người biết ? Muốn trả thù t́nh à ? Quên đi !

- Hic !C̣n nếu không phải th́, cho Út hỏi mà hỏng có nghiến răng : động cơ nào khiến anh đẹp dzai làm khó Út vậy ? Thiết nghĩ, Út đâu có lỗi ǵ với anh.

À quên, để tránh đêm dài lắm mộng. Tṛ này của anh chỉ hôm nay thôi, ok.


 

 vudinhthi
 member

 REF: 574291
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hên cho anh là không phải anh trai ǵ đó của Út.
Anh đă nốc 1 ly wisky đầy lấy can đảm để trả lời em, thôi th́ ṿng vo cũng vậy. Anh muốn t́m lại một nick cũ, hay đúng ra một người bạn mà anh đă quen. Nghe đâu người đó vẫn c̣n trên diễn đàn này. Sau một cuộc điều tra th́ em là người anh đáng hỏi nhất.
Em cho anh biết nick trước của em được không (nick mà em nói dùng chung với một người bạn).
Hiện chắc em đang cáu có chưởi thầm anh Thi này nhiều chuyện. Tin anh, anh không có ư xấu làm khó em. Qua những ǵ em viết (trước và sau), anh cảm thấy em không xấu như chuyện đă xảy ra (hậu trường), chắc là có hiểu lầm. Con người thật ra sao thường xuất ra ở thơ văn.


 

 utot91
 member

 REF: 574293
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Út chào anh Phongtran1960, cám ơn anh ghé thăm đọc chuyện Út kể. Có một chuyện nữa Út cũng thích lắm, kể anh nghe nha :


Shake off & step up (Rũ bỏ và đứng lên)

Có một người nông dân nuôi một con la để chuyên chở hàng hoá ra chợ bán. Hôm ấy, sau một buổi sáng làm việc mệt nhọc, người nông dân để con la đứng bên một miệng giếng cạn. Thật không may, con la sảy chân rơi xuống giếng. Nó kêu rống lên cầu cứu.
Người nông dân đến xem xét. Ông ta thấy rằng để đưa con la lên khỏi giếng phải mất rất nhiều công sức, trong khi đó, nó đă là một con la già nua mà ông đă muốn loại bỏ từ lâu. Sau một lúc cân nhắc, người nông dân quyết định sẽ mua một con la mới chứ không bỏ công sức cứu con vật khốn khổ. Ông ta gọi một người hàng xóm đến và họ cùng xúc đất lấp giếng.
Con la vô cùng phẫn nộ. Ban đầu nó không hiểu tại sao người ta có thể đối xử với ḿnh như vậy. Nhưng rồi, nó thấy rằng có căm phẫn cũng chẳng ích ǵ. Và nó bỗng để ư thấy mỗi xẻng đất hất xuống ḿnh nó, nó có thể shake-off(rũ bỏ) và bước lên trên (step up).
Thế là, con la bắt đầu làm cái công việc giải cứu chính ḿnh. Mỗi xẻng đất đổ xuống trên ḿnh, nó lại rũ bỏ và bước lên trên. Dần dần, đất đầy lên và con la bước ra khỏi miệng giếng.
Những đất đá tưởng sẽ vùi lấp con la lại trở thành phương tiện để cứu thoát nó.
Đôi khi, trong cuộc sống của bạn, có những lúc bạn tưởng như tuyệt vọng v́ bao nhiêu khó khăn đổ ập xuống ḿnh . Vậy hăy làm như con la thông minh kia: shake-off and step up (Rũ bỏ và đứng lên).


 

 tthanhthanh
 member

 REF: 574297
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



UTOT hôm nay kể chuyện ngụ ngôn TT thích quá đi thôi.

Đây là những câu chuyện thật giá trị mà hôm nay và ngày mai chúng ta khó quên.

Cảm ơn nhiều lắm , c̣n nữa th́ đưa thêm ra nha chị UTOT.

Chúc chị vui cuối tuần.

hihii


 

 utot91
 member

 REF: 574324
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cám ơn TT ghé nhà Út. TT vui là Út vui.

Anh đẹp dzai ơi. Hẹn anh tối được không Út bận rồi, nhắn anh rỏ, không may lại tưởng Út chạy. Í mà cũng suy nghĩ lại xem có chạy được không nữa, h́ h́


 

 utot91
 member

 REF: 574353
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Bonsoir anh đẹp Dzai,

Út suy nghĩ nhiều, nhiều lắm, càng nghĩ càng buồn. Út nghĩ nếu có người nói với anh chuyện của Út th́ tại sao không nói tất cả, để anh c̣n hỏi Út làm ǵ. Nếu anh hỏi nghĩa là không có ǵ chắc chắn phải không anh ? Đúng là mọi người chỉ suy đoán ra thôi.

Chuyện trên đời này cũng lạ thật. Nếu đă kể, tại sao không kể nguyên câu chuyện mà cứ chút này chút kia. Buồn thật anh ạ. Đúng là ḷng dạ con người. Nếu đem câu chuyện ra mà kể từ đầu, nguyên vẹn, không cắt xớt th́ chắc là người nghe không nhầm lẩn hay hiểu lầm. Sao người ta cứ thích trêu chọc thế không hiểu.

Và người nghe cũng thế, chỉ nghe những ǵ mà ḿnh muốn nghe rồi kết luận theo ư ḿnh muốn. Buồn, đúng là buồn cho cái gọi là bạn bè, ḷng tin...

Út lại liên tưởng về những parazite về star, thông tin lên báo chỉ đăng một phần, một khía cạnh nhỏ, xé to chuyện lớn, và có khi làm người ta phải bán sống bán chết. Chỉ v́ con người chỉ nh́n một khía cạnh, hẹp ḥi, nhỏ bé,...

Et pourtant, pourtant ... đời sống là 360 ° phải không anh.

Ở trên diễn đàn này Út chỉ có duy nhất một người bạn. Em tin, và tâm sự. Rồi sao chứ ? Buồn !


Nghe anh hỏi em đă hiểu nguồn gốc câu chuyện. Buồn. Út chỉ biết nói buồn thôi anh ạ.

Như tất cả những người sống ngoài nước, ÚT chắc hẳn không một ai không nhớ nhà và muốn t́m về nguồn cọi. Út sang pháp lúc bé, nhưng cũng đủ lớn để nhớ về quê hương của ḿnh. Út tự học thêm tiếng việt, để không quên ḿnh là người việt. Vào đây, ngoài học thêm cách làm thơ viết văn kể chuyện, Út như t́m được gia đ́nh lớn của ḿnh. Út nhớ, lần đầu tiên em bước chân vào diễn đàn, Út có đọc 1 profile nói rằng ..."tôi đă t́m được niềm vui của tôi nơi đây..." em thấy người đó rất hạnh phúc anh ạ, và Út mong được như thế.

Lâu nay Út chơi trên này, cố gắng không phiền ḷng ai.

Út nói một hơi không kịp thở. Giờ th́ cổ nghẹn cứng...

Người đời nhắc đến bạc vôi
Thế mà tường trắng cứ bôi lên hoài
Trắng cùng sắc nắng ban mai
Đồng chua ruộng trũng ngấm hoai vôi rồi

Trách đời nh́n một phía thôi
Tội t́nh ǵ ở phía vôi bạc màu?
Ai đen ai bạc ở đâu
Tại sao lại vấn vào màu vôi tôi!
Cái màu sáng trắng ấy ơi
Nhai cùng cau đắng trầu hôi mà hồng


 

 vudinhthi
 member

 REF: 574356
 10/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Em làm anh khó chịu trong bụng rồi. Út có tài tâm sự đó. Nghe mủi ḷng thật. Khác với Utot hay tinh nghịch thường ngày. Mélancolique !
Chắc là em buồn thật rồi.
Chính v́ anh muốn nghe em nói, không muốn tin từ nhiều khía cạnh khác nhau nên anh mới hỏi em. Nếu em nói là mọi người lầm th́ tại sao không đính chánh ?
Chỉ có trời mới biếtđược tại sao tôi bị lôi cuốn một cách kỳ cục vô chuyện này. Đàn ông con trai như tôi lại làm một cô Út khóc nè trời.
Thôi, khuya rồi, em đi ngủ đi.


 

 utot91
 member

 REF: 574432
 10/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nghĩ chuyện cũng không có ǵ quan trọng hết anh ạ. Thường t́nh th́ Út không ngại nói ra, chuyện rất ư là đơn giản mà anh. Chỉ là được hay đúng ra là bị thổi phồng như bong bóng thế thôi. Chỉ là phải nhắc lại một người đă qua đời thời Út không thích. Nhưng khất cho Út nha, để từ từ rồi Út nói anh nghe.

Anh có biết chuyện con gà rụng lông không, hôm nay Út kể anh nghe nhé :

Gà rụng lông

Chuyện kể, chị gà có bộ lông mướt mê tơi, hôm ấy chị gà nhỏng nha nhỏng nhảnh, trượt, rụng cái lông. Chị Vịt vốn không ưa chị gà nên vèo tới nói với anh Vịt :
- ông biết ǵ hong ? nhỏ gà nó xàng qua xàng lại trước tụi trai tơ, trượt một cái, trời ơi, rụng một nấm lông luôn á
Chiều anh Vịt đi nhậu với bạn bè phăng :
- Mấy ông có hay em gà bị mấy thằng trai sớm trên dê đến mất bên lông, tiếc ghê...
Chị heo đang rửa chén nghe vậy, chạy ù sang nhà chị ḅ :
- Ơi chị ḅ ơi, chị gà xóm ta bị đánh ghen trụi hết cả lông chị ạ....


 

 phongtran1960
 member

 REF: 574435
 10/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào Utot91 !
Rất cám ơn Utot91 kể cho Phongtran
nghe câu chuyện " Rũ bỏ & Đứng lên "
Có đôi lúc trong cuộc đời ḿnh lâm
vào t́nh cảnh của con la trong câu
chuyện , nhưng ngẫm lại th́ suy nghĩ
hành động của ḿnh chẳng bằng được như
con la ấy . Đây cũng là một bài học cho
bản thân ḿnh vậy .
Chúc Utot91 cuối tuần vui vẽ nhé !


 

 vudinhthi
 member

 REF: 575269
 11/05/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hôm nay anh cố ư vào nghe Ut kể chuyện. Sao lặng mất tiêu rồi ? Khỏe chứ ?

 

 utot91
 member

 REF: 575285
 11/05/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Chào anh phongtran1960, Út cũng giống anh, đang học theo con lừa đó anh ạ.

Hôm nay Út kể anh đẹp Dzai và các bạn nghe Bài học cho t́nh bạn nhé :

Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ mười sáu . Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu ḷng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy ḿnh thiếu bạn…

Một ngày kia, như thường lệ, chú lại cảm thấy buồn chán và không có chuyện ǵ làm, chú lang thang một ḿnh dọc theo bờ biển, lẩm bẩm tự than với ḿnh:

-Chán quá đi…Ta buồn chẳng hiểu v́ sao ta buồn? Chẳng có ai hiểu ta! Chẳng có ai làm bạn với ta và thật sự coi ta là bạn…!!!

Vô t́nh chú giẫm phải vật ǵ đó dưới chân. Cuối xuống xem, chú thấy đó là một con ṣ nhỏ có lớp vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú thờ ơ bỏ nó vào túi dự định đem về nhà chơi và định đi tiếp. Th́nh ĺnh, con ṣ bỗng cất tiếng nói:

-Bạn ơi…Hăy thả tôi về với biển…Hăy giúp tôi trở về với nơi sinh ra ḿnh…Có thể tôi không có ǵ để tặng lại bạn, nhưng tôi sẽ cho bạn một lời khuyên…!!!

Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hăi, lại vừa thích thú. Nh́n con ṣ, cậu nói:

-Được thôi, ta sẽ thả bạn về với biển, nhưng…hăy cho ta một lời khuyên trước đi…Ta đang buồn chán v́ không có bạn bè đây!

Con ṣ cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm răi, nhẹ nhàng:

-Bạn hăy nh́n những hạt cát dưới chân bạn và nắm một nắm cát đầy đi. Bạn biết không, nắm cát trong ḷng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn vậy. Những hạt cát quá xa ḷng bàn tay bạn sẽ theo kẻ hở giữa những ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay th́ chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa ḷng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới c̣n lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thật sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện ǵ xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ ǵn. Hăy đem chúng về và ngâm trong những vỉ màu đẹp nhất. Hăy giữ ǵn và nâng niu chúng bằng t́nh cảm của ḿnh. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi…

Chú bé im lặng, thả con ṣ về lại với ḷng biển xanh bao la mà không nói lời nào…Chú c̣n mải suy nghĩ về những điều con ṣ nhỏ nói..


 

 vudinhthi
 member

 REF: 575301
 11/05/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Út kể chuyện hay ghê. Không biết Út có tài nào khác không ? như ca hát, chơi nhạc, vẽ tranh, viết văn, làm thơ... v.v. và v.v...

 

 utot91
 member

 REF: 575306
 11/05/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Trả lời sao th́ cũng là nói dối. Út không có biết là trả lời sao nữa, dù sao cũng không tự nhiên, câu hỏi nào của anh cũng có ngụ ư.

Mà sao anh đẹp dzai này hỏi lung tung thế. Vào nhà em nghe kể chuyện th́ ngồi yên đó thưởng thức. Cứ hỏi lung tung, Út trả lời lung ta, sau anh hiểu tùm lum phải đâm ra nhầm

Thôi th́ trà lời thế này nhé : ǵ ǵ Út cũng biết, cầm kỳ thi hoạ, chỉ là hay hay dở thôi anh ạ.


 

 vudinhthi
 member

 REF: 575572
 11/08/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sao mà cáu vậy Út ?
Chỉ là một câu hỏi thường thôi em.
Người pháp có câu "... partir du mauvais pied ?" H́nh như là trường họp của ḿnh. Anh đề nghị ḿnh có thể "repartir du bon pied...". Em nghĩ sao ?


 

 utot91
 member

 REF: 575699
 11/09/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Anh đẹp Dzai ơi,
Bắt đầu lại th́ bắt đầu lại mà Út cũng muốn biết quel pied danser. Thế anh Thi tự giới thiệu xem nào.



 

 utot91
 member

 REF: 575700
 11/09/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cầu Nguyện

Một chuyến tàu ngoài khơi gặp băo và bị ch́m. Có hai người c̣n sống may mắn trôi dạt đến một hoang đảo. Cả hai đă nhiều lần t́m cách kêu cứu nhưng không lần nào thành công. Cuối cùng, họ đồng ư với nhau là cùng ngồi cầu nguyện. Mỗi người sẽ ở một nửa ḥn đảo xem lời cầu nguyện của ai sẽ linh nghiệm.

Đầu tiên, người thứ nhất cầu nguyện có được thức ăn. Sáng hôm sau, người thứ nhất t́m thấy một cây có nhiều quả rất ngon nên anh ta không c̣n phải lo lắng đi t́m thức ăn nữa. Ở phần bên kia ḥn đảo , đất vẫn khô cằn và người thứ hai không t́m được ǵ cả.

Hết một tuần, người thứ nhất cầu nguyện cho có bầu bạn. Chỉ sau một ngày, ở bên đảo của người thứ nhất có một chiếc tàu khác bị đắm và một phụ nữ dạt vào. Hai người chuyện tṛ cho bớt cô đơn, c̣n ở phần bên kia ḥn đảo, người thứ hai vẫn không có ǵ khác.

Liên tục những ngày sau đó, người thứ nhất cầu nguyện được căn nhà, quần áo ấm và nhiều thức ăn hơn. Phép màu lại xảy ra. Những ǵ anh ta ước thường xuất hiện ngay vào buổi sáng ngày hôm sau. Tuy nhiên, vẫn không có khác xảy ra ở phần đảo của người đàn ông thứ hai.

Cuối cùng, người thứ nhất và người phụ nữ - nay đă là vợ anh ta - cầu nguyện có một chiếc tàu. Sáng hôm sau, một chiếc tàu lớn xuất hiện trên băi biển. Người thứ nhất dẫn vợ ḿnh lên tàu và quyết định bỏ người thứ hai ở lại trên đảo. Anh ta nghĩ rằng người kia không đáng được nhận bất kỳ thứ ǵ anh ta có được từ những lời cầu nguyện riêng của anh ta.

Khi chiếc tàu chuẩn bị rời bến, bỗng người thứ nhất nghe thấy có tiếng nói vang lên từ không trung : "Tại sao ngươi lại bỏ bạn ḿnh? ". Người thứ nhất thản nhiên cao giọng :"Tất cả mọi thứ đều do tôi cầu nguyện mà có. Anh ta chẳng cầu nguyện được ǵ cả nên anh ta không xứng đáng để đi cùng tôi."

"Ngươi sai rồi" - giọng nói vang lên trách móc - "Từ đầu đến cuối, anh ta chỉ ước có một điều và ta đă thực hiện cho anh ta điều ước ấy". Người thứ nhất rất ngạc nhiên: "Hăy cho tôi biết anh ta đă ước ǵ vậy? "

"Anh ta đă ước rằng những lời cầu nguyện của ngươi được biến thành sự thật ! "

Câu chuyện trên cho ta thấy rằng ở đời có nhiều người rất tham lam và ích kỷ. Chỉ v́ một chút tư lợi mà họ có thể quên đi t́nh nghĩa kết giao hoặc dứt bỏ t́nh ruột thịt. Thử hỏi ở thế gian này có mấy ai lúc nghèo th́ đồng cam cộng khổ với bạn bè và người thân, c̣n khi sang giàu th́ chịu chia sẻ cái phước phần đấy với những người nghèo c̣n lại. Cũng chỉ v́ cái ḷng ích kỷ mà cái hố cách biệt giàu nghèo ngày càng sâu và rộng ra. Những người tốt bụng và có ḷng thương người th́ lại quá ít, cứ như là một hạt cát th́ làm sao có thể lấp được biển.

Cái giàu vật chất chỉ là vui sướng và may mắn nhất thời, c̣n cái giàu t́nh cảm biết chia sẻ và giúp đỡ những người kém may mắn th́ để lại tiếng thơm muôn đời, lưu danh thiên sử.


 

 vudinhthi
 member

 REF: 575722
 11/09/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào Út,
Ok.
Tên tuổi th́ Út biết rồi
Chưa vợ (tin này quan trọng)
Con : hiện chưa đưá nào đến nh́n bố (hà hà)
Trước : có nhiều người yêu.
Hiện : đang t́m người yêu
Tương lai : mong cưới vợ và được vợ nuôi (ha ha)
Rời VN cách đây 15 năm
Chổ ở : lung tung âu châu, hiện đang ở Genève.
Thích cinéma, nghe nhạc hoà tấu, đọc thơ t́nh, nghe kể chuyện, thích thám hiểm, ṭ ṃ ghê lắm, cứng đâu, muốn ǵ blà làm cho bằng được, (không được không sao).
Hơi bị nghèo, không có chén hột xoàn.
Không biết bơi
Sợ bị nhéo
...
và được cô Út cho là đệp trai.....>>>>>

C̣n muốn biết ǵ nữa cô nương ?


 

 utot91
 member

 REF: 575798
 11/10/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

C̣n thiếu đó anh ơi,
mục đích làm quen của anh là ǵ ?


 

 utot91
 member

 REF: 575799
 11/10/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Luôn chờ em cúp máy trước…

Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện tṛ tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đă cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm c̣n vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến.

Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất măn nguyện, và cũng rất đắc ư. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều ǵ đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều ǵ vậy nhỉ? Cô cũng không rơ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi ḿnh chưa kịp nói xong một nửa câu “Hẹn gặp lại”, th́ đầu dây bên kia đă vang lên tiếng “cạch” cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của ḿnh sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó.

Rồi cũng đến một ngày, hai người căi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát.

Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng “ngốc” đợi nghe cô nói xong câu “Tạm biệt”. Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, b́nh thản như xưa. Cô gái th́ chẳng thốt lên lời, luống cuống nói “Tạm biệt”

Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.
Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, “Sao em không cúp máy?” Tiếng của cô gái như khản lại, ” Tại sao lại muốn em cúp máy trước?”. “Quen rồi”. Chàng trai b́nh tĩnh nói, “Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm”.

“Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều ǵ.” Cô gái hơi run run giọng. “V́ vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ.” Cô gái không ḱm nổi ḿnh, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức t́nh yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi.

Hoá ra, t́nh yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đă có thể nói lên tất cả.


 

 vudinhthi
 member

 REF: 575863
 11/10/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Lại làm khó anh chi Út. Sao Út không giản đơn như câu chuyện Út vừa kể. Có những niềm vui nhỏ, những chờ đợi nhỏ, những hy vọng nhỏ mà có thể mang lại hạnh phúc cho người. Có thể không phải là t́nh yêu trai gái. Mà là t́nh người với người.
Như một thí dụ nhỏ : anh post câu hỏi, rồi chờ Út trả lời, không thấy bóng dáng đâu hết, anh hy vọng : chắc trưa trưa, rồi chiều chiều,
rồi anh bực ḿnh : sao mà con gái kiêu thế !
Nhưng sáng ra vẫn ghé mắt vào xem Út có trả lời không. Vui khi đọc câu trả lời dù không ngọt ngào chút nào. Và cũng có lúc buồn thỉu buồn thiu : Út không trả lời anh. Thế rồi lại chờ và hy vọng...
Đó chỉ là một thí dụ thôi, đừng có cáu Út nhé.
Và anh muốn làm quen Út cũng đơn giản như thí dụ trên. T́m một niềm vui. Như Út vào diễn đàn vậy.

Sao hôm nay anh thật thà mà ớn lạnh luôn, tin th́ ráng chịu nha Út



 

 utot91
 member

 REF: 575869
 11/10/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Anh đừng lo, đời dạy cho Út không tin vào lời nói, cảm nhận là đúng nhất anh ạ. Mà sao Út cảm nhận một phần nào đó anh nói thật và rất thật nhỉ, h́ h́. Một người bạn gái rất thân cho em biết, trong cái đừa có cái thật và ngược lại. Em tin thuyết này. Lúc nào cũng có trái và phải (Recto/verso). Trong niềm vui có nổi buồn, trong nụ cười có khi có ḍng nước mắt. Cũng như âm dương, nhật nguyệt,... cho nên trong giản dị có cầu kỳ và gặp nhau tất sẽ chia tay.
Khác với anh nói ở trên, em không tin là con người thật phản ảnh qua thơ văn anh ạ. Biết đâu thơ mỹ miều mà người lại khô khan, thơ tràn đầy sức sống mà người suy tàn theo năm tháng... nói chung em nghĩ người và thơ văn là hai thế cực khác nhau. Anh có thể thích một bài văn hay, câu thơ tuyệt hay bức hoạ xuất thần, nhưng khi t́m hiểu đến con người thật phía sau th́ hay thất vọng anh ạ. Suy nghĩ kỷ lời Út nói.
Út lại huyên thuyên quá rồi phải không anh ?


 

 utot91
 member

 REF: 576650
 11/15/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cánh cửa không bao giờ khoá

Cô gái mới có 18 tuổi, cô – như hầu hết các thanh niên ngày nay – chán sống chung trong một gia đ́nh nền nếp. Cô chán lối sống khuôn phép của gia đ́nh. Cô muốn rời khỏi gia đ́nh:

- Con ko muốn tin ông trời của ba mẹ. Con mặc kệ, con đi đây!

Thế là cô quyết tâm bỏ nhà đi, quyết định lấy thế giới bao la làm nhà ḿnh. Tuy nhiên, chẳng bao lâu, cô bị ruồng bỏ v́ không t́m ra việc làm, cuối cùng cô phải đem thân xác, h́nh hài ḿnh ta làm thứ để mua bán, đổi chác. Năm tháng cứ thế trôi qua, cha cô qua đời, mẹ cô già đi và cô con gái đó ngày càng sa đọa trong lối sống của ḿnh.

Không c̣n chút liên lạc nào giữa hai mẹ con trong những năm tháng ấy. Bà mẹ nghe đồn về lối sống của con gái ḿnh, bà đă đi t́m con trong khắp thành phố. Bà đến từng nhóm cứu trợ với lời thỉnh cầu đơn giản:

- Làm ơn cho tôi chưng tấm h́nh ở đây!

Đó là tấm h́nh một bà mẹ tóc muối tiêu, mỉm cười với hàng chữ: “Mẹ vẫn yêu con… Hăy về nhà đi con!”.

Vài tháng lại trôi qua, vẫn không có ǵ xảy ra. Rồi một ngày, cô gái đến toán cứu trợ nọ để nhận một bữa ăn cứu đói. Cô chẳng buồn chú ư đến những lời giáo huấn, mắt lơ đễnh nh́n những tấm h́nh và tự hỏi: “Có phải mẹ ḿnh không nhỉ?”.

Cô không c̣n ḷng dạ nào chờ cho hết buổi lễ. Cô đứng lên, ra xem kĩ bức ảnh. Đúng rồi, đúng là mẹ cô và cả những điều bà viết nữa: “Mẹ vẫn yêu con… Hăy về nhà đi con!”. Đứng trước tấm h́nh, cô bật khóc.

Lúc đó trời đă tối nhưng bức h́nh đă làm cô gái xúc động đến mức cô quyết định phải đi bộ về nhà. Về đến nhà trời đă sáng tỏ. Cô sợ hăi khép nép không biết sẽ phải nói ra sao. Khẽ gơ cửa, cô thấy cửa không khoá. Cô nghĩ chắc có trộm vào nhà. Lo lắng cho sự an toàn của mẹ ḿnh, cô gái trẻ chạy vội lên buồn ngủ của bà và thấy bà vẫn đang ngủ yên. Cô đánh thức mẹ ḿnh dậy:

- Mẹ ơi, con đây! Con đây! Con đă về nhà rồi!

Không tin vào đôi mắt ḿnh, bà mẹ lau nước mắt rồi hai mẹ con ôm chầm lấy nhau. Cô gái nói với mẹ:

- Mẹ à, con lo quá. Thấy cửa không khoá, con cứ nghĩ nhà có trộm!

Bà mẹ nh́n con âu yếm:

- Không phải đâu con à! Từ khi con đi, cửa nhà ḿnh chưa bao giờ khoá. Mẹ sợ lúc nào đó con trở về mà mẹ không có ở đây để mở cửa cho con!

Và cô gái lại gục đầu vào ḷng mẹ, bật khóc






 

 tiendaoduy
 member

 REF: 576656
 11/15/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chuyên cuå út hay wá, súc tích í nghiă và có tính nhân vän.

Cám ön em!


 

 vudinhthi
 member

 REF: 576777
 11/16/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cô này mà bán hàng chắc không ai mua. Anh chỉ muốn làm quen thôi mà Út nói một tràng. Út ơi, Út đâu có huyên thuyên, cái này người ta gọi là lư sự đó Út. Anh bắt đầu hiểu hơn về nick của em, cay ghế chứ !
Này này, như Út nói trên th́ Út biết làm thơ, vậy dám chơi đối thơ với anh không ? Mời em nhé.


 

 utot91
 member

 REF: 576795
 11/16/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Người Bạn

Người chủ tiệm treo tấm bảng “Bán Chó Con” lên cánh cửa.
Những tấm biển kiểu như vậy luôn hấp dẫn các khách hàng nhỏ tuổi. Ngay sau đó,ù có một cậu bé xuất hiện. “Chú bán mấy con chó này với giá bao nhiêu vậy?” cậu bé hỏi.
Ông chủ trả lời “Khoảng từ $30 cho tới $50.”
Cậu bé móc trong túi ra một ít tiền lẻ. “Cháu có $2.37,” cậu nói, “cháu có thể coi chúng được không?”
Người chủ tiệm mỉm cười và huưt sáo. Từ trong cũi chạy ra chó mẹ Lady cùng với năm cái nắm lông be bé xinh xinh chạy theo. Một con chó con chạy cà nhắc lết theo sau. Ngay lập tức, cậu bé chỉ vào con chó nhỏ bị liệt chân đó “Con chó con này bị làm sao vậy?”

Người chủ giải thích rằng bác sĩ thú y đă coi và nói rằng con chó con bị tật ở phần hông. Nó sẽ bị đi khập khiễng măi măi. Nó sẽ bị què măi măi. Đứa bé rất xúc động. “Cháu muốn mua con chó con đó.”
Người chủ nói rằng “Chắc là cháu không muốn mua con chó đó đâu, c̣n nếu cháu muốn nó th́ chú sẽ cho cháu luôn.”

Cậu bé nổi giận. Cậu nh́n thẳng vào mắt của người chủ, và nói rằng “Cháu không muốn chú cho cháu con chó con đó. Nó xứng đáng như bất kỳ con nào khác và cháu sẽ trả cho chú đủ giá tiền cho nó. Thật ra, cháu sẽ đưa cho chú $2.37 bây giờ và 50cent mỗi tháng cho đến khi cháu trả đủ số tiền.”
Người chủ phản đối “Cháu đâu có muốn mua con chó đó. Nó sẽ chẳng bao giờ có thể chạy được và chơi với cháu như những con chó con khác.”

Nghe vậy, cậu bé cúi xuống và kéo ống quần lên để lộ ra một chân bị vặn vẹo, teo quắt và phải có hệ thống thanh giằng chống đỡ. Cậu nh́n lên người chủ và nói rất khẽ “Vâng, cháu cũng không có chạy được, và con chó nhỏ đó cần một người có thể hiểu được nó!”





 

 utot91
 member

 REF: 576800
 11/16/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào anh đẹp Dzai,
anh không thích nghe Út kể chuyện nữa sao nè ?
Không có ǵ là dám hay không dám đâu anh, chỉ là muốn hay không thôi.
Thường người lư sự làm thơ nhức đầu lắm anh ơi.

Hồi nhỏ Út đi bán thuốc lá, nếu mà người mua dễ thương th́ Út bán, không dễ thương th́ Út không bán. Không phải lúc nào người bán cũng cần người mua đâu anh ạ.

Anh chưa nghe câu :
ớt nào mà ớt không cay
ai ngơ nếm thử đêm ngày không quên


 

 vudinhthi
 member

 REF: 576808
 11/16/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Cái này kêu là ăn miếng trả miếng đây !
Út làm nghề ǵ ngoài đời vậy ?
Giống i như con nhím, vừa đụng vô là sừng lông lên.
ZEN cô nương ơi, ZEN !

Biết rằng là ớt rất cay
Nhưng anh muốn thử, em này, chịu đi



 

 vudinhthi
 member

 REF: 576811
 11/16/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Anh không có cố ư làm Út giận.

 

 utot91
 member

 REF: 576942
 11/17/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Út đâu có giận anh đẹp dzai đâu nè. Một người Út mới quen nói anh hiền như cục bột ấy. Nhưng mà anh đẹp dzai ơi, làm quen như anh không có lấy ḷng được con gái tụi em đâu. Anh phải nhẹ nhàng hơn chứ. Thay v́ hỏi Út dám đối thơ th́ sao anh không t́m lời nào ngọt hơn nè, thơ chứ có phải là đi đánh nhau đâu mà anh nói dám hay không dám. Nhớ nha anh.


 

 utot91
 member

 REF: 576946
 11/17/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hôm kia vào,Út quên hỏi thăm anh Tiendaoduy ghé thăm Út, xin lỗi anh nhé, hôm nay Út kể chuyện này cho anh và các bạn nghe nha :

Để rồi xem

Ngày xửa ngày xưa ở đất nước Trung Quốc có một anh nông dân nghèo khốn khổ. Anh ta không có nhiều tiền và để thay thế máy kéo, anh sử dụng một con ngựa già để cày xới cánh đồng của ḿnh.

Một buổi trưa hôm nọ, trong khi đang làm việc trên cánh đồng, con ngựa già đột nhiên lăn đùng ra chết. Mọi người trong vùng thấy vậy liền nói: "Ồ, thật là một điều khủng khiếp đă xảy ra". Nhưng anh nông dân chẳng tỏ vẻ ǵ lo lắng, anh ta vẫn b́nh tĩnh đáp lại: "Để rồi xem". Sau đó, v́ cảm phục bản lĩnh của anh nông dân nghèo lạc quan, mọi người trong làng tụ tập lại và góp tiền mua tặng anh ta một con ngựa mới coi như là một món quà chia sẻ rủi ro.

Bây giờ, phản ứng của mọi người là: "Anh ta là một người may mắn!". Nhưng anh nông dân chỉ nói: "Để rồi xem".

Hai ngày sau, con ngựa mới phóng qua rào và chạy mất. Mọi người trong làng lắc đầu than: "Thật là một anh chàng tội nghiệp". Anh nông dân mỉm cười và nói: "Để rồi xem".

Sau một vài ngày dạo chơi, rốt cuộc, con ngựa cũng t́m được đường về nhà, và mọi người một lần nữa lại mừng cho anh: "Thật là một anh chàng tốt số". Nhưng anh nông dân chỉ lại nói: "Để rồi xem".

Không lâu sau, khoảng vào cuối năm, anh nông dân trẻ trong một cú té ngựa đă bị găy chân. Người trong làng bàn tán: "Thật tiếc cho anh nông dân đen đủi". Anh nông dân vẫn thản nhiên: "Để rồi xem".

Hai ngày sau, quân đội đến làng để bắt quân dịch. Khi họ trông thấy anh nông dân với chiếc chân bó bột, họ đă không nhận anh. Được dịp, mọi người lại x́ xào: "Số anh ta hên thật". Anh nông dân trẻ cũng chỉ cười: "Để rồi xem"...

Trong cuộc sống, không có ǵ là chắc chắn. Nhiều lần chúng ta cứ tưởng rằng đấy là tai họa nhưng thực chất đó lại là một món quà ẩn dấu. Và khi tâm hồn chúng ta rộng mở, tất cả những trở ngại hay t́nh huống khó khăn mà chúng ta gặp trong cuộc sống sẽ biến thành những phần thưởng mà từ đó chúng ta có thể rút ra được những bài học quư giá.


 

 demkhongtroi
 member

 REF: 576962
 11/17/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Dkt rat thich nhung truyen ban ke lai . thanks

 

 utot91
 member

 REF: 577022
 11/18/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cám ơn DKT ghé thăm đoc truyện Út kể.

Hôm nay trời âm u. Buồn. Phóng tầm nh́n về hướng tây. Út h́nh dung ra người bạn Út, như thường lệ, đang ngồi chơi game. Xoay sang hướng tây, một người mới quen, và h́nh như cũng đang đọc những ḍng chữ của các bạn viết trên diễn đàn này. C̣n phía sau lưng Út, quê hương. Và tự nhiên Út càm nhận được hai chữ cô đơn. Út nhớ có lần đọc một câu chuyện giản dị tầm thường về một con rối muốn làm người, Út kể các bạn nghe nha :

Ngày nảy ngày nay tại một thành phố xinh đẹp, có một con rối tóc dài mượt như nhung, đôi mắt to tṛn, cái miệng dễ thương luôn cười rất xinh xắn. Con rối xinh xắn đó tên là ... À, mà không biết cũng được, đâu có ǵ quan trọng đâu.

Con rối đi theo đoàn rối biểu diễn ở khắp nơi. Ở mỗi nơi nó mang một cái tên khác nhau, một cái vai khác nhau. Ở mỗi nơi nó đều được người ta yêu thích và hoan nghênh nhiệt liệt.

Một hôm, con rối nằm mơ thấy một vị thần nói với nó rằng:

"Này con rối, con đă sống rất tốt trên đời, con có thể trở thành ngừơi đấy, con có muốn làm người không?"

Con rối trả lời:

- Con muốn làm người.

"Vậy th́ con hăy để ngừơi ta gọi tên thật của con, tên con là ... Đó là một cái tên mà rất nhiều người cho là xấu xí, nhưng chỉ cần người khác gọi tên con và yêu thương cái tên đó th́ con sẽ trở thành người"

Con rối trả lời :

- Nhưng cái tên đó làm sao người ta chịu gọi tên con ? Sao ngài không cho con một cái tên khác ?

Vị thần trả lời "Tên con do số phận đặt, không phải ta". Nói rồi, Ngài biến mất.

Năm này qua năm khác, con rối cười, con rối khóc, con rối cử động dưới những sợi dây. Con rối kết bạn với những con rối khác và những con người, thân có, sơ giao có, nhưng cũng không ai biết đến tên thật của nó. Nhưng con rối luôn muốn làm người.

Đến một ngày, con rối quyết định nói cho người ta nghe tên của ḿnh. Con rối đến bên cô bé bán kem - bạn thân của con rối hơn một năm qua và nói rằng:

- Cô bé bán kem ơi, tôi đă chơi với cô hơn một năm rồi, nhưng cô chưa bao giờ biết đến tên thật của tôi. Bây giờ tôi muốn cô biết.

Cô bé bán kem dù ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười trả lời:

- Bạn rối hăy nói cho tôi nghe tên của bạn đi. Tôi là bạn thân của bạn, tôi muốn biết tên của bạn.

- Nhưng tên của tôi có thể cô bé sẽ thấy xấu lắm...

- Có ǵ đâu! Dù xấu như thế nào đi nữa chẳng phải bạn luôn là bạn tôi sao? Bạn cứ nói đi, đừng ngại...

Con rối chăm chú nh́n cô bé, rồi khẽ ghé miệng sát vào:

- Tên tôi là...

- Aaaaaaaaaaaaaaaa... - Cô bé bán kem hoảng hốt, khuôn mặt xanh xao và bất thần.

Rồi cô bé bán kem xa dần, xa dần, không c̣n nói chuyện với con rối nữa. Cô bé bán kem xem con rối như là quái vật. Con rối buồn... buồn lắm. Nhưng con rối không bỏ cuộc v́ nó không muốn cô đơn, nó muốn có người gọi tên của nó. Nó muốn có ngừơi yêu thương nó và cái tên ấy. Nó muốn được làm người.

Một ngày kia, con rối đến bên người chăn ḅ - bạn thân của con rối đă năm năm và nói rằng:

- Anh chăn ḅ ơi, tôi và anh đă làm bạn năm năm rồi nhưng chưa bao giờ anh biết đến tên thật của tôi. Tôi muốn nói cho anh nghe v́ tôi muốn có người gọi tên tôi.

Người chăn bỏ dù ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười trả lời:

- Bạn hăy nói đi. Tôi là bạn của bạn, tôi muốn biết tên thật của bạn lắm.

- Nhưng tên của tôi có thể anh sẽ thấy xấu lắm...

- Có ǵ đâu! Dù xấu như thế nào đi nữa chẳng phải bạn luôn là bạn tôi sao ? Bạn cứ nói đi, đừng ngại...

Con rối chăm chú nh́n người chăn ḅ, rồi khẽ ghé miệng sát vào:

- Tên tôi là...

Ngừơi chăn ḅ cũng ít nói chuyện dần, rồi xa dần, xa dần con rối. Người chăn ḅ xem con rối như là quái vật. Con rối buồn... buồn lắm.

Bạn bè của con rối bảo "Mày đừng nói cho người ta biết tên thật nữa, người ta rồi sẽ bỏ rơi mày, khinh miệt mày như chúng tao mà thôi". Một con rối khác nói "Mày không thể làm người được đâu". Nhưng con rối không bỏ cuộc v́ nó không muốn cô đơn, nó muốn có người gọi tên của nó. Nó muốn có người yêu thương nó ngay cả khi biết đựơc cái tên. Nó muốn được làm người.

Con rối đến bên người cha đă tạo ra nó và nói rằng:

- Cha ơi, cha đă tạo ra tôi, cha đă cho tôi h́nh hài này, vóc dáng này, từ con mắt đến bàn tay. Cha đă nuôi tôi, đă cho tôi những vai diễn. Tôi cám ơn cha nhiều lắm. Tôi yêu cha nhiều lắm. Tôi muốn nói cho cha nghe tên thật của ḿnh.

Người tạo ra con rối ngạc nhiên và bảo:

- Tên thật? Không phải ta đă đặt cho con một cái tên sao? Tên của con là ...

Con rối lắc đầu:

- Không phải đâu cha ơi! Đó là tên cha đặt, c̣n tên mà số phận đặt cho tôi không phải như thế.

Người tạo ra con rối nheo mắt suy nghĩ rồi ôm lấy con rối vào ḷng:

- Thế tên thật mà số phận đă đặt cho con là ǵ, con của ta?

- Nhưng tên của tôi có thể cha sẽ thấy xấu lắm...

- Dù xấu như thế nào đi nữa th́ con vẫn là con của ta, ta là người đă sinh ra con, cho dù tất cả mọi người có bỏ rơi con th́ ta vẫn c̣n đó.

Con rối chăm chú nh́n người đă tạo ra nó, rồi khẽ ghé miệng sát vào:

- Tên của tôi là ...

Người tạo ra con rối lên tim và ngất xỉu ngay tại chỗ. Sau khi được người ta cấp cứu và dưỡng bệnh một thời gian, ông dù rất yêu thương và rất nhớ con rối nhưng cũng không bao giờ muốn gặp nó, không bao giờ muốn nó bước chân vào nhà ông nữa. Ông không thể chấp nhận ḿnh đă tạo ra một con rối như thế này. Ông xem con rối như một quái vật.

Con rối buồn lắm...

... và nó ra đi.

Con rối vẫn đi, nó cùng với những con rối khác diễn những vở diễn vĩ đại của cuộc đời. Nó đi rất nhiều nơi. Nó có rất nhiều tiền. Ở mỗi nơi nó mang một cái tên khác nhau, một cái vai khác nhau. Ở mỗi nơi nó đều được người ta yêu thích và hoan nghênh nhiệt liệt nhưng mà có ai biết đến tên của nó đâu. Và nó cũng không muốn người ta biết đến cái tên của nó nữa... một cái tên ai cũng cho là xấu xí.

Con rối vẫn cười bằng gương mặt người ta đă vẽ cho ḿnh, vẫn diễn bằng những kịch bản mà người ta giao cho nó, nói những câu người ta thích nghe, làm những thứ người ta thích nh́n. Đôi khi nó cũng tự viết kịch bản cho ḿnh nhưng đó là những kịch bản trong im lặng.

Ngày nảy ngày nay có một con rối, con rối có tên là ..... và mấy chục năm sống trên đời vẫn không ai gọi tên nó.

Có một bộ truyện tranh mang tên Monster kể về một con quái vật không tên. Con rối trong câu chuyện cổ tích này có tên, nó tên là ... - à, mà thôi, biết cũng có làm được ǵ đâu v́ bạn sẽ không gọi tên nó. Con rối rất dễ thương, nó dù không được làm người nhưng măi măi sẽ không bị biến thành quái vật.

Có nhiều bạn đọc xong câu chuyện sẽ biết đựơc tên thật của con rối, vậy th́ bạn đừng nói cho người khác nghe nhé, v́ con rối không muốn bị xem là quái vật. Nó là một con rối rất dễ thương.


Hiện thực và ước mơ vẫn luôn mang một khoảng cách thật xa. Nhưng không có điều ǵ, không có ai có thể dựa vào cái gọi là hiện thực để ngăn cấm ước mơ.
Thật thật giả giả trong cuộc đời vốn khó phân biệt. Con rối hăy cứ sống với những vai diễn của ḿnh và cũng hăy viết riêng những kịch bản cho ḿnh, biết đâu được rồi một ngày nào đó giả thành thật, thật thành giả... Cuộc đời đâu thể đoán trước mà, phải không?

Nếu viết tiếp cho câu chuyện này, có lẽ tôi sẽ viết rằng... một ngày kia, cuối cùng ước mơ của rối đă thành hiện thực, nó đă thành người. Nhưng rối đâu biết, khi thành người rồi nó sẽ lại đối diện với rất nhiều những hi vọng và thất vọng khác, những nỗi cô độc khác dù quanh nó là hành tỉ con người đờng loại... Biết đâu lúc đó rối-người lại muốn trở lại làm rối, trở lại với những vai diễn cho mọi người và những kịch bản của riêng ḿnh...

Thế, cảm nhận của người đọc với câu chuyện này sao nhỉ ?

Sẽ có :

Số phận của một con rối. Xă hội liệu có chấp nhận cho con rối ấy làm người không.
Câu trả lời là không.
Rối ơi, mi đừng bao giờ tiết lộ cho mọi người biết mi là ai, nếu mi không muốn trở thành một con quái vật trong mắt mọi người. Mi chết đi.


Tôi thấy ḿnh giống con rối trong chuyện quá, cũng ao ước có một người nào đó biết ḿnh có mặt trên đời này, cũng ao ước được sống một cuộc sống khác với hiện tại, cũng ao ước.......... Tôi không có đủ can đảm để thực hiện những ước mơ như con rối trong truyện. Nhiều lúc nghĩ đến lại thấy buồn. Có lẽ tôi phải sống và làm việc hết ḿnh cho hiện tại. Biết đâu một ngày nào đó............

Buồn thay cho con rối .Tôi khá hụt hẫng khi cả người tạo ra con rối cũng không thể chấp nhận nó. Liệu một cuôc sống mà cứ sống với những vai diễn ,cứ cười với khuôn mặt mà người ta vẽ có phải là cuộc sống không. Một cái tên quan trọng lắm sao !?Tôi không thể chấp nhận được việc chỉ v́ một cái tên mà người ta sẵn sàng xa lánh một con người. Sao truyện không kết thúc bằng việc một ai đó chấp nhận cái tên của con rối và yêu quí nó.

..."Buồn cho con rối"... Đó là suy nghĩ rất chung của nhiều bạn đọc, điều đáng buồn ở đây ko phải con rối, mà là đáng buồn ở ḷng người! Dù là con người nhưng họ không chấp nhận được sự khác biệt dù chỉ là cái tên, ko vượt qua được bản thân để đến với t́nh yêu thương... Nếu thế, làm 1 CON RỐI chẳng phải tốt hơn sao?


 

 vudinhthi
 member

 REF: 577057
 11/18/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào Út,
Qua chuyện kể con rối, anh Thi không hiểu sâu sắc về ư em muốn nói, nhưng anh biết em đă nói lên được một nỗi buồn sâu kín của em. Ước mơ ? Thất vọng ? và hy vọng. Anh hiểu được v́ anh cũng đă từng như thế.
Nếu Út là một con rối nào đó th́ anh Thi t́nh nguyện làm một con rối bạn, dù sao nỗi buồn được chia đôi vẫn nhẹ gánh hơn. Và niềm vui khi được chia sẻ th́ mới là niềm vui thật sự.


 

 utot91
 member

 REF: 577139
 11/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào anh đẹp dzai,
Thật là muốn làm rối bạn với Út không nè ?
Anh ĐD dễ tin quá à. Biết Út là ai mà hy sinh làm rối vói Út thế ?
Xem ra anh có nhầm Út với ai không hén ?


 

 utot91
 member

 REF: 577140
 11/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chuyện hai con ngựa

Ngựa Cái ngày đêm không làm lụng ǵ hết và chỉ tha thẩn trên cánh đồng, c̣n Ngựa Đực đêm đêm mới được thả đi ăn, ban ngày phải cày đất. Thấy vậy Ngựa Cái mới bảo Ngựa Đực:

- Anh việc ǵ phải kéo cày? Giá tôi ở địa vị anh th́ tôi không có chịu. Chủ mà lấy roi quật tôi, tôi sẽ tung vó đá lại.

Sang ngày hôm sau, Ngựa Đực bèn nghe lời Ngựa Cái. Bác nông dân thấy Ngựa Đực trở nên ương bướng, bèn đóng Ngựa Cái vào vai cày.

Xúi giục kẻ khác làm bậy, trước tiên là làm hại chính ḿnh.


 

 utot91
 member

 REF: 577143
 11/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Con chuột tinh khôn

Có con mèo ngồi ŕnh những con cá béo mập trong chậu nước trước nhà mà không nghĩ ra cách bắt cá. Bỗng có con chuột ṃ đến trên thành chậu, ngó vào đáy nước. Quên phắt đi những con cá, Mèo chộp ngay lấy Chuột, định ăn tươi. Chuột quính quá kinh hăi kêu lên:

- Đừng vội giết tôi. Xin câu lên biếu bác con cá béo ngậy thơm ngon hơn thịt chuột nhiều.

Nghe nói đến cá, Mèo chịu buông tha, nhưng vẫn coi chừng Chuột cẩn thận. Chuột khẽ đến bên miệng chậu tḥ đuôi vào loáy ngoáy trong nước một hồi. Cá ngỡ là trùn, bèn cắn ngay đuôi Chuột, liền bị Chuột quẫy đuôi quăng lên bờ. Vừa lúc đó có tiếng người la:

- Chuột ăn trộm cá.

Mèo bèn chộp ngay Chuột, cắn vào cổ. C̣n chủ nhà vừa bắt cá thả vào chậu, vừa lớn tiếng khen:

- Mèo nhà giỏi thật, không có nó th́ Chuột đă ăn mất cả rồi!




 

 utot91
 member

 REF: 577513
 11/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Phật ở đâu?

Thuở xưa, có anh chàng đọc kinh nghe nói về Phật, thích lắm, quyết định đi t́m gặp Ngài bằng được. Anh chàng khăn gói quả mướp ra đi. Sau khi trải qua không biết cơ man nào là núi sông, thành phố, hầm hố gian nguy hiểm trở... Chàng vẫn chưa gặp được Phật giống như h́nh dạng trong Kinh đă diễn tả.

"Thân Phật sắc vàng, cao một trượng sáu, đầy đủ ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp, hào quang chói sáng. "

Một hôm tại một sườn non, chàng trai t́nh cờ gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, cốt cách siêu phàm, mừng quá, chàng khẩn khoản:

- Thưa cụ, cụ có biết Phật đang ngụ ở đâu không... Xin chỉ dùm cho con với.

Ông lăo mĩm cười:

- Ồ! Chỗ nào mà không có Phật... Trên quăng đường vừa qua, chả lẽ con không gặp được Ngài ư...

- Thưa cụ, trên đường đi con đă từng gặp vô số người, nhưng đều là hạng phàm phu tục tử cả. Con chưa từng thấy người nào có được vài tướng tốt như trong kinh đă mô tả về Phật cả.

Ông cụ cười ha hả:

- Cháu ngốc nghếch thật, cháu không biết rằng cái thân đầy đủ ba mươi hai tướng tốt và tám mươi vẻ đẹp đó người Ấn Độ đă đốt thành tro và chia nhau xây tháp thờ cúng cả rồi ư...

- Thưa, thế th́ Phật chết rồi sao...

- Hiện giờ Đức Phật đang phân thân ở khắp mọi nơi. Ngài cũng mang thân tốt và xấu như chúng sinh vậy. Con có c̣n muốn gặp Ngài nữa không...

- Thưa, dù bất cứ với h́nh dáng nào, nếu đích thật là Ngài th́ con vẫn vô cùng khát ngưỡng.

- Vậy th́, để ta mách nước cho con nhé... Con hăy quay về, trên đường về nếu con gặp người nào mang guốc trái ở chân phải, guốc phải ở chân trái th́ người đó chính là một hóa thân của Phật. Hăy thừa sự và cúng dường vị Phật ấy như trong kinh đă dạy.

Chàng trai hối hả quay về. Suốt quăng đường dài, chàng không gặp Đức Phật nào mà h́nh dạng như cụ già diễn tả. Chán nản, chàng đi luôn về nhà. Trời đă khuya, bà mẹ c̣n chong đèn ngồi đợi con. Nghe tiếng gọi cửa bà mừng quá, quờ quạng t́m đôi guốc rồi chống gậy tất tả ra mở cửa.

Chàng trai thấy mẹ tiều tụy, nước mắt chảy dài trên đôi má nhăn nheo, mang lộn chiếc guốc trái qua chân phải, guốc phải sang chân trái. Chàng ôm chầm lấy mẹ nghẹn ngào: "Ôi Đức Phật yêu quí của con. "


 

 utot91
 member

 REF: 577532
 11/22/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Tôi đă bắt đầu biết... nói dối

Thủa nhỏ, tôi được dạy rằng, phải sống trung thực không dối trá với bản thân ḿnh và với mọi người v́ đó là con đường sáng duy nhất của kiếp người.

Khi đó, tôi chưa hiểu thế nào là trung thực, thế nào là dối trá mà chỉ biết rằng những hành động nào của tôi làm vừa ḷng người lớn, được khen là ngoan ngoăn th́ đấy là những hành động trung thực. Nhưng đến một hôm, tôi đă biết sự thật trong những lời khen ấy.

Tôi bắt đầu biết nói dối, những lời nói dối chân thành nhất của đời ḿnh. Tôi có ngừơi bạn quanh năm lênh đênh trên con tàu nhỏ, đă cũ, đi câu mực, đánh cá trên biển, vài tháng mới trở lại đất liền vài ngày.

Một lần, anh đi biển và thời tiết thay đổi đột ngột khiến biển động dữ dội.

Nhà anh chỉ c̣n người mẹ già ốm yếu. V́ quá lo lắng cho con trai, bệnh tim tái phát khiến bà phải vào viện trong t́nh trạng hôn mê. Khi đó gió biển gào thét dữ dội.

Các bác sĩ quyết định phải mổ ngay nhưng họ không thể tiến hành ca mổ trong lúc bà mẹ lâm vào t́nh trạng hôn mê, suy kiệt tinh thần hoàn toàn.

Trong những lúc tỉnh táo ngắn ngủi, bà thều thào hỏi bảo đă tan chưa, con trai bà đă về chưa? Khi đó có một người làng bên cho biết đă t́m thấy mănh vỡ của con tàu nhà bà dạt vào bờ biển. Bà hỏi các bác sĩ nhưng không ai trả lời.

Tôi đứng ở đó và thật rồ dại khi trung thực kể cho bà nghe rằng con băo khủng khiếp lắm, kéo dài vài ngày nữa mới thôi, con tàu đă bị vỡ, sóng sô vài mănh vào bờ, con trai bà (bạn thân của tôi) không biết số phận ra sao?

Các bác sĩ không kịp cản tôi.

Câu chuyện tôi vừa kể đă đánh gục những sức lực yếu ớt cuối cùng của bà. Bà nấc nhẹ và thiếp đi. Bác sĩ bó tay. Tôi t́nh cờ phạm phải một tội ghê ghớm mà suốt đời tôi không tha thứ cho ḿnh. Sau khi tan băo người bạn tôi sống sót trở về do một chiếc tàu khác cứu.

Anh không trách tôi mà chỉ gục bên mộ mẹ khóc nức nở. Sự trung thực ngu ngốc đă vô t́nh khiến tôi phạm sai lầm khủng khiếp.

Trong truyện ngắn nổi danh "Chiếc lá cuối cùng" của O.Henrry, một bệnh nhân tin chắc ḿnh sẽ chết. Cô đếm từng chiếc lá rụng của tán cây ngoài cứa sổ và tin rằng đó là chiếc lá đồng hồ số phận của cô.

Khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, cô sẽ chết. Nhưng chiếc lá cuối cùng không bao giờ rụng xuống. Cô gái b́nh phục, sống khỏe mạnh mà không biết rằng chiếc ls cuối cùng đó chỉ là một chiếc lá giả do một họa sĩ muốn cứu cô vẽ lên ṿm cây trơ trụi.

Như vậy sự thật không phải được nh́n thấy bằng mắt, được cảm nhận bằng tri thức. Nếu tôi không kể về cơn băo tôi thấy, mănh ván tàu vợ tôi được nghe th́ có lẽ người mẹ ốm yếu ấy không chết.

Nếu như không có chiếc lá giả kia, cô gái sẽ chết v́ bệnh tật và v́ tuyệt vọng. Sự thật trong đời sống con người phải đồng nghĩa với t́nh yêu nữa. Chỉ có điều ǵ cứu giúp con người, làm cho con người mạnh mẽ lên, hướng con người về ánh sáng...điều đó mới là sự thật.

C̣n tất cả những hành động, những lời nói cho dù đúng với mẳ ḿnh thấy, tai ḿnh nghe, tri thức của ḿnh hiểu nhưng chúng khiến cho người khác, hoặc cho niềm tin cuộc sống, mất đi sức mạnh tinh thần dẫn đến việc hủy hoại đời sống th́ đều không phải là trung thực. Nếu chúng là sự thật, đó là sự thật của một con quỷ không biết yêu thương con người.

Một lời nói dối trong t́nh yêu có thể cứu người và một lời nói thật phũ phàng có thể giết ngừơi. Tất nhiên chúng ta sẽ chọn lời nối dối chân chính.

Tuy vậy để phân biệt khoảng cách giữa những lời nói này cũng là một điều khó khăn và tùy thuộc vào từng hoàn cảnh đặc biệt. Bạn có biết nói dối thế nào để lời nói dối ấy là lời nói dối chân thành, chứa đầy t́nh yêu thương con người?

Đơn giản thôi. Bạn hăy giữ lấy một trái tim tha thiết với cuộc đời và đồng loại.



 

 utot91
 member

 REF: 577745
 11/23/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

T́nh yêu là cốc nước trắng

Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi th́ cô gái chợt đặt ra một câu hỏi:

- Đố bạn T́nh yêu là ǵ...

Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:

- Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một ly rượu vang và một ly champagne.


Sau khi mọi thứ đă được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén đầu tiên. Anh ta nói:

- T́nh yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ d́u dịu thanh thanh. C̣n nước thứ ba th́ sao...

T́nh yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không c̣n hương vị ban đầu.

Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói:

- T́nh yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người.

- Nhưng t́nh yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. C̣n t́nh yêu không như vậy.

Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói:

- T́nh yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.

Anh ta lại uống ly champagne.

- Không! T́nh yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được.

Chàng trai lo lắng v́ không t́m được câu trả lời. Bất chợt anh ta nh́n thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên.

- Đúng rồi, hăy nh́n cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. T́nh yêu cũng như vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát từ ḷng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ!

T́nh yêu là cốc nước trắng.

Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to.

Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.

Chàng trai đă hiểu rằng, anh ta đă có một câu trả lời đúng...


 

 utot91
 member

 REF: 577908
 11/24/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Thiên đường và địa ngục

Tôi là một con ruồi.

Tôi sinh đă một tháng. Đối với loài ruồi, tôi được coi là thanh niên.

Một tháng nay, tôi sống trong cái thế giới bẩn thỉu và hôi hám: ngủ thùng rác, lượn lờ nơi cống rănh, ăn vỏ dưa, vỏ cam, hít thở toàn bụi bậm và khí nóng.

Cái thế giới này thật chẳng ra làm sao? Không những kiếm ăn đă vất vả, lại có thể bị con người tiêu diệt bất cứ lúc nào. Sống những ngày như loài ruồi chúng tôi thật không đáng sống, tôi hiểu rơ điều ấy.

Nhưng ruồi lớn lại bảo:

- Thế gian không đến nỗi tồi như cậu tưởng? Cậu không đến những nơi tốt đẹp cậu mới coi chỗ này là địa ngục. Đó là v́ cậu chưa hiểu sâu biết rộng đấy thôi!

Ruồi lớn sinh trước tôi hai tháng, theo thứ bậc tôi phải coi như cha chú. Tôi hỏi:

- Chú ơi, chả lẽ thế gian này lại c̣n có nơi sạch sẽ?

- Sạch sẽ thôi à. - Chú đáp - Chẳng những sạch sẽ mà c̣n như thiên đường. Ngoài những thứ ngon, những cái đẹp, c̣n có cả máy lạnh. Cậu đă bao giờ nghe nói đến máy lạnh chưa? Đó là mùa xuân do con người tạo ra, cực kỳ mát mẻ. Cậu mà gặp, cậu sẽ thích đến mức phải t́m ngay một thứ ǵ mà ăn?

- Đi xem một chút có được không ạ?

- Sao lại không?

Từ thùng rác, chú dẫn tôi bay đi, qua đường Hoàng Hậu th́ rẽ, rồi đến một ṭa nhà cao đẹp, tôi đậu đằng trước một cánh cửa bằng kính khá lớn. Chú bảo:

- Chỗ này gọi là tiệm cà phê.

Cửa tiệm cà phê bỗng mở, một luồng gió mát lạnh bay ra. Chàng thanh niên đầu bóng mượt lững thững đi vào, chúng tôi nhân dịp đó bay theo.

Vào trong nhà, chú hỏi:

- Thế nào? Chỗ này có tuyệt không?

Chỗ này thật tuyệt! Hương thơm sực nức. Không biết từ đâu tỏa ra cái mùi dễ chịu đến như thế. Những người đàn ông âu phục chỉnh tề, những người đàn bà phấn son sặc sỡ cứ như bươm bướm! Trên các bàn bầy đầy bánh ngọt, đồ uống và những viên đường. Thật sạch, sạch đến mức tôi phát sợ!

Không biết chú đi đâu mất, c̣n lại một ḿnh, tôi chỉ có cách bay đến ẩn dưới một cái bàn nhiều hương vị.

Ngồi bên bàn là một người đàn bà đứng tuổi, vẻ hiền từ, và một thanh niên chừng hai mươi, nước da trắng trẻo. Người đàn bà hỏi:

- Mấy hôm nay anh chết gí ở chỗ nào thế?

Người thanh niên đáp:

- Chơi hụi mất hết cả tiền, c̣n đi chỗ nào được nữa?

Người đàn bà vặn lại:

- Tôi cho anh ăn, cho anh mặc, cho anh ở, cho tiền anh tiêu hàng ngày, c̣n hụi với họ ǵ?

Người thanh niên nói:

- Nhưng tiền mất rồi!

Người đàn bà hỏi:

- Mất bao nhiêu?

- Ba ngh́n.

Người đàn bà mở ví, rút ra sáu tờ năm trăm:

- Cầm lấy? Từ nay không được hụi với họ ǵ nữa! Bây giờ tôi phải đến đường Hoàng Hậu mua mấy thứ, tối nay chín giờ đợi anh ở nhà hàng Vân Hoa. Đồ chết tiệt!

Bà đưa tiền cho người thanh niên rồi với bộ mặt cười cười đứng dậy đủng đỉnh bước ra.

Người đàn bà vừa đi, người thanh niên liền đến một cái bàn khác. Bên bàn là một cô gái rất trẻ, phấn son tươi roi rói, xinh đẹp và hấp dẫn. Mái tóc cô kẹp một bông hoa bằng nhung.

Tôi bay đến, đậu lên bông hoa nhung nghe trộm.

Chàng trai nói:

- Em ơi! Bây giờ th́ em có thể tin được rằng công việc chẳng có ǵ rắc rối hết?

Cô gái nói:

- Đưa đây!

Chàng trai:

- Nhưng em phải làm một việc anh yêu cầu cơ?

- Việc ǵ?

Chàng trai đặt tiền vào tay cô gái, ghé tai cô th́ thầm những ǵ, tôi không nghe được, chỉ thấy cô thốt ra mấy tiếng: "Đồ quỷ!"

Chàng trai hỏi:

- Được không?

Cô gái đáp:

- Có ǵ mà không được? Anh đi trước, em c̣n phải ở đây đợi một người. Một giờ sau em sẽ đến!

- Không được lỡ hẹn đấy nhé!

Cô gái hỏi:

- Thế em đă lỡ hẹn với anh mấy lần?

Chàng trai đi rồi, cô gái đến pḥng gọi điện thoại. Tôi thừa cơ bay tới hộp đựng đường, ăn thoải mái, rồi đậu trên chén cà phê, nếm vị ngọt ở miệng chén.

Đang ăn một cách thích thú th́ cô gái trở lại ghế ngồi, lấy tay đuổi, tôi chỉ c̣n cách bay đến đậu lên tường.

Mười phút sau xuất hiện một người đàn ông to béo, khoảng năm mươi tuổi, mặc bộ lụa đen Quảng Đông, ngực đeo dây chuyền gắn h́nh bán nguyệt. Ông ngồi phịch xuống chiếc ghế da, bảo cô gái: "Đưa đây!" Cô gái đưa sáu tờ năm trăm, ông ta giắt vào thắt lưng: "Đối phó với bọn ấy kể cũng dễ nhỉ!"

Cô gái nói:

- Tiền anh ta lừa một người đàn bà đấy!

Ông béo bảo:

- Trên đời, xưa nay, vốn dĩ người này lừa người khác. Chỉ có điều, loại tiền này không phải kiếm từ tội ác thôi!

Lúc ấy, bỗng nhiên người đàn bà đứng tuổi cầm một túi nho từ cửa đi vào, xem ra có ư muốn t́m chàng trai, h́nh như có điều ǵ bà quên nói với anh ta. Nhưng chàng trai đi rồi, bà trông thấy ông béo, liền bước đến, tay chắp sau lưng, nghiêm mặt, hai mắt mở tṛn xoe, không nói một lời.

Ông béo thấy bà th́ lúng túng đứng dậy, dắt bà ra cửa. Tôi bay đến đậu trên vai ông, nghe hai người tṛ chuyện. Bà kia hỏi:

- Con đĩ ấy là ai thế?

Ông béo cười cười:

- Bà đừng có nóng nảy, nghe tôi nói đây. Cô ta là người quản lư cửa hàng Kiều Quang, tôi có chuyện mua bán nhờ giúp, phải đi cửa sau, bà hiểu không. Đây là ba ngh́n, bà cầm lấy mua ǵ th́ mua, tối về nhà tôi nói kỹ chuyện này cho bà nghe, bà vợ yêu quí của tôi ạ!

Bà ta cầm tiền, bỏ vào ví, vẻ mặt nghiêm trang:

- Nhớ về sớm đấy! Nhà vắng người. Tôi phải đến bà Tiêu chơi mạt chược, có thể về muộn!

Nói rồi, bà lững thững đi ra.

Tôi lập tức bay theo. Tôi cảm thấy ở cái chốn thiên đường này bề ngoài th́ sạch bên trong lại bẩn hơn rác rưởi. Tôi thà sống tiếp những ngày địa ngục ở thùng rác c̣n hơn! Cái thiên đường này bẩn đến mức loài ruồi cũng không muốn lưu lại một giây một phút!


 

 utot91
 member

 REF: 580120
 12/10/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào các bạn, hôm nay Út kể các bạn nghe một chuyện về t́nh bạn nha. Buồn lắm các bạn ơi, đến tuổi này rồi mà vẫn nhầm, nghĩ đi nghĩ lại th́ ông bà ḿnh nói đúng, chơi nhầm bạn xấu không tốt chút nào. Út cũng không biết làm sao có thể sáng suốt hơi, để có thể quen bạn tốt hơn. Trách ai chỉ biết trách ḿnh ngu thôi. Dỉ nhiên là Út không đến nổi chết nhăn răng như chuyện kể dưới đây, nhưng là chết méo tâm tư, chết héo trong ḷng và chết nhằn nhèo tư tưởng đó các bạn ạ...


Chơi với bạn xấu có ngày hại thân

Một ngày nọ, một con sử tử mới trưởng thành t́nh cờ gặp một con chó sói. Biết ḿnh không thể chạy thoát thân, con sói đành nói với con sư tử: “Thưa ngài sư tử vĩ đại, xin ngài tha mạng. Ngài hăy đem tôi về hang của ngài, hăy để tôi sống với ngài và vợ của ngài, tôi sẽ hầu hạ, phục vụ gia đ́nh của ngài cả ngày lẫn đêm không dám bê trễ.”

Cha mẹ của con sử tử này từng căn dặn nó không nên kết bạn với chó sói, nhưng khi nghe chó sói gọi nó là “ngài sư tử vĩ đại”, nó lấy làm thích chí và tự nhủ,” Con sói này không phải là kẻ xấu, nó không giống như những con sói khác.”

Cha con sư tử này là một lăo sử tử già nhiều kinh nghiệm, lăo nói với con trai của ḿnh rằng lăo không muốn thấy con sói trong hang, nhưng con sư tử cho rằng ḿnh giỏi giang hơn cha ḿnh, nó phớt lờ lời khuyên của cha và để con sói sống chung trong hang để làm bầu bạn với ḿnh.

Một hôm, con sói thèm ăn thịt ngựa, nó rủ sư tử, “Thưa ngài, thịt nào chúng ta cũng ăn qua, nhưng chúng ta chưa từng ăn thịt ngựa, vậy hăy đi săn một con ngựa nhé?”

Sư tử hỏi,” Nhưng biết t́m mấy con ngựa ở đâu?”

Chó sói đáp, “ Có rất nhiều con ngựa non ở bờ sông, thưa ngài.”

V́ vậy con sư tử đi cùng với con sói đến bờ sông. Có rất nhiều những con ngựa non đang tắm ở đó. Con sư tử vồ lấy một con ngựa nhỏ. Nó ngoạm lưng con vật bất hạnh để lôi về hang.

Lăo sư tử già thấy vậy, khuyên ngăn con ḿnh, “ Con à, những con ngựa non này là của nhà vua. Nhà vua có rất nhiều thợ bắn cung giỏi. Những con sư tử thích ăn thịt ngựa của nhà vua sẽ chẳng sống lâu được với những tay bắn cung đó đâu!”

Nhưng sư tử đă bén mùi mùi thịt ngựa non, nó chẳng quan tâm đến lời khuyên của cha nó, tiếp tục bắt và giết hết con ngựa này đến con ngựa khác khi chúng đang tắm ở bờ sông.

Nhà vua ra lệnh cho nhốt các con ngựa non vào trong chuồng, con sư tử bèn nhảy qua bờ tường và cắn chết chúng ngay tại chuồng.

Cuối cùng, nhà vua cho đ̣i một cung thủ lành nghề, nổi tiếng là bắn nhanh như chớp. Nhà vua hỏi, “ Ngươi có thể bắn hạ con sư tử đó không?”

Người bắn cung nói, “ Thưa đức vua, chắc chắn tôi sẽ hạ được nó.”

“Tốt lắm!” nhà vua hạ lệnh, “Hăy ngồi trong tháp canh trên bờ tường và bắn hạ con sư tử đó.”

Người cung thủ vâng lệnh, lên tháp canh ngồi chờ con sư tử.

Không biết ḿnh đang tiến dần tới chỗ chết, con sư tử và chó sói tiến dần đến bờ tường. Tuy nhiên, khi tới gần đến bờ tường, con sói không nhảy qua bức tường mà dừng lại để nghe ngóng.

Như thường lệ, con sư tử nhảy qua bờ tường và nhanh chóng chụp một con ngựa non và cắn chết con vật ngay tức th́. Người bắn cung chỉ đợi tới giây phút đó, hắn tức khăc bật dây cung.

Sư tử trúng tên, gầm lên, “Ta đă bị bắn.”

Nghe tiếng gầm đau đớn của con sư tử, sói thản nhiên tự nhủ, “Con sư tử đă bị bắn, nó sẽ chết ngay thôi, ḿnh về lại nhà của ḿnh trong rừng vậy.”

Nghĩ là làm, con sói đi về nhà, chẳng buồn nh́n lại phía sau.

Con sử tử non ngă xuống chết.

Bài học rút ra từ câu chuyện: Không lắng nghe lời khuyên sáng suốt của những người có kinh nghiệm sống hơn ḿnh, nghe lời đường mật của kẻ xấu và kết bạn với chúng th́ có ngày sẽ gặp họa. Kẻ xấu lợi dụng ta khi chúng có thể, nhưng luôn bỏ mặc ta trong lúc những lúc ta gặp nguy khốn, khó khăn.



 

 vudinhthi
 member

 REF: 580125
 12/10/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đáng đời cho Út !
Khoan xù lông nhím lên đó Út.
Ḥi nhỏ anh Thi bị bạn bè lừa mà về nhà khóc lóc kiểu này là bị ăn đ̣n thêm đó Út ơi.
Thôi, biết ngu là đă tăng thêm chút cái khôn rồi đó Út.
À mà anh Thi chưa bao giờ thấy người ta chết kiểu Út,
chết méo tâm tư,
chết héo trong ḷng
chết nhằn nhèo tư tưởng

... chắc khó coi lắm Út há.
Rỗi rảnh chụp tấm h́nh gởi anh làm kỷ niệm... về cái chết của Út


 

 utot91
 member

 REF: 580129
 12/10/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Một đêm quét lá bên đời
Vô duyên người dẫm lá rơi tơi bời
Chổi ṃn tôi góp lá rơi
Âm thanh uất nghẹn sao trời cũng rơi


 

 vudinhthi
 member

 REF: 580484
 12/13/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chưa ǵ đă lấy chổi quét anh.
Nhưng anh thích 4 câu này của Út. Cái này gọi là nhỏ nhẹ ...quét ra khỏi nhà. Vậy mà anh c̣n tưởng Út hiền.

Kể Út nghe chuyện làm ơn mắc oán

Khi đi ngang qua nhà nọ, thấy một cậu bé đang cố gắng bấm chuông mà không sao với tay tới, ông Tam liền nói:
- Để ông bấm chuông giúp con.
Sau khi ông bấm chuông xong, cậu bé mới nói:
- Cám ơn ông. Nhưng bây giờ phải chạy cho nhanh, kẻo chủ nhà ra đánh chết!


 

 vitbuocno
 member

 REF: 580521
 12/13/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chài ui, Vịt mí lần dập ḍm mún dzô thăm Út nè, nhưng mờ thấy t́nh h́nh ban căng quá, nên hem dám dzô thăm bạn..........hehe........sao hai anh em đang nói chiện ǵ "lạ" dzậy cà.........h́ h́.......ḥa b́nh đến cho mọi nhà nha, chúc cả nhà dzui nh́u ......h́ h́ ......







 

 utot91
 member

 REF: 580530
 12/13/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào Vịt,
Không có ǵ Vịt ơi. Nghe lời Vịt, Út kể chuyện này tạo Hoà b́nh với anh đẹp dzai.

Vỏ quưt dày, móng tay nhọn!!!

Một cô gái và một thiếu niên cùng bước xuống một chuyến đ̣.Khi BÀ LĂO chèo đ̣ chèo ra giữa sông, gă thiếu niên xích lại gần cô gái và hỏi:
-Em có muốn hôn anh không?

Cô gái hét vào mặt gă thiếu niên:

- Đồ nhóc con.

Khi cô gái bước lên bờ,BÀ LĂO chèo đ̣ nói với gă thiếu niên:-

Vào đêm 30 hằng tháng ,cô ấy thường hay vào miếu làng khấn vai. Cô ấy rất tin vị thần này.Con hăy núp sau lưng tượng thần.Khi cô ấy khấn vái th́ con nhảy ra và xưng là thần,lúc đó con muốn ǵ cô ấy cũng chiều.

Gă thiếu niên làm y lời của BÀ lăo chèo đ̣.Trong bóng đêm cô gái đang quy khấn,th́ gă thiếu niên từ sau tượng thần nhảy ra hét sang sảng:-Ta là thần ở miếu này.

Cô gái hồn vía thất thần :-Con lạy thần! Con lạy thần!
Vị thần nói :-Ta muốn lấy nhà ngươi .

Cô gái im bặt một lúc rồi nói:-Con là con gái c̣n trinh, lấy thần bây giờ sau này làm sao con lấy chồng .
Thần suy nghĩ một thoáng:-Không lấy ta, th́ cho ta ôm hôn cũng được.

Cô gái trả lời:-Được…Được…

Sau khi ôm hôn xong,vị thần liền cười to :-Ha!Ha!Ha! Ta không phải là thần ,ta là thằng nhóc con. Ha!Ha!Ha!

Lập tức,cô gái bỗng cười phá lên:-Ha!Ha!Ha!Ha!Ha! Ta không phải là cô gái, ta là BÀ lăo chèo đ̣.Ha!Ha!Ha!


 

 utot91
 member

 REF: 580880
 12/15/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào cả nhà,

Trong cuộc sống ngày nay, may rủi đến vội vàng không chừa một ai. Có hôm nay mất ngày mai. Thất vọng, chán nản, buồn !

Hơn một lần, Út không biết làm sao có thể tiếp tục cuộc sống này, nặng nề, khó thở. Nhưng sau khi đọc câu chuyện "Chuyện bát ḿ", th́ tim Út nhẹ nhàng hơn, can đảm nh́n con đường phía trước mà đi...

Nghe nói là một câu chyện thật, xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán ḿ Bắc Hải Đ́nh, đường Trát Hoảng, Nhật Bản. Út kể các anh chị diễn đàn nghe nha :


Chuyện bát ḿ

Đêm giao thừa, ăn ḿ sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán ḿ rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hăy c̣n tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. V́ vậy đường phố trong phút chốc đă trở nên vắng vẻ.

Ông chủ Bắc Hải Đ́nh là một người thật thà chất phát, c̣n bà chủ là một người nhiệt t́nh, tiếp đăi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa th́ cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào. Đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, c̣n người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời.

- Xin mời ngồi!

Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói:

- Có thể... cho tôi một... bát ḿ được không?

Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nh́n chăm chú.

- Đương nhiên... đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.

Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to:

- Cho một bát ḿ.

Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát ḿ trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa tṛ chuyện khe khẽ với nhau. "Ngon quá" - thằng anh nói.

- Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp ḿ đưa vào miệng mẹ.

Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen: "Thật là ngon! Cám ơn!" rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói.

Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đă trôi qua một năm. Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đ́nh vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa th́ cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nh́n thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái.

- Có thể... cho tôi một... bát ḿ được không?

- Đương nhiên... đương nhiên, mời ngồi!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp:

- Cho một bát ḿ.

Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời:

- Vâng, một bát ḿ!

Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng:

- Này ông, ḿnh nấu cho họ ba bát ḿ được không?

- Không được đâu, nếu ḿnh làm thế chắc họ sẽ không vừa ư.

Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều ḿ vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nh́n vợ và thầm nghĩ: "Trông bà bề ngoài khô khan nhưng ḷng dạ cũng không đến nỗi nào!"

Ông làm một tô ḿ to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát ḿ vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.

- Thơm quá!

- Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đ́nh ăn ḿ thật là may mắn quá!

- Sang năm nếu được đến đây nữa th́ tốt biết mấy!

Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đ́nh.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!

Nh́n theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâu.

Đến ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đ́nh vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện. Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong ḷng có một cảm giác ǵ đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đă nhận bao ĺ x́ và ra về. Ông chủ vội vă tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát ḿ” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát ḿ”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đă đặt một tờ giấy "Đă đặt chỗ". Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, h́nh như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đều đă lớn rất nhiều.

- Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt t́nh chào đón.

Nh́n thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm răi nói:

- Làm ơn nấu cho chúng tôi... hai bát ḿ được không?

- Được chứ, mời ngồi bên này!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy "Đă đặt chỗ" đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát ḿ".

- Vâng, hai bát ḿ. Có ngay.

Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần ḿ vào nồi.

Ba mẹ con vừa ăn vừa tṛ chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong ḷng họ cũng cảm thấy vui lây.

- Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!

- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?

- Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đă làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần c̣n lại chúng ta phải chịu, v́ vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.

- Chuyện đó th́ chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lời.

Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe.

- Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đă nộp xong cả rồi!

- Hả, mẹ nói thật đấy chứ?

- Ừ, mẹ nói thật. Bởi v́ anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, c̣n Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đă phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, v́ vậy số tiền chúng ta c̣n thiếu mẹ đă nộp hết rồi.

- Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.

- Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!

- Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!

- Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần c̣n gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đă được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đă thay mẹ đến dự.

- Có thật thế không? Sau đó ra sao?

- Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là ǵ?” Tiểu Thuần đă lấy đề tài bát ḿ để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: "Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc". Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại c̣n: "Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát ḿ rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô ḿ, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và c̣n chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đă giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn". V́ vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm ḿ, trở thành ông chủ tiệm ḿ lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của ḿnh những câu như: "Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!"

Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài.

- Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời.

- Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?

- Bởi v́ quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói ǵ cả, con nói: "Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể ǵ đó nó đều phải vội vả về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn th́ trong ḷng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát ḿ, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được... Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con."

Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô ḿ đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nh́n theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo:

- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!

Lại một năm nữa trôi qua.

Bắc Hải Đ́nh vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy "Đă đặt chỗ" nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện.

Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đ́nh vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai th́ được giữ lại y như cũ.

"Việc này có ư nghĩa như thế nào?" Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nh́n thấy cảnh này nên đă hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát ḿ cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ. Bàn số hai "cũ" trở thành "cái bàn hạnh phúc", mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn này.

Rồi rất nhiều lần 31/12 đă đi qua.

Lại một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đ́nh sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đ́nh ăn ḿ. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay. Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá c̣n sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đă có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai. Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người th́ ăn ḿ, người th́ uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa tṛ chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện ǵ cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà.

Đến 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nh́n ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại. Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách v́ quán đă hết chỗ th́ đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên.

Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm:

- Làm ơn... làm ơn cho chúng tôi ba bát ḿ được không?

Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đă mười mấy năm rồi, h́nh ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói:

- Các vị... các vị là...

Một trong hai thanh niên tiếp lời:

- Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đă gọi một bát ḿ, nhận được sự khích lệ của bát ḿ đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lực để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đă chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. C̣n em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm ḿ lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ư định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn ḿ ở Bắc Hải Đ́nh này.

Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng ḿ, vội vả nhả ra, đứng dậy nói:

- Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đă chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên!

Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói:

- Ồ phải... Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát ḿ.

Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời:

- Có ngay. Ba bát ḿ.



o O o


Thật ra cái mà ông bà chủ tiệm bỏ ra không có ǵ nhiều lắm, chỉ là vài vắt ḿ, vài câu nói chân thành mang tính khích lệ, động viên chúc mừng. Với xă hội năng động ngày nay, con người dường như có một chút ǵ đó lạnh lùng, nhẫn tâm. Nhưng từ câu chuyện này, tôi đi đến kết luận rằng: chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có một chút quan tâm dành cho người khác th́ bạn có thể đem đến niềm hạnh phúc cho họ rồi. Chúng ta không nên nhỏ nhoi ích kỷ bởi tôi tin trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa một tấm ḷng nhân ái. Hăy mở kho tàng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là một chút ánh sáng yếu ớt, nhưng trong đêm đông giá rét th́ nó có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người.







 

 utot91
 member

 REF: 581081
 12/16/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Gieo gió th́ gặt băo

Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức ḿnh, cậu hét lớn: "Tôi ghét người". Từ khu rừng có tiếng vọng lại: "Tôi ghét người". Cậu hoảng hốt quay về sà vào ḷng mẹ khóc nức nở. Cậu bé không sao hiểuđược từ trong rừng lại có người ghét cậu.
Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: "Giờ th́ con hăy hét thật to: "Tôi yêu người". Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng th́ có tiếng vọng lại: "Tôi yêu người". Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: "Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều ǵ, con sẽ nhận
điều đó. Ai gieo gió th́ gặt băo. Nếu con thù ghét người th́ người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người th́ người cũng yêu thương con.



 

 utot91
 member

 REF: 584859
 01/13/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hạc giấy

Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao ân t́nh. Tôi biết có một chàng trai gấp 1000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một anh nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ ǵ tươi sáng nhưng họ vẫn luôn hạnh phúc bên nhau.

Rồi có một hôm người yêu của anh nói nàng sẽ đi nước ngoài, sẽ không bao giờ gặp anh nữa. Nàng lấy làm tiếc nhưng rồi nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ văng. Hăy để nó ngủ yên trong kư ức mỗi người.

Chàng trai đồng ư nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào công việc quên cả ngày đêm,cuối cùng anh đă thành lập công ty của riêng ḿnh. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều trước đây v́ thiếu nó mà người yêu bỏ rơi anh,nó c̣n giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí ḿnh một điều ǵ đó của những ngày tháng xưa cũ.

Một ngày mưa tầm tă, trong lúc lái xe,chàng trai t́nh cờ thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa cơn mưa gió. Chàng trai nhận ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa.T́nh cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh không c̣n như xưa, rằng bây giờ anh đă có công ty riêng,có xe hơi sang trọng... Vâng,chính anh, chính người mà trước đây con gái họ từ chối đă làm đựơc điều đó.

Đôi vợ chồng già bước lầm lũi về phía nghĩa trang. Vội vàng anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đă gặp lại người yêu xưa của ḿnh, vẫn nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, như thể thời gian không bao giờ làm thay đổi nụ cười ấy,đang dịu dàng nh́n anh từ bừc chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh,những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: Nàng không hề đi nước ngoài. Nàng mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đă luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ c̣n tiến xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của ḿnh. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.

Chàng trai bật khóc...


 

 utot91
 member

 REF: 584871
 01/13/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Út chào anh Bờm,
Chèn ơi, Út đâu có biết là anh Bờm nhạy cảm dzậy nè, thui, Út kể chuyện vui cho anh Bờm nghe nha, chuyện này Út cũng nghe kể lại thui hà...

Bờm đêm tân hôn

Bờm cuối cùng cũng lấy vợ (điều này họp ư anh Bờm rồi hén !) và phải ở rể. Đêm tân hôn, bố mẹ vợ lo lắm, chỉ sợ Bờm này làm con gái cưng của ḿnh đau nên họ không ngủ mà căng tai lên nghe ngóng. Quả thật, đến nửa đêm họ nghe thấy cô dâu thét lên như bị cắt cổ. Ông bố cô dâu vội đạp cửa pḥng hai vợ chồng lao vào và thấy chú rể đang hùng hục bẻ chân cô dâu. Ngạc nhiên ông hỏi:

- Bờm kia, sao mày lại bẻ chân con tao?

- Dạ, u con dặn là đêm đầu tiên phải phá cái ǵ đó, con không nhớ chính xác là phải phá cái ǵ, nên tạm bẻ cái chân ạ ...

Út chạy ...trốn !!!


 

 utot91
 member

 REF: 584997
 01/14/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Mỗi người một "chí hướng", chuyện này Út hỏng có giúp anh Bờm được đâu, so ry anh Bờm nha... h́ h́


 

 utot91
 member

 REF: 584998
 01/14/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ngôn ngữ tình yêu

Hai người yêu nhau nhưng gặp sự phản đối mạnh mẽ từ phía gia đình cô gái. Họ cho rằng chàng trai không xứng với địa vị của gia đình cô và họ sẽ không tha thứ cho cô nếu tiếp tục quan hệ với anh ta.
Mặc dù cô gái rất yêu chàng nhưng khi hai người gặp nhau cô luôn hỏi :"Anh có yêu em nhiều không?". Cô luôn bực bội do chàng trai không trả lời như ý cô mong muốn. Và áp lực của gia đình khiến hai bạn trẻ bất hòa. Cô thuờng trút giận lên chàng trai.

Về phía mình chàng trai luôn chịu đựng trong im lặng. Sau một năm anh tốt nghiệp và quyết định đi du học.Trước khi ra đi anh đã cầu hôn với cô gái: "Anh biểu lộ tình cảm của mình bằng lời nói không giỏi, nhưng tất cả những gì anh biết là anh yêu em. Về phía gia đình,anh sẽ cố gắng hết sức thuyết phục gia đình em đồng ý. Em thuận ý làm vợ anh chứ?".
Cô gái ưng thuận và với quyết tâm của chàng trai,cuối cùng gia đình cô gái cũng nhượng bộ và đồng ý cho họ kết hôn với nhau. Trước khi chàng trai du học,hai người làm lễ đính hôn. Cô gái tham gia công tác xã hội trong khi anh tiếp tục du học ở nước ngòai. Họ bày tỏ tình cảm của mình qua nhũng lá thư và điện thọai. Tuy có khó khăn nhưng họ vẫn luôn nghĩ về nhau.

Một ngày nọ, cô gái bị tai nạn giao thông trên đường đi làm. Khi tỉnh dậy cô gái thấy cha mẹ mình bên cạnh giường. Cô cảm nhận được tình trạng tồi tệ của mình. Nhìn thấy mẹ khóc,cô muốn làm cho mẹ yên lòng,nhưng những gì cô có thể thốt ra chỉ là tiếng thở dài. Cô đã mất đi giọng nói.Bác sĩ bảo rằng tai nạn đã làm tổn thương não của cô và khiến cô không thể nói được nữa,Cô suy sụp mặc dù cha mẹ cô động viên rất nhiều. Trong suốt thời gian ở bệnh viện cô chỉ khóc trong thầm lặng.

Xuất viện về nhà tình trạng của cô cũng chẳng thay đổi gì. Mỗi khi có tiếng chuông điện thọai reo,cô có cảm giác như từng nhát dao đâm vào tim. Cô không muốn cho anh biết và càng không muốm trở thành gánh nặng của anh. Cô viết cho anh một lá thư nói rằng cô không còn đủ kiên nhẫn đợi chờ anh nữa.Cô gửi lại anh chiếc nhẫn đính hôn. Chàng trai gửi hàng ngàn lá thư và gọi biết bao cuộc điện thọai nhưng cô không trả lời và chỉ khóc. Cha mẹ cô quyêt định chuyển nhà, hy vọng rằng cô sẽ thật sự quên những gì đã xảy ra để có thể sống yên ổn.
Cô gái học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Mỗi ngày cô tự nhủ mình hãy quên anh ấy đi. Nhưng một hôm bạn của cô đến cho hay anh đã trở về.Cô van xin người bạn đừng cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Từ đó cô không còn nhận gì tin tức của anh.

Một năm trôi qua. Người bạn của cô đến thăm và trao cho cô thiệp mời dự lễ kết hôn của anh. Trái tim cô gái tan vỡ.Khi mở thiệp cưới cô thấy tên mình trong tấm thiệp. Ngước lên,cô thấy anh đang đứng trước mặt.
Chàng trai dùng cử chỉ nói với cô gái: "Một năm qua anh đã dành thời gian học ngôn ngữ này, chỉ để em hiểu rằng anh không quên lời ước hẹn của chúng ta. Hãy cho anh có cơ hội để nói với em rằng anh yêu em".
Anh lồng chiếc nhẫn vào tay cô gái. Cuối cùng nụ cười đã trở lại trên đôi môi cô.


 

 utot91
 member

 REF: 585275
 01/17/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

CÓ 3 THỨ SẼ KHÔNG BAO GIỜ QUAY TRỞ LẠI

Chuyện kể rằng ngày nảy ngày nay có một chàng hoàng tử rất đẹp trai, nhưng không may chàng ta bị một bà phù thủy phù phép... ...nên mỗi năm chàng hoàng tử chỉ nói được một từ duy nhất. V́ thế chàng rất buồn v́ không nói chuyện được với ai.
Và cũng như mọi câu chuyện cổ tích, có hoàng tử th́ sẽ có một nàng công chúa. Nàng cũng sống trong lâu đài nọ, nàng xinh đẹp vô cùng, đẹp như những nàng công chúa trong truyện cổ tích. Và thế là chuyện ǵ xảy ra các bạn cũng có thể đoán được, hoàng tử đem ḷng yêu nàng công chúa.
Nhưng oái oăm thay, chàng không nói được, mỗi năm chàng chỉ có cơ hội thốt lên một tiếng và phải im lặng cả năm. Làm thế nào để tỏ t́nh đây? Chàng suy nghĩ và quyết định rằng hay là ta im lặng trong 3 năm để được nói với nàng 3 từ: I LOVE YOU!
Và chàng ta bắt đầu chờ đợi, 3 năm trôi qua. Thời gian cũng đă đến, nhưng chàng chợt nhận ra rằng nói với nàng 3 từ đó chẳng có tác dụng ǵ, thế là chàng nghĩ hay là ta tiếp tục chờ đợi thêm 5 năm nữa để nói với nàng thêm 5 từ nữa: “EM LÀM VỢ ANH NHÉ!”.

Chàng ta tiếp tục chờ đợi... Thời gian trôi qua...

Tám năm trôi qua kể từ ngày chàng quyết định chờ đợi, 8 năm trong im lặng để được nói với nàng một câu duy nhất. Và rồi cái ngày định mệnh đó cũng đă tới, nàng công chúa vẫn xinh đẹp như ngày nào. Nàng đang đứng trên lan can sân thượng của ṭa lâu đài, miệng lẩm nhẩm hát có vẻ rất yêu đời

Chàng hoàng tử tiến tới trước mặt nàng, quỳ xuống, cầm lấy bàn tay nàng nh́n sâu vào mắt nàng và thốt lên 8 tiếng yêu thương: “I LOVE YOU, EM LÀM VỢ ANH NHÉ???".

Bạn có biết chuyện ǵ xảy ra không? Như mọi chuyện cổ tích ngày xưa th́ có lẽ mọi chuyện sẽ kết thúc có hậu là chàng hoàng tử sẽ cưới công chúa và lời nguyền được hóa giải. Nhưng câu chuyện cổ tích này không kết thúc như thế.

Nàng công chúa sau khi nghe xong vẻ mặt rất ngạc nhiên. Nàng từ từ rút từ lỗ tai ḿnh 2 cái tai nghe của chiếc headphone và hỏi lại: “ANH NÓI G̀ CƠ, EM NGHE KHÔNG RƠ?”.

Câu chuyện kết thúc ở đây, số phận hoàng tử như thế nào Út cũng không biết nữa. nhưng từ câu chuyện này, chúng ta có thể rút ra một bài học:

Có 3 thứ trên đời này đă đi qua không bao giờ trở lại:

1. Thời gian đă qua không bao giờ trở lại.

2. Lời nói đă nói ra khó có cơ hội để nói lần nữa.

3. Hăy chớp lấy cơ hội v́ cơ hội chỉ có một lần.



 

 utot91
 member

 REF: 605232
 06/29/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

2 đô la và 1 giờ

Một người cha đi làm về rất muộn, mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. Ông vừa về đến nhà, đứa con trai năm tuổi đă ngồi chờ từ lúc nào và hỏi:
- Bố ơi, con hỏi bố một câu được không?
- Được chứ, con hỏi ǵ - Ông bố đáp.
- Bố ơi, bố làm được bao nhiêu tiền một tiếng đồng hồ?
- Đó không phải là việc của con. Mà tại sao con lại hỏi một việc như thế hả ? - Ông bố hết kiên nhẫn.
- Con muốn biết mà - đứa con nài nỉ.
- Nếu con cứ khăng khăng đ̣i biết, th́ bố sẽ nói. Bố làm được hai đôla một giờ đồng hồ.
- Ôi - đứa bé rụt rè hỏi - bố cho con vay một đôla được không?
Ông bố rất bực ḿnh:
- Nếu lư do duy nhất con muốn biết bố làm được bao nhiêu tiền chỉ là để vay mà mua mấy thứ đồ chơi vớ vẩn, thế th́ mời con đi ngay vào pḥng ḿnh và ngủ đi. Hăy nghĩ xem tại sao con lại ích kỷ đến thế! Bố làm việc vất vả cả ngày, và không có thời gian cho những chuyện ấy đâu!
Đứa bé đi vào pḥng đóng cửa. Ông bố ngồi xuống càng nghĩ càng cáu. Tại sao đứa con lại dám hỏi ḿnh một câu như thế chứ?
Một giờ sau, khi đă b́nh tĩnh lại, ông bố nghĩ có thể đứa con rất cần tiền để mua một thứ ǵ đó, và nghĩ rằng ḿnh đă quá nghiêm khắc với nó. Ông đi vào pḥng con:
- Con ngủ chưa?
- Chưa ạ, con c̣n thức! - cậu bé nằm trên giường đáp.
- Bố suy nghĩ rồi, có thể bố đă quá nghiêm khắc. Đây là một đôla cho con.
Cậu bé cầm lấy rồi tḥ tay xuống dưới gối, lôi ra thêm mấy tờ tiền lẻ nữa.
Ông bố thấy con có tiền từ trước lại cáu. Khi đứa con xếp thành một xếp tiền ngay ngắn, ông bố càu nhàu:
- Tại sao con lại vay thêm tiền khi con đă có rồi?
- V́ con chưa có đủ ạ! - Bỗng đứa trẻ ngẩng lên vui sướng - Bây giờ th́ con có đủ rồi! Bố ơi, đây là hai đô la, con có thể mua một giờ trong thời gian của bố không?



 

 utot91
 member

 REF: 605338
 06/30/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Những va chạm của cuộc đời

Chiều hôm qua khi đi làm về, tôi ngồi trên tàu mà đầu nghĩ lung tung, từ trách trời trách đất đến thương cảm cho thân gái bơ vơ sứ người thế là ngồi khóc ngon lành. Một ông tây không quen ngồi trước mặt đưa toiw một khăn giấy nhỏ và nói :

"Cô có nghe viên sỏi nhỏ tâm sự khi nào chưa ?"
Tôi lắc đầu không trả lời

Ông tiếp :

“Tôi vốn là một tảng đá khổng lồ trên núi cao, trải qua bao năm tháng dài đăng đẳng bị mặt trời nung đốt, người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra và lăn xuống núi, mưa băo và nước lũ cuốn tôi vào sông suối. Do liên tục bị va đập, lăn lộn, tôi bị thương đầy ḿnh. Nhưng rồi chính những ḍng nước lại làm lành những vết thương của tôi. Và tôi trở thành một ḥn sỏi láng mịn như bây giờ”.

Tôi thấy xúc động trước ánh mắt lạc quan của ḥn sỏi đối với cuộc đời đầy biến động. Chắc chưa bao giờ tôi thấy được rằng chính những chông gai mới tạo nên những h́nh hài đẹp và ấn tượng, dù là h́nh hài được tạo bởi chính những vết thương và sự đớn đau.


Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đă tự làm hoàn thiện chân dung ḿnh. Cuộc sống là vô vàn những điều biến động.

V́ vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ cuộc hành tŕnh của ḥn sỏi để sống tự tin hơn, để mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương. Sự va đập của cuộc sống chẳng có ǵ đáng sợ đâu bạn ạ!



 

 utot91
 member

 REF: 617511
 11/07/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ước mơ

Mẹ nghèo đi ở mướn. Con nhỏ chạy chơi với "cậu chủ" cùng lứa. Chơi tṛ cưỡi ngựa: nó luôn làm ngựa, cậu chủ cưỡi lên lưng. Ngựa phi, ngựa phi ṿng ṿng, tấm lưng nhỏ oằn cong. Mẹ nh́n rưng rưng nước mắt.

Đêm về, thoa lưng con, mẹ hỏi:

- Sao con không đổi làm chủ ấy ?

Đứa trẻ bảo:

- Con thích cưỡi ngựa thật chứ không thích cưỡi ngựa người.

Mẹ ừ mà ḷng chạnh xót xa....



 

 utot91
 member

 REF: 628623
 03/14/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cách chia 2 đồng bạc

Chú bé Lula ,sinh ra vào tháng 10 năm 1945, tại 1 gia đ́nh nông dân ở Ba-Tây ( Brazil ) .

V́ nhà nghèo, nên từ lúc mới 4 tuổi, thằng nhỏ đă phải đi bán đâu-phụng ngoài đường, nhưng vẫn quần áo tả tơi ,và thiếu ăn . Sau khi được lên tiểu học ,l úc đó đă dọn lên thủ đô Rio de Janeiro, sau buổi học chú bé thường hay cùng với 2 người bạn cùng lứa đi đánh giầy ở đâu đường , hôm nào không có khách , th́ coi như là nhịn đói.

Năm 12 tuổi , vào 1 buổi xế chiều , có 1 người khách , là chủ 1 tiệm giặt ủi và nhuộm áo quần đến chiếu cố, 3 đứa trẻ chạy lại chào hàng. Ông chủ tiệm nh́n vào 3 cặp mắt van xin khẩn khoản đó , không biết quyết định chọn đứa nào. Cuối cùng ông ta nói : Đứa nào cần tiền nhất , th́ tôi cho nó đánh giầy , và sẽ trả công 2 đồng

Công đánh 1 đôi giầy chỉ có 20 xu , 2 đồng đúng là 1 món tiền rất lớn . 3 cặp mắt đều sáng lên.  
Một đứa nhỏ nói : từ sáng đến giờ cháu chưa được ăn ǵ cả , nếu không kiếm được tiền hôm nay , cháu sẽ chết đói ! Đứa khác nói: "Nhà cháu đă hết thức ăn từ 3 ngày nay , mẹ cháu lại đang bệnh, cháu phải mua thức ăn cho cả nhà tối nay , nếu không th́ lại bị ăn đ̣n…“ .

Cậu Lula nh́n vào 2 đồng bạc trong tay ông chủ-tiệm , nghĩ ngợi 1 lúc , rồi nói : “Nếu cháu được ông cho kiếm 2 đồng này , th́ cháu sẽ chia cho 2 đưá đó mỗi đứa 1 đồng !!”
Câu nói của Lula làm Ông chủ Tiệm và 2 đứa nhỏ kia rất là ngạc nhiên.
Cậu giải thích thêm: “Tụi nó là bạn thân nhất của cháu, đă nhịn đói hết 1 ngày rồi, c̣n cháu th́ hồi trưa c̣n ăn được ít đậu phụng, nên có sức đánh giầy hơn chúng nó, Ông cứ để cháu đánh đi, chắc chắn Ông sẽ hài ḷng”

Cảm động trước câu nói của thằng nhỏ, Ông chủ tiệm đă trả cho hắn 2 đồng bạc , sau khi được hắn đánh bóng đôi giầy. Và thằng nhỏ Lula giữ đúng lời , đă đưa ngay cho 2 đứa bạn mỗi đứa 1 đồng.

Vài ngày sau, Ông chủ Tiệm đă t́m đến thằng nhỏ Lula, nhận chú bé cứ sau buổi tan học là đến học nghề ở tiệm giặt nhuộm của ông ta , và bao cả bữa cơm tối . Tiền lương lúc học nghề tuy là rất thấp , nhưng so với đánh giầy th́ khá hơn rất nhiều.
Thằng bé hiểu rằng : Chính v́ ḿnh đă đưa tay giúp đỡ những người khốn đốn , nên mới đem đến cho ḿnh cơ hội làm thay đổi cuộc đời.

Từ đó , miễn là có khả năng, chú bé Lula không ngần ngại giúp đỡ những người sống khốn khổ hơn ḿnh.
Sau , Lula nghỉ học đi làm thợ trong 1 nhà máy, để bênh vực cho quyền lợi của những người thợ , cậu ta tham gia vào công-đoàn , năm 45 tuổi , Lula lập ra đảng Lao-Công.

Năm 2002 , trong cuộc ứng cử tổng-thống , khẩu hiệu của Lula là : Ba bữa cơm no cho tất cả những người trong quốc gia này . Và đắc cử làm Tổng Thống xứ Brazil. Năm 2006 đắc cử nhiệm kỳ 2 , cho 4 năm tới.

Trong 8 năm tại chức, Ông ta đă thực hiện đúng lời ḿnh đă hứa :
-93% trẻ em và 83% người lớn ở nước này được no ấm. Thực hành đúng tâm niệm : giúp đời !!
Và nước Ba-tây dưới sự lănh đạo của Ông đă không c̣n là "con khủng long nhai cỏ" mà đă trở nên "Con mănh sư Mỹ Châu". Và xây nên nền kinh tế đứng thứ 10 trên thế giới.

Luiz Inácio Lula da Silva : đó là tên của vị tổng thống Brazil ( 2002 - 2010 )


 

 utot91
 member

 REF: 628685
 03/15/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chính chúng ta là người quyết định số phận

Leonardo da Vinci vẽ bức "Bữa ăn chiều cuối cùng" (The last supper) mất bảy năm liền. Đó là bức tranh vẽ Đức chúa trời và mười hai vị tông đồ trong bữa ăn cuối cùng trước khi Chúa bị Judas phản bội.

Leonardo t́m người mẫu rất công phu. Giữa hàng ngàn thanh niên, ông chọn được một chàng trai 19 tuổi có gương mặt thánh thiện, một nhân cách tinh khiết tuyệt đối để làm mẫu vẽ Chúa Jesus. Da Vinci làm việc không mệt mỏi suốt sáu tháng trước chàng trai, và h́nh ảnh Chúa Jesus được hiện trên bức vẽ.


Sáu năm tiếp theo ông lần lượt vẽ xong 12 vị tông đồ, chỉ c̣n có Judas, vị môn đồ đă phản bội Chúa v́ 30 đồng bạc, tương đương 16.96 đô la Mỹ và tương đương 254.400 đồng Việt Nam.
Hoạ sĩ muốn t́m một người đàn ông có khuôn mặt hằn lên sự hám lợi, lừa lọc, đạo đức giả và cực kỳ tàn ác. Khuôn mặt đó phải toát lên tính cách của kẻ sẵn sàng bán đứng người bạn thân nhất, người thầy kính yêu nhất của chính ḿnh...

Cuộc t́m kiếm dường như vô vọng. Bao nhiêu gương mặt xấu xa nhất, độc ác nhất, Vinci đều thấy rằng chưa đủ để bộ lộ cái ác của Judas. Một hôm, Vinci được thông báo rằng có một kẻ mà ngoại h́nh có thể đáp ứng được yêu cầu của ông. Hắn đang ở trong một hầm ngục ở Roma, bị kết án tử h́nh v́ giết người và phạm rất nhiều tội ác tày trời khác.

Da Vinci lập tức lên đường đến Roma. Trước mắt ông là một gă đàn ông nước da đen sậm với mái tóc dài bẩn thỉu phủ xoà xuống mặt, một khuôn mặt xấu xa, độc ác tự nó nói lên nhân cách của một kẻ hoàn toàn bị tha hoá. Đúng, đây là Judas!

Được sự cho phép đặc biệt của Đức Vua, người tù được đưa tới Milan nơi bức tranh đang được vẽ dở. Mỗi ngày, tên tù im lặng ngồi trước Da Vinci và hoạ sĩ thiên tài cần mẫn với công viêc truyền tải vào bức tranh diện mạo của kẻ phản phúc.

Khi nét vẽ cuối cùng hoàn thành, kiệt sức v́ phải đối mặt với cái ác một thời gian dài, Vinci quay sang bảo lính gác "Các ngươi đem hắn đi đi...". Lính canh túm lấy kẻ tử tù, nhưng hắn đột nhiên vùng ra và lao đến qú xuống bên chân Da Vanci, khóc nấc lên: "Ôi, ngài Da Vinci! Hăy nh́n con! Ngài không nhận ra con ư?"

Da Vinci quan sát kẻ mà suốt sáu tháng qua ông đă liên tục nh́n mặt. Cuối cùng ông đáp: "Không, ta chưa từng nh́n thấy ngươi cho đến khi ngươi được đưa đến cho ta từ hầm ngục ở Roma...". Tên tử tù kêu lên "Ngài Vinci... Hăy nh́n kỹ lại tôi! Tôi chính là người mà bảy năm trước ông đă chọn làm mẫu để vẽ Chúa Trời..."

Câu chuyện này có thật, như bức tranh "Bữa ăn chiều cuối cùng" là có thật. Chàng trai đă từng được chọn làm h́nh mẫu của Chúa Trời chỉ sau hơn hai ngàn ngày, đă tự biến ḿnh thành h́nh tượng hoàn hảo của kẻ phản bội ghê gớm nhất trong lịch sử.

Tương lai không hề được định trước. Chính chúng ta là người quyết định số phận của chính ḿnh.


 

 utot91
 member

 REF: 630278
 04/12/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Út lại về với các bạn nhịp cầu duyên với những mẩu chuyện mà Út đă đọc hoặc nghe kể lại...

Đồ vật và con người

Trong khi 1 người đàn ông đang đánh bóng chiếc xe của ông ta, th́ đứa con trai lớn 4 tuổi của ông ta nhặt lên 1 viên sỏi và vẽ nhiều đường lằn lên phía bên kia cạnh chiếc xe của ông ta.

Trong lúc giận dữ, người đàn ông đó đă nắm lấy bàn tay của đứa con và đánh mạnh nhiều mà không nhận rằng ông ta đang dùng 1 cái cờ lê vặn vít để đánh

Kết quả là trong bệnh viện, đứa con trai của ông ta đă mất đi hết các ngón tay của ḿnh do quá nhiều chỗ găy.

Khi đứa con trai nh́n thấy đôi mắt bố ḿnh biểu lộ sự đau đớn, đứa bé bèn hỏi: “Bố ơi ! Khi nào các ngón tay của con mới có thể mọc trở lại ?”

Người bố cảm thấy rất đau đớn và không nói được lời nào; ông ta trở lại chiếc xe của ḿnh và đá nó thật nhiều.

Trong khi đang bị lương tâm dằn vặt và đang ngồi đối diện phía hông của chiếc xe đó, ông ta chợt nh́n thấy những vết xước do chính đứa con trai của ông ta đă vẽ rằng: “ Bố ơi ! Con yêu Bố nhiều lắm !”

Đồ vật th́ để sử dụng,c̣n con người th́ để yêu thương, có phải không ạ ?


 

 utot91
 member

 REF: 630321
 04/13/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Tầng 80

Có hai anh em sống trên tầng 80 của một chung cư cao ngất. Một ngày kia về nhà sau giờ làm việc, họ choáng váng nhận ra thang máy của chung cư bị hư. Họ buộc phải leo bộ lên căn hộ của ḿnh.

Sau khi vất vả lên đến tầng 20, thở hổn hển và mệt mỏi, họ quyết định để túi xách của ḿnh lại đó và sẽ quay lại lấy vào ngày hôm sau. Khi lên đến tầng 40, người em bắt đầu lầm bầm và sau đó cả hai căi nhau. Họ vừa tiếp tục những bước chân nặng nề của ḿnh, vừa căi nhau cho đến tầng 60. Bỗng họ nhận ra rằng ḿnh chỉ c̣n 20 tầng nữa thôi. Họ quyết định ngừng căi và tiếp tục leo lên trong sự b́nh an. Họ yên lặng leo lên và cuối cùng cũng đến được căn hộ của ḿnh. Đến nơi họ mới phát hiện đă để ch́a khóa nhà trong túi xách lúc năy để lại ở tầng 20.

Câu chuyện này cũng tựa như cuộc đời chúng ta. Nhiều người sống trong sự kỳ vọng của cha mẹ, thầy cô và bạn bè khi c̣n bé. Chúng ta hiếm khi thực hiện những ǵ ḿnh thật sự muốn, luôn chịu rất nhiều áp lực và sự căng thẳng đến nỗi đến năm 20 tuổi, chúng ta mệt mỏi và quyết định vứt bỏ gánh nặng này đi.
Chúng ta sống một cách năng nổ và có những ước mơ lớn. Nhưng khi đến 40 tuổi, chúng ta bắt đầu đánh mất tầm nh́n và những giấc mơ của ḿnh, cảm thấy không thỏa măn và bắt đầu phàn nàn, chỉ trích. Đến tuổi 60, chúng ta nhận ra ḿnh không c̣n nhiều th́ giờ nữa để phàn nàn và chúng ta bước đi trong sự b́nh an, thanh thản. Chúng ta nghĩ không c̣n điều ǵ làm ḿnh thất vọng nữa. Và rồi chợt nhận ra rằng không thể nào ngơi nghỉ trong sự b́nh an v́ chúng ta c̣n những giấc mơ chưa thực hiện được - những giấc mơ mà chúng ta vứt bỏ cách đây 60 năm.

Vậy ước mơ của bạn là ǵ? Hăy đi theo những ước mơ của ḿnh để không phải sống trong sự tiếc nuối.



 

 utot91
 member

 REF: 630530
 04/16/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hạnh phúc ở đâu?


Vào một buổi sáng đẹp trời, chú cún con chạy đến bên mẹ và hỏi: - Mẹ ơi, hạnh phúc ở đâu?

Mẹ cún con mỉm cười đáp:

- Hạnh phúc nàm ở chiếc đuôi xinh xắn của con đó!

Cún con thích lắm, ngày nào chú cũng ngắm nghía chiếc đuôi của ḿnh, vừa nhảy vừa vẫy văy chiếc đuôi! Nhưng rồi bỗng một hôm, chú cún con buồn bă chạy đến bên mẹ:

- Mẹ ơi, tại sao con chẳng bao giờ nắm giữ được hạnh phúc vậy?

Mẹ khẽ vuốt ve cún con và đáp:

- Chỉ cần con tự tin bước về phía trước, hạnh phúc sẽ tự đi theo con thôi!!!



 

 utot91
 member

 REF: 630558
 04/17/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Đợi

“Mẹ ơi, sao bà hay ngồi ngoài cửa chiều chiều thế mẹ? Bà lăng mạn quá mẹ nhỉ!” Nó cười tít mắt, tưởng tượng vu vơ ở chân trời nào chả rơ. Mẹ chẳng nói ǵ, chỉ lặng im, lâu lâu lại ngẩn lên nh́n bà, mắt mẹ thoáng buồn, nó chẳng hiểu v́ đâu…

Sau đó nó biết ông khi xưa đi chiến trường không về, bà th́ luôn bảo ông “chưa” về nên hay ra ngồi ngoài ngơ đợi.

Có lúc nó dỗi bà, bảo bà không chơi với nó mà cứ ngồi đợi ông “Ông không về đâu, ông chết rồi!” Nó hét lên giận dữ, khóc thảm thiết. Bà vuốt má nó nựng nịu, rồi cơng nó vào trong.

Măi sau này, khi bà mất đi, mẹ kể nó nghe rằng: bà muốn đợi ông về, dẫn hồn ông đi kẻo lạc. Bà sợ năm tháng dài, mấy con ngơ trở thành lạ xa.

Nó lặng im thẫn thờ, mắt thả về miên man… thấy nhớ bà vô hạn…
Rồi chiều chiều, cũng tự khi nào không biết, nó ngồi trước hiên nhà, đợi bà ngang qua…


 

 utot91
 member

 REF: 630613
 04/18/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Phấn son

Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: "Bạn gái con xinh."
Cuối tháng, lănh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: "Mỹ phẩm của hăng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng v́ có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…"
Chợt giật ḿnh. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đă biết phấn son màu ǵ.



 

 utot91
 member

 REF: 630645
 04/19/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Gió

Nhớ ngày xưa, bố đi làm xa, khung cửa vỡ không có người gắn lại. Mù đông về, con và mẹ nằm co ro trong góc. Thỉnh thoảng trong mơ con lạnh, giật ḿnh. Bố viết thư về: "Bao giờ kiếm đủ tiền nuôi Cún, bố sẽ về sửa khung cửa cho Cún nhé!" Con lại rúc vào ḷng mẹ, nghe gió luồn qua cả những giấc mơ...

Bây giờ, nhà ḿnh bốn tầng, cửa làm bằng gỗ lim sáng bóng, những tấm kính sáng loáng lạnh lùng. Trong nhà có đủ cả điều ḥa và máy sưởi - con chẳng bao giờ sợ lạnh! Nhưng đêm đến, vẫn chỉ có con và mẹ - nghe gió luồn lạnh buốt trong tim...

"Bố ơi, bao giờ mới kiếm đủ tiền để bố về sửa khung cửa cho con?"



 

 utot91
 member

 REF: 630693
 04/20/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Mưa

Trời đổi gió. Mưa trắng phố phường. Cô gái ngồi sau chàng trai trên chiếc xe máy đời mới, ṿng tay ôm eo: "Anh có lạnh không, để em ủ ấm cho anh nhé!" Tiếng cười khúc khích trong veo tan vào màn mưa mờ đục. "Ước ǵ những cơn mưa kéo dài hơn" - Chàng trai và cô gái nghĩ thầm, nghe niềm vui dâng đầy trong mắt...

Bên kia đường, bác bán bánh chuối chiên nh́n mưa mà thở dài ngao ngán. Mưa đă mấy ngày không tạnh, ngày nào cũng ế hàng. Mà lại sắp đến hạn nộp tiền học cho con...

Ngoài trời, mưa vẫn rơi, trắng xóa...



 

 utot91
 member

 REF: 630883
 04/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Một buổi sáng

Thằng bé mặc bộ quần áo rách phong phanh bước chân sáo trên đường mặc gió lạnh. Nó ghé vào một hàng phở nḥ, nghèo nàn bên góc phố, đường hoàng nói lớn:
- D́ bán cho con tô phở ba ngàn đem về.
Bà hàng phở nh́n nó rồi lại cụp đầu xuống.
Tưởng bà không nghe, nó nói càng to hơn. Nào ngờ, bà mắng xối xả:
- Tao không bán. Mới sáng mà mày đă tới ám tao hả thằng ăn mày! Mua ít vậy sao tao bán?
Nó cúi gằm mặt, nắm chặt mấy tờ bạc lẻ nhàu nát trong tay rồi lầm lũi bước đi. Nó chỉ muốn mua cho mẹ một tô phở nóng, nên để dành măi từ số tiền ít ỏi bán vé số hàng ngày. Mẹ nó đau.



 

 shiranai
 member

 REF: 630903
 04/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Những câu chuyện rất hay và ư nghĩa!

Chuyện tô ḿ đọc lại mà vẫn c̣n có người bị khóc nhè nè ..^^

Vui nhiều nhé Út Ớt ơi ..


 

 utot91
 member

 REF: 631380
 05/03/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Út ám ơn Shiranai ghé thăm nhà Út.


8 Lần Nói Dối Trong Cuộc Đời Người Mẹ

Thuở nhỏ, gia đ́nh cậu rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi cơm đủ ăn, mẹ lấy cơm ở trong chén ḿnh chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh đi, mẹ không đói! - Lần nói dối đầu tiên của Mẹ.

Khi cậu lớn dần lên, người mẹ tảo tần tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô ṃ thêm ít cua, ốc về cho con. Món canh cua đồng thật ngon. Khi các con x́ xụp ăn, mẹ ngồi một bên rệu ră với chút rau khoai luộc. Khi cậu đưa bát để xin thêm ít cơm, mẹ húp nốt những mạnh cặn canh cuối cùng. Cậu xót xa, liền lấy chén canh đổ vào bát mẹ. Mẹ không ăn, lại chan trả về bát cậu. Mẹ bảo: mẹ không thích ăn cua, chỉ v́ không muốn cơm mới bị lẫn với chỗ canh thừa - Lần thứ hai Mẹ nói dối !

Lên cấp 2, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, vừa làm thợ may, mẹ vừa đến Hợp tác xă nhận vỏ hộp diêm về nhà ngồi cặm cụi mà dán vào mỗi tối. Một buổi tối đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc, thấy mẹ vẫn c̣ng lưng dán vỏ bao diêm bên cạnh chiếc đèn dầu nhợt nhạt. Cậu bé nói: Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ c̣n phải đi làm nữa mà. Mẹ chỉ cười: Con cứ ngủ đi, mẹ bị mất ngủ nên không buồn ngủ - Mẹ lần thứ ba nói dối !

Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm, cả đêm trước h́ hụi nấu trơ xôi Đỗ, để sáng dậy con ăn như chúng bạn vẫn kháo nhau. Đúng vào mùa hạ, trời nắng khét tóc, mẹ mong ngóng từng khắc phía ngoài pḥng thi. Tiếng chuông hết giờ đổ vang. Mẹ dang rộng cánh tay ôm đứa con trai bé nhỏ, trong tay mẹ là b́nh trà pha sẵn mẹ đă ướp hoa từ độ tuần trước. Nh́n thấy bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa b́nh trà nhỏ bằng thủy tinh nhỏ trong suốt, một trong những thứ tài sản quư giá nhất trong nhà, mời mẹ uống. Mẹ bảo: Mẹ đợi con, vừa được bác đứng cạnh mời uống rồi, con uống đi, mẹ không khát - Lần thứ tư Mẹ nói dối !

Sau khi Cha lâm bệnh qua đời, mẹ vừa làm mẹ vừa làm cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá, tần tảo ngày này qua tháng khác. Có chú Lư ngồi sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngơ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều t́m cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đ́nh cậu bé tội nghiệp. Con người gắn bó trước lâu rồi cũng sinh cái t́nh, huống chi mẹ cảm động trước t́nh cảm chân thành, chất phác của chú Lư lắm. Hàng xóm láng giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, để có người san sẻ. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn vậy, kiên quyết ko đi bước nữa. Mọi người có khuyên mẹ th́ mẹ bảo: các con c̣n bé, nhỡ phải chịu điều tiếng ǵ, mà tôi cũng coi chu Lư như là anh em trong nhà cả thôi - Mẹ nói dối lần thứ năm !

Sau khi anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ, nhưng một thân một ḿnh, cũng có tuổi, mẹ mắt đă kém, chân tay cũng c̣n dẻo dai như trước, việc cũng dần ít đi. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: các con mới ra đời, cần nhiều khoản chi tiêu, nào có đầy đặn ǵ. Mà mẹ bây giờ tháng đi chợ cũng có thiếu ǵ tiền cả. Cứ cầm lấy - Lần thứ sáu mẹ nói dối !

Cậu bé ở lại trường dạy 2 năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sỹ ở một trường đại học danh tiếng của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty chuyên về nghiên cứu. Khi đă có chút điều kiện. Cậu bé muốn đưa mẹ qua Mỹ sống để phụng dưỡng. Nhưng không hiểu mẹ nghe đâu, rằng công việc của con trai cần sự tập trung cao, chẳng có nhiều thời gian, mà thủ tục mọi thứ sang Mỹ rất tốn kém, phức tạp. Mẹ nghe vậy, nhất quyết từ chối: tao sống ở đây nó quen rồi, tao không đi đâu cả. Dù đêm đêm mẹ ở một ḿnh, mắt mẹ mờ đi v́ thương nhớ đứa con trai bé nhỏ của ḿnh đă xa cách bao lâu - Mẹ lại một lần nữa nói dối !

Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ đă già và yếu lắmi. Nh́n mẹ bị bệnh tật dày ṿ đến chết đi sống lại, thấy con trai đau đớn v́ thương xót mẹ. Mẹ mở mắt, cố gượng thều thào bảo cậu: Con đừng lo, mẹ chẳng đau chút nào đâu con...

Và đây là lần nói dối cuối cùng của MẸ


 

 utot91
 member

 REF: 632246
 05/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ṿng cẩm thạch.

Cha kể, cha chỉ ao ước tặng mẹ chiếc ṿng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nơn nà đeo ṿng cẩm thạch rất đẹp. Mỗi khi cha định mua, mẹ cứ t́m cách từ chối, lúc mua sữa, lúc sách vở, lúc tiền trường... Đến khi tay mẹ đen sạm, mẹ vẫn chưa một lần được đeo.

Chị em hùn tiền mua tặng mẹ một chiếc thật đẹp. Mẹ cất kỹ, thỉnh thoảng lại ngắm nghía, cười: "Mẹ già rồi, tay run lắm, chỉ nh́n thôi cũng thấy vui" Chị em không ai bảo ai, nước mắt rưng rưng...


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network